Magical Warfare
Suzuki Hisashi ( スズキヒサシ ) Luna-Lia ( 瑠奈璃亜 )
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 4

Epilogue

0 Bình luận - Độ dài: 962 từ - Cập nhật:

    Takeshi tỉnh lại thời điểm, ánh mắt vừa lúc với bất an mà bao quát bản thân Kurumi chống lại.

    "Takeshi! Ngươi không sao chứ?"

    "Hừ, bất quá có chút mệt... Quái, ta rõ ràng chỉ là đang ngủ a!"

    Takeshi một mặt đứng dậy, một mặt trả lời.

    Rời giường chiếu cách đó không xa, Mui vẻ mặt uể oải, buông xuống đầu ngồi ở ghế trên.

    Hiệu trưởng từ nắm chăn bông Kurumi phía sau đi tới.

    "Nanase bạn học, ngươi làm rất khá. Tuy rằng thời gian nhanh qua, cũng rất nguy hiểm, bất quá cuối cùng cũng là thành công."

    "Là, hiệu trưởng."

    Takeshi gật đầu, hiệu trưởng quay đầu lại đi, cũng đúng Mui nói rằng:

    "Aiba bạn học, ngươi cũng vất vả."

    "Là."

    Mui trả lời.

    Sau đó, nàng hơi lo lắng mà nhìn Takeshi.

    Ánh mắt của nàng giữa mang theo đối ( đúng ) ban nãy trong mộng phát sinh việc nghi vấn.

    Takeshi còn không biết có nên hay không nói cho nàng Gekkou chuyện.

    Nếu như Mui hỏi, Takeshi hẳn là phải trả lời, nhưng hắn không muốn chủ động nhắc tới.

    "Nanase bạn học, ngày hôm nay ngươi ngay trực tiếp ngủ ở phòng y tế đây! 2 người các ngươi lập tức quay về ký túc xá đi ngủ."

    Hiệu trưởng không nhìn nhỏ bé bầu không khí, nói như thế nói.

    " "Là." "

    Kurumi với Mui gật đầu.

    Ngồi ở bản thân chỗ ngồi trên, quen thuộc chuyện không liên quan mình Hyodo Nanami đi tới, từ sau bên kia ôm lấy hiệu trưởng vai.

    "Momo-tan, có muốn hay không tới ta trong phòng uống một chén?"

    "Ngày hôm nay muốn tăng ca."

    Hiệu trưởng lạnh lùng mà trả lời.

    "Đừng động tăng ca, tới mà tới mà!"

    "Uy, Hyodo sensei..."

    Hyodo Nanami từ sau bên kia nắm hiệu trưởng đẩy dời đi phòng y tế.

    "Ở (dừng), dừng tay, ngươi đang sờ đâu a... Nanami..."

    Hai người cấp tốc rời khỏi phòng y tế, chỉ để lại hiệu trưởng hoảng hốt thanh âm.

    Hai sensei rời khỏi sau, Kurumi lại nhìn không chuyển mắt mà dừng ở Takeshi vẻ mặt.

    "Ai, ngươi thực sự không có việc gì đây? Takeshi."

    Takeshi sắc mặt xấu xí được không giống như là mới vừa tỉnh ngủ, Kurumi lo lắng không ngớt.

    Nhưng mà, Takeshi lại bắt tay đặt ở Isoshima trên đầu.

    "Hừ. Isoshima, còn có Mui, cảm tạ các ngươi."

    Bị ( được ) sờ đầu Kurumi trong lòng nai con lộn xộn đụng, vội vã đứng lên, kia dáng dấp quả thực tới rồi lén lút nông nỗi.

    Của nàng sắc mặt với Takeshi vừa lúc tương phản, trở nên một đỏ bừng.

    Mui không chú ý tới Kurumi thay đổi, lòng của nàng suy nghĩ còn đang trong mộng phát sinh chuyện trên.

    Đúng là, nàng cũng biết ngày hôm nay không thích hợp hỏi nhiều.

    Mui trước một bước đi hướng cửa.

    "Cúi chào, ngày mai thấy."

    Mui quay đầu phất phất tay, thấy Takeshi cũng phất tay đáp lại, nàng mỉm cười.

    Kurumi cũng theo Mui đi ra phòng y tế, nhưng đi tới phân nửa lại lộn trở lại tới.

    "A, Takeshi, cái này."

    "Cái gì?"

    Takeshi không hiểu ra sao mà nhận lấy Kurumi từ túi áo giữa xuất ra gì đó.

    "Đúng là trước lúc hiện tại Akasaka..."

    Sau khi Kurumi vừa nói, Takeshi cũng nghĩ tới.

    "A, thực ra không cần vẫn ( trả ) a!"

    "Không được, có mượn có vẫn ( trả )."

    Nghe xong Kurumi có nề nếp trả lời, Takeshi mặt lộ vẻ cười khổ.

    "Được rồi!"

    Takeshi tiếp nhận chính là khăn tay.

    Vài ngày trước, Takeshi vì mua màu trắng lễ tình nhân sử dụng đáp lễ, với Kurumi đi trước ở vào hiện có thế giới Akasaka bánh kem cửa hàng.

    Sau lại bọn họ cùng đi uống cà phê, Kurumi không cẩn thận lật úp bánh ngọt, làm dơ váy.

    Dính đầy sữa tươi dầu Kurumi sử dụng bản thân khăn tay chà lau, thế nhưng cọ ( lau ) không sạch sẽ, hiện tại phòng hóa trang trong tổ năm phút đồng hồ tẩy trừ váy, kết quả váy trở nên ẩm ướt ngượng ngùng.

    Bởi vậy Takeshi lại nắm bản thân khăn tay mượn cho nàng.

    "Trước lúc cái gì a?"

    Mui một mặt đi hướng hành lang, một mặt kinh ngạc quay đầu lại hỏi Kurumi.

    "Đừng hỏi, đừng hỏi."

    Kurumi một mặt cười, một mặt thúc Mui lưng rời khỏi phòng y tế.

    "Kurumi, là chuyện gì a?"

    "Không nói cho ngươi —— "

    Nghe hai người cũng đi tới trên hành lang còn đang nói, Takeshi nhịn không được nở nụ cười.

    Xem ra, Kurumi là sẽ không nói cho Mui.

    Sau khi, cảm thấy mệt mỏi Takeshi chậm rãi hướng giường chiếu nằm xuống.

    Hắn nhắm mắt lại, nghĩ ( muốn ) vẫn như cũ là Chạng Vạng chuyện.

    —— tuy rằng nàng miễn cưỡng tiếp thụ ta, nhưng là của ta năng lực còn không chân.

    Takeshi còn không uể oải.

    Hắn được suy nghĩ chuyện chồng chất như núi.

    Nhưng mà, thân thể lại vi phạm hắn ý chí, khát vọng giấc ngủ.

    Takeshi thuận theo thân thể dục vọng, thả lỏng toàn thân sức mạnh.

    Sau đó, hắn thì thào nói rằng:

    "Vĩnh Viễn, ngày hôm nay... Ta không muốn gây nên ảo ảnh..."

    Sau một lúc lâu, lòng bàn chân phương hướng tựa hồ có câu thanh âm truyền đến.

    『 tuân mệnh, chúc ngủ ngon. 』

    "Chúc ngủ ngon."

    Kết quả là, hiện tại buổi sáng đến trước lúc, ngắn yên tĩnh thời gian lưu động tại phòng y tế giữa.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận