Hiệp Sĩ Lưu Ban - Tập 1
Chương đọc thử
MỞ ĐẦU: GẶP GỠ
Vừa kết thúc bài tập chạy buổi sáng, Kurogane Ikki trở về phòng mình thì thấy một thiếu nữ xinh đẹp đang trong tình trạng bán khỏa thân ở đó.
Ơ?
Mái tóc gợn sóng của cô gái đỏ hồng như ngọn lửa đang rừng rực cháy. Chính giữa gương mặt với những đường nét mỹ lệ khó tìm thấy ở người Nhật là đôi mắt màu hồng ngọc mở to kinh ngạc vì sự xuất hiện của kẻ xâm nhập. Da thịt đầy đặn trắng nõn như tuyết đầu mùa ẩn hiện dưới lớp ren màu đen.
“Đẹp quá.” Ikki không còn ngôn từ nào khác để miêu tả dung mạo thiếu nữ. Vẻ đẹp của cô mang một sự linh thiêng như của nữ thần trong tranh vẽ, khiến cho những dục vọng trần tục không có chỗ chen vào, khiến người ta chỉ có thể ngẩn ngơ nhìn ngắm.
Nhưng mà… Tại sao cô gái này lại ở trong phòng mình!? (Không lẽ mình nhầm phòng?).
Nghĩ vậy cũng không phải, phòng 405 thuộc ký túc xá số 1, căn phòng sáu chiếu chật chội và chiếc giường tầng đôi này rõ ràng là không gian quen thuộc của Ikki. Suy ra, người nhầm phòng hẳn là cô gái kia…
“Hừ…” Thiếu nữ phát ra tiếng kêu nghe nghèn nghẹn nơi cổ họng. Âm thanh tiếp theo là tiếng hít thở sâu của cô.
Tiêu rồi. Bây giờ mà cô nàng la lên, thì khỏi hỏi cũng biết, bên nam sẽ cầm chắc vai kẻ xấu.
“Khoan! Tôi biết cô muốn nói gì. Dù là bất khả kháng, nhưng thấy cũng đã thấy, tôi sẽ không chối đâu.”
Ikki không đả động tới vấn đề lỗi do ai. Cậu có thể hình dung nỗi khổ sở của cô gái chỉ trạc tuổi mình, khi bị một gã con trai từ trên trời rơi xuống soi thấy hết thịt da mơn mởn. Trong tình huống này, đàn ông cũng phải lột đồ theo mới đúng!
Vậy thì…
“Tôi sẽ cởi luôn, chúng ta xem như hòa nhé!”
“Khônggggggggggg!!!! Đồ biến tháiiiiiiiiiiiii!!!”
Tiếng hét thất thanh xé toạc buổi sáng thanh bình, làm rung chuyển cả trời đất. Lại chẳng.
CHƯƠNG 1: HIỆP SĨ THIÊN TÀI VS HIỆP SĨ LƯU BAN
<Blazer>
Là những cá nhân đặc biệt ngàn người mới có một, có thể thực thể hóa linh hồn của mình thành vũ khí – gọi là khí cụ, dùng pháp thuật để thao túng các năng lực dị thường.
Vào thời xa xưa, họ được gọi là pháp sư hoặc phù thủy, nắm giữ những sức mạnh mà khoa học không giải thích được, những người giỏi nhất có thể điều khiển dòng thời gian theo ý muốn, những người kém nhất cũng có thể tự nâng cao năng lực thể chất lên mức siêu đẳng.
Họ vừa là người, vừa mang thứ quyền năng vượt quá con người. Thứ quyền năng phi phàm không chiêu thức hay binh khí nào sánh nổi. Ngày nay, ngay cả cảnh sát và quân đội cũng khó lòng chiến đấu nếu thiếu sức mạnh của những Blazer.
Tuy nhiên, sức mạnh càng lớn trách nhiệm càng nặng nề. Một trong những cái gánh đó là Chế độ hướng đạo hiệp sĩ.
Chế độ hướng đạo hiệp sĩ là chế độ quy định một hiệp sĩ sau khi tốt nghiệp trường đào tạo Blazer uy tín, do Hội đồng quốc tế cấp phép, sẽ nhận chứng chỉ và bằng Hiệp sĩ Pháp thuật, từ đó chính thức được phép sử dụng năng lực.
Học viện Hagun ở Tokyo, Nhật Bản có diện tích rộng bằng 10 cái Tokyo Dome, là một trong bảy học viện hiệp sĩ tại Nhật được công nhận và cấp bằng. Tại đây các Blazer trẻ tuổi, với tư cách hiệp sĩ tập sự, đang ngày ngày mài giũa kỹ thuật, trau dồi bản thân.
Trong văn phòng giám sự trưởng của học viện Hagun lúc này, Kurogane Ikki vừa bị bác bảo vệ ký túc xá giải tới vì tội quấy rối, sau khi bác ta chạy vào sau khi nghe tiếng thét động trời và bắt quả tang cậu chàng tại trận.
“Hiểu rồi. Để giải quyết sự cố lộ hàng, em cũng tự khỏa thân cho cân xứng?”
Ngồi trên chiếc ghế sô pha bọc da là một phụ nữ kiều diễm trong bộ vest chỉnh tề, đương phì phèo điếu thuốc – cô Shinguji Kurono, giám sự trưởng học viện Hagun. Cô thốt lên bằng vẻ mặt ngạc nhiên, sau khi lắng nghe từ đầu chí cuốinguyên nhân của chuỗi náo động và lời phân trần của khổ chủ.
“Em bị ngốc à?”
“Em nghĩ chia đều 50-50 là một ý tưởng rất đàn ông.”
“Ừ thì xét về một nghĩa nào đó thì cũng đàn ông thật.”
“Không, không phải đàn ông theo nghĩa biến thái đâu ạ… Mà bây giờ nhớ lại, lúc đó quá đột ngột nên em cũng hoảng…”
“Hừm. Tóm lại là, được chiêm ngưỡng cơ thể mỹ miều của người ta, em mất cả hồn nên lỡ tay tồng ngồng ra hết?”
“… Sự việc đúng là thế, nhưng cô làm ơn đừng dùng từ kiểu đó được không? Nghe như em là một gã cực kỳ nguy hiểm ấy.”
“Gì thì gì, Kurogane, em thử đứng vào vị trí của cô bé mà nghĩ xem. Đang kỳ nghỉ xuân, ký túc xá vắng người, giữa lúc thay đồ thì có tên bá vơ nào thình lình xông vô, lại còn ung dung lột đồ tại chỗ. Thấy sao?”
“Một gã cực kỳ nguy hiểm ạ.”
Nhìn từ góc độ của cô gái mà xem xét thì cô giám sự trưởng nói quá chí lý, Ikki không khỏi rùng mình.
“Chà… Stella mới chân ướt chân ráo chuyển tới mà em đã thất thố thế này… Mong rằng cô ấy không vì vậy mà thấy ghét Nhật Bản.”
“Gì chứ. Thì ra Kurogane cũng biết Vermillion à?”
“Em vừa nhớ ra thôi. Lúc chạm trán thì tại chấn động quá nên quên mất.”
Cô ấy tên là Stella Vermillion, nhị công chúa của vương quốc Vermillion, một tiểu quốc ở châu Âu. Việc cô nhập học trường Hagun đã được vài nơi đưa lên thành tin tức lớn. “Hiệp sĩ thiên tài 10 năm có một! Nhị công chúa Vermillion, Stella Vermillion (15 tuổi) đã đậu thủ khoa vào học viện Hagun với số điểm cao nhất trong lịch sử học viện!”
Tiêu đề bài báo vẫn còn mới nguyên trong trí nhớ cậu.
“Công chúa thứ thiệt, lại còn là thủ khoa, dữ dội quá.”
“Số một tuyệt đối đấy nhé. Tất cả các môn đều vượt xa mức trung bình, đến cả năng lực quan trọng nhất của Blazer là ‘khí lượng’ cũng gấp xấp xỉ 30 lần bình quân lượng khí của học sinh năm nhất bình thường, rõ là quái vật chân tài thực học. Đâu như ai kia, thành tích thấp đến nỗi phải lưu ban, được sống đời học sinh năm nhất lần hai. Em có thấy vậy không, hả hiệp sĩ lưu ban?”
“Mặc xác em.”
Ikki sưng sỉa phản bác lời cạnh khóe của cô Kurono, nhưng cậu không phủ nhận. Không thể phủ nhận. Dù sao khí lượng của Kurogane Ikki quả thật chỉ bằng một phần mười mức trung bình.
“Có điều, phiền phức rồi đây. Thủ tục du học khá lằng nhằng, nên chúng tôi đề nghị em ấy đến Nhật sớm trước lễ khai giảng, ai ngờ ngay ngày đầu tiên lại xảy ra sự cố. Trong bất kỳ trường hợp nào, không giải quyết khéo vụ này thì dẫn đến mâu thuẫn ngoại giao như chơi. Cho nên, vẫn biết Kurogane không có lỗi… nhưng tôi mong em chịu trách nhiệm. Có thể em cảm thấy vô lý, nhưng đây là chỗ đàn ông con trai nên tỏ ra rộng lượng.”
“Chỉ những lúc thế này người ta mới vin vào tư cách đàn ông thôi nhỉ.”
Ikki buông tiếng thở dài cho cảnh ngộ của mình. Vừa lúc ấy…
“Xin phép.”
Cửa văn phòng bật mở, thiếu nữ đang được nhắc tới, Stella Vermillion bước vào trong.
Khác với khi nãy, cô nàng đã mặc quần áo chỉnh tề.
Bộ đồ đẹp mắt, màu sắc trang nhã. Chính là đồng phục học viện Hagun. Tông màu trầm tối của y phục càng tôn lên mái tóc đỏ rực, trông cực kỳ hài hòa. Chỗ thu hút nhất chính là phần ngực, qua mấy lớp đồng phục mà vẫn lồ lộ vẻ căng tròn, sợi ruy băng bị đẩy lên cao, rành rành đập vào tầm mắt. Độ bốc lửa ấy khiến Ikki dợm nhớ lại thân hình chỉ có mỗi nội y che chắn đãđược mục kích cách đây không lâu… Nhưng vừa nhìn đến gương mặt cô gái, hơi thở cậu lập tức nghẹn lại.
Hình như cô ấy mới khóc. Đôi mắt đang sưng đỏ không ngừng phóng ra những tia căm hờn.
“Tôi xin lỗi.”
Lời nói buột khỏi miệng không báo trước.
Một người đàn ông không được khiến con gái rơi lệ. Dẫu cậu không có lỗi, nhưng nỗi sợ hãi của cô ấy trong khoảnh khắc đó là có thực.
“Đấy chỉ là tai nạn không may. Tôi không cố ý rình mò Stella thay đồ đâu. Có điều, thấy thì cũng lỡ thấy rồi, nên trên cương vị một người đàn ông, tôi sẽ chịu trách nhiệm. Stella muốn luộc muốn nướng gì cho hả dạ thì tùy thích.”
“Khẳng khái quá nhỉ. Tinh thần samurai đây sao?”
“Chỉ là kém ăn nói thôi.”
Ikki nhoẻn miệng cười trừ đáp lại giọng nói trong trẻo êm tai của Stella. Nét mặt vốn căng thẳng của cô dịu lại, môi nở nụ cười nhẹ.
“Hì hì… Thật tình thì, ừ, ngày đầu tiên tới Nhật mà gặp ngay một tên yêu râu xanh, ta nghĩ đất nước này thực là, thực là man rợ, đáng ghét, còn định làm rùm beng lên cho thành mâu thuẫn ngoại giao mới thôi, nhưng bây giờ nhờ ngươi, ta cũng đổi ý một chút rồi. Ngươi đã sảng khoái như vậy, thì ta cũng phải thể hiện tinh thần phóng khoáng của người trong hoàng tộc mới xứng.”
Sự thù địch khi cô vừa bước vào phòng đã hoàn toàn tan biến. Nhìn biểu cảm thân thiện của cô, Ikki thấy cần thay đổi nhận định ban đầu. Cậu vốn tưởng đã là công chúa hẳn sẽ kiêu ngạo ương bướng, nhưng cô bé này cũng hiểu chuyện, dễ thương quá chứ.
“Ikki. Dựa vào thái độ hiên ngang thì chỉ cần ngươi mổ bụng, ta bằng lòng tha thứ.”
Suy nghĩ quả nhiên chỉ là suy nghĩ, không hơn.
“Ấy, khoan đã. Cái gì? Đã xuống nước đến thế mà cô vẫn bắt tôi mổ bụng à!?”
“Ừ đấy. Ta là công chúa, ngươi mắc tội nặng với ta như vậy, đương nhiên phải bị tử hình. Đáng lẽphải bịtrói trên cọc gỗ cho từng người từng người dân ném đá kia. Ta đối xử thế đã là cho nhà ngươi đặc ân rồi .”
“Hành hình kiểu gì mà như làm thịt bò băm vậy?”
“Ban cái chết danh dự cho ngươi là dốc ruột dốc gan ưu ái ngươi lắm rồi đó.“
“Người sắp bị lòi ruột gan là tôi đây này.”
“Ha ha ha. Kurogane, em vui tính quá.”
“Cô đừng ở đó mà cười. Cô cũng là nhà giáo dục, phải ngăn chặn vụ giết người trong trường học này lại chứ.”
“Kurogane, sinh mạng của một mình em có thể mua về hòa bình vĩnh cửu giữa Nhật Bản và vương quốc Vermillion. Em không thấy quá rẻ ư?”
“Đòi lấy mạng người ta mà bảo là rẻ hả?”
Với Ikki thì đó là cái giá đắt không gì sánh nổi.
“Ừm, Stella này, bộ không có cách giải quyết nào khác sao?“
“Hừ, ngươi còn bất mãn cái gì? Chẳng phải mổ bụng là cái chết danh dự của đàn ông Nhật à?“
“Nhưng tôi sinh ra trong thời đại Heisei thảnh thơi, cũng chả dính dáng tới samurai sất! Nếu là mấy thứ như hiphop thì tôi rành!”
“Đang quảng cáo hình tượng hả nhóc?”
“Cô không can thiệp thì im đi cho em nhờ!”
Ikki nạt ngang câu châm chọc của cô Kurono. Tuy nhiên, vẻ bối rối của Ikki khiến sắc mặt Stella một lần nữa đanh lại.
“Gì hả! Vừa rồi chính miệng ngươi nói muốn luộc muốn nướng tùy ý ta kia mà? Là đàn ông nói lời phải giữ lấy lời chứ!“
“Ờ… cái đấy là lối nói đãi bôi của riêng người Nhật thôi, tôi đâu có định đứng yên cho cô làm thịt.”
“Vừa bao biện vừa thoái thác. Kurogane, em tính chịu trách nhiệm như một người đàn ông kiểu gì?”
Vớ vẩn. Sinh mạng mình đang bị đe dọa kia kìa.
“Nói cho cùng, tôi chỉ lỡ nhìn đồ lót chút thôi, chẳng đáng đánh đổi cả mạng sống.”
“Ch… chỉ…? Kh… không thể tin nổi! Tên dâm tặc này, không thể tin nổi!! Đây là lời bào chữa cho hành vi làm nhơ nhuốc tấm thân trong trắng của bổn công chúa à?! Đến phụ vương ta còn chưa được thấy bao giờ!!”
Câu nói bất cẩn của Ikki làm bùng lên lửa giận trong mắt Stella.
Mà không, thứ đang rừng rực cháy nào chỉ có đôi mắt. Không khí chung quanh Stella bị nhiễm một lớp nhiệt lượng khô khốc, một làn lân quang bắt đầu phát tán ra mọi hướng.
Nhắc mới nhớ, theo như báo viết thì năng lực của cô nàng là…
“Không thể tha thứ được! Tên thường dân biến thái, háo sắc, vô lễ, hội đủ ba thói xấu xa như ngươi, sẽ được bổn công chúa đích thân hóa kiếp!! Phụng mệnh, Laevateinn!”
Chỉ trong chớp mắt, văn phòng giám sự trưởng sáng lòa lên bởi ánh sáng trắng kèm theo sức nóng kinh người, hai thanh kiếm lớn bọc lửa xuất hiện trong tay Stella. Đó là khí cụ được thực thể hóa từ linh hồn Blazer, là “cây gậy pháp thuật” dưới nhiều dạng thức – thánh kiếm, ma cung, chú cụ, bảo cụ, thường xuất hiện trong các truyền thuyết và giai thoại. Các Blazer sẽ thông qua chúng để sử dụng năng lực đặc biệt – tuyệt chiêu của riêng mình. Theo đó, năng lực của công chúa tóc đỏ, chính là ngọn lửa nhiệt quang đủ sức thiêu rụi mọi thứ.
“Cầu kinh đi, dâm tặc! Ta sẽ khiến ngươi bốc hơi khỏi thế giới này không chừa một hạt bụi!”
“L… làm thật á?!”
“Còn phải hỏi!!”
Thanh kiếm lửa chém xuống. Đáp lại, Ikki tức thời triển khai phòng vệ.
“Đến đây, Âm Thiết!!”
Một thanh kiếm Nhật đen trũi như lông quạ hiện ra. Hiệp sĩ hạng F, Kurogane Ikki sử dụng khí cụ Âm Thiết của mình để chống đỡ đường tấn công của Stella. Tuy nhiên…
“Kháng cự vô ích!”
“Nóng!?”
“Đương nhiên là nóng rồi! Lửa bao quanh thanh Laevateinn trong tuyệt chiêu Hơi thở phi long của ta có nhiệt độ lên đến 3000 độ C! Ngươi có bảo toàn được thân thể, cũng sẽ bị uy lực của phi long đốt ra tro!”
“Sức mạnh gì hỗn tạp gớm…”
Ikki cắn răng, không muốn ở gần Stella chút nào nên cố hết sức lùi ra xa. Nhưng…
“Hà hà hà… Ngu xuẩn. Căn phòng tí tẹo thế này, chạy đâu cho thoát. Sớm đưa ngươi về với cát bụi phút nào, ta sẽ tẩy sạch được vết nhơ trên cơ thể thanh tân của mình phút ấy!”
“Đợi đã, đợi đã! Cô bình tĩnh một chút! Cô nói gì mà nhơ nhuốc với dơ bẩn khó nghe vậy? Tôi có làm gì đâu?”
“Nói láo! Ngươi đã nhìn phần thân trần của ta bằng con mắt d… d… dâm đãng còn gì?”
“Đúng là tôi có nhìn, nhưng không… không nghĩ bậy gì hết. Chỉ là, biết diễn tả sao nhỉ, Stella đẹp quá nên mắt tôi bị hút theo thôi!”
“Hử!?”
Trong khoảnh khắc, gương mặt đang sục sôi vì giận của Stella bỗng chốc đỏ lựng lên. Ikki cứ ngỡ mình vừa đổ thêm dầu vào lửa, nhưng mà…
“Ng… ngươi nói gì đó, tên ngốc! Đ… đừng có khen thiếu nữ chưa chồng là xinh đẹp một cách tùy tiện như vậy… Kh… không ý tứ gì hết, đồ thường dân… !“
Ngọn lửa trên Laevateinn lập tức dịu đi, trở thành một lớp đỏ vàng bập bùng. Bản thân Stella cũng thu vẻ đanh thép vừa nãy lại, ánh mắt đảo liên hồi ra chiều ngượng ngùng bối rối. Nhìn kĩ mới thấy, cặp lông mày mấy giây trước còn dựng ngược cũng nhẹ nhõm buông mình nằm xuống, và đôi mắt ngân ngấn nước như thể lạc đường. Có vẻ cô nàng đang xấu hổ.
Bất ngờ thật. Cậu cứ nghĩ một mỹ nhân cỡ Stella phải quen với những lời ca ngợi về ngoại hình lắm rồi chứ. Dù sao thì, việc Stella nhượng bộ đã tạo cơ hội cho Ikki. Cậu nhanh chóng chớp lấy thời cơ, tìm cách thuyết phục cô gái.
“Nói đi cũng phải nói lại, sự việc lần này nguyên nhân sâu xa là do cô nhầm lẫn, vào phòng tôi thay đồ, nên làm ơn miễn vụ mổ bụng cho tôi đi.”
Nghe vậy xong, vẻ mặt Stella lại trở nên đằng đằng sát khí.
“Ngươi đang nói linh tinh gì đó? Ngươi mới là người tự ý xông vào phòng ta! Chìa khóa căn phòng đó là do chính tay cô giám sự trưởng đưa cho ta, không thể có chuyện nhầm lẫn được!”
“Hả!?”
Khoan.
Nghĩ kỹ thì ngay từ đầu Ikki đã khóa cửa cẩn thận rồi cơ mà. Bởi thế, cho dù Stella có nhầm lẫn thì cũng không thể vào được. Nhưng vì một lý do nào đó, cô nàng lại ở trong phòng. Lý do ấy vừa được cô nàng chính miệng thốt ra. Là vì cô Kurono giao chìa khóa.
“Cô giám sự trưởng, việc này là sao ạ?”
“Khục khục khục…”
“Cô giám sự trưởng?”
Hai người đồng loạt quay sang, thì thấy cô Kurono đang khổ sở cố nín cười.
“Hì hì, xin lỗi nhé. Diễn biến thú vị quá nên tôi cứ muốn trêu hai em tí cho vui. Còn trăng sao gì nữa, chuyện như các em đã thấy. Ký túc xá học viện Hagun bố trí hai người một phòng, việc này hẳn Kurogane cũng biết. Có nghĩa là, cả Kurogane và Vermillion không ai nhầm phòng cả. Nói một cách ngắn gọn thì, hai đứa là bạn cùng phòng.”
Không thể tin nổi vào tai mình.
“Cái gì iiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!?!?”
“Ng… nghĩa là thế nào, cô giáo? Ta phải chung phòng với tên b… biến thái này á?”