• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Gương đã vỡ... có thể sẽ lành lại

Chương 2: Diễn biến

39 Bình luận - Độ dài: 1,034 từ - Cập nhật:

"A... Fu... Fuyu-kun....?"

"Fuyuki..."

Fuyuki trừng mắt giận dữ trước hai hình bóng đúng là bạn thuở nhỏ của mình, nhưng đồng thời anh lại thấy họ vốn là cái gì đó rất xa lạ.

"Không nghe thấy à? Tôi đã bảo là cút ra khỏi đây rồi mà."

Vẻ ngoài lạnh lùng mà tức giận của Fuyuki là thứ mà trước giờ họ chưa từng thấy.

Bị nhìn bởi ánh mắt lạnh như băng, Sere run rẩy sợ hãi.

"K-Không phải đâu... Fuyu-kun... E-E-Em xin lỗi anh..."

"Fuyuki... thì là... xin lỗi..."

"Không cần nói gì cả, mau mặc đồ vào đi."

Thái độ của anh như thể đã từ bỏ tất cả. Hai người họ cũng không dám nói gì.

Yuudai im lặng và gom lại mớ đồ vứt lung tung, và mặc lên.

Sere quá sốc vì bị bắt quả tang cảnh mình ngoại tình, nên cô ta đã ngây người ra.

"Thì... Fuyuki. Chuyện này không phải thế đâu."

"Rồi rồi, đi giùm."

"Sere..."

"Mau lên."

"B-Biết rồi mà... Đừng có làm cái mặt đáng sợ đó nữa."

Yuudai hoàn toàn bị bầu không khí đáng sợ của Fuyuki lấn át, và rời khỏi nhà Fuyuki trông như thể đang cụp đuôi bỏ chạy.

Quay lại nhìn Yuudai đang hoảng loạn chạy ra khỏi nhà, và Fuyuki quay lại nhìn Sere đang còn trong phòng.

Khi cô ta chạm mắt Fuyuki, Sere liền sợ hãi co rúm lại.

Sere rơi nước mắt và cúi đầu xuống. Đó là hành động đầu tiên mà cô ta có thể làm được bằng cách nào đó, trong khi vẫn còn đang hoảng loạn.

"E-Em xin lỗi anh... Fuyu-kun."

"Mau mặc quần áo vào đi."

Bị hối bởi Fuyuki, cô ta mau chóng mặc quần áo trong khi dịch thể bám đầy trên người.

Khi mặc đồ xong, cứ như là bật công tắc, Sere chực trào nước mắt.

"Em xin lỗi... Em xin lỗi anh... Xin anh hãy tha thứ cho em."

Sere dập đầu và quì xuống đất.

Cô ta cho Fuyuki thấy sự tạ tội nặng nề nhất mà bản thân hiện giờ có thể làm.

".... Em xin lỗi anh. Xin anh hãy tha thứ cho em."

"Lần sau tôi sẽ nghe trình bày, bây giờ thì về nhà đi."

".... Em xin lỗi anh. Hãy tha thứ cho em..."

"Ờ thì tha thứ. Tôi cũng có giận cô đâu."

Fuyuki bây giờ rất khác lạ, anh không hề có biểu cảm tức giận gì cả.

Vì muốn đuổi Sere ra khỏi nhà càng sớm càng tốt, anh giục cô ta mau rời đi.

"Em xin lỗi anh... Ư..."

Sere hoàn toàn không thể kiềm chế cơn sợ hãi, với cơ thể không có chút sức lực nào, cô ta cố gắng đứng dậy nhưng lại trượt té.

Với sự giúp đỡ của Fuyuki, Sere đã đứng dậy được, nhưng đôi chân đang run rẩy hiện giờ thì cô ta rất cần được dìu đi.

Anh đã nghĩ rằng có thể cô ta đã làm quá trớn với Yuudai nên mới thế, nhưng có vẻ là ngược lại. Sere rơi vào tình trạng hiện tại cũng vì sợ hãi.

"Aaaaaa.... Em xin lỗi anh... Em xin lỗi anh... Fuyu-kun."

"Được rồi mà..."

Cô ta vừa tiếp tục khóc, vừa xin lỗi không biết bao nhiêu lần tới mức phiền phức.

Vừa chán nản, Fuyuki vừa dìu cô ta đến trước cửa nhà.

"À, tôi quên mất. Trả tôi chìa khoá nhà với nhẫn đi."

"Ơ....?"

"Giờ cũng đã trễ, nhưng tôi không muốn cô bước vào cửa nhà tôi thêm lần nào nữa."

Như thể cô ta không hiểu những gì mà anh vừa nói, cô ta trưng vẻ mặt chết lặng với đôi mắt đã sưng húp vì khóc.

"C-Chuyện đó thì... Em xin anh! Em xin anh mà!"

Vùng vẫy khỏi phải bị dìu, cô ta phủ phục xuống đất cầu xin.

Dù có cầu xin nhưng vẫn vô ích, chìa khoá Sere có đã bị Fuyuki vô hiệu hoá.

Anh ghìm Sere xuống trong khi cô ta lần đầu thể hiện sự phản kháng dữ dội, anh giật lấy cái nhẫn đang đeo vừa khít ở tay trái cô ta.

Khi liếc nhìn cái nhẫn anh vừa giật được một lúc, thì anh có cảm giác thiết kế có hơi khác lạ.

"Cái nhẫn này, không phải là đồ tôi tặng cô nhỉ?"

"K-Không phải! Không, không, không phải! Anh nghe em nói đã, Fuyu-kun!"

Anh đưa ra phán đoán tạm thời mà khá có lí rằng đó có thể là vật Yuudai đã tặng cho cô ta. Anh ném nó vào phòng khách mà anh vừa mới đi qua.

"Rồi nhẫn của tôi đâu?"

"Trong phòng ngủ..."

"Thế lát nữa tôi đi lấy vậy."

"Không! Đừng mà!"

Anh mạnh tay kéo Sere đang quậy loạn cả lên tới cửa ra vào. Chưa một lần trong đời anh lại đối xử mạnh tay với Sere như thế này.

"Giờ để đầu óc nguội lại đi. Mà giờ cô có đi lâm trận với thằng đó ở chỗ khác thì tôi cũng không can thiệp."

"Em xin anh... Hãy nghe em nói đã..."

"Đó là khi Sere bình tĩnh lại nhé."

Anh trực tiếp đẩy mạnh Sere ra khỏi cửa mặc dù cô ta đang khẩn cầu một cách đáng thương và đóng cửa lại.

Ngay lập tức Fuyuki khoá cửa lại, và Sere đang đập cửa dữ dội ở bên ngoài.

"Ư ư ư... Em "zin" anh, "zin" anh hãy cho "êm" vào "chong!"

Fuyuki lắc đầu và không thể nói gì với người con gái tồi tệ đang cận kề với cái chết.

Anh thất thần, ngã mông xuống tại chỗ vì đã vừa vượt qua được cơn bão.

Tiếng la hét của Sere dần lặng đi, như thể âm thanh tan biến khỏi thế giới.

"Anh đã cố lắm rồi, giỏi ghê."

Một giọng nói của thiếu nữ vang vọng mơ hồ trong đầu anh.

Những cảm xúc đã vứt bỏ từ trước nay lại ùa về.

Thật đau đớn, như thể muốn nôn ra.

Fuyuki nhìn lên khoảng hư không, và lặng lẽ khóc.

Bình luận (39)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

39 Bình luận

hay main gigachad
Xem thêm
đọc lại vẫn hay
Xem thêm
1 năm rồi đọc lại vẫn hay
Xem thêm
Main này cũng thuộc loại gigachad phết
Còn lí trí làm đc ngần này việc
Như một nhà triết học từng nói:
mọi đứa con gái xinh đổi trên đời đều là bitch
Xem thêm
Bro phải đọc 1 bộ mà ông chồng ổn biết vợ ngoài tình nhưng quay lén để đăng video kiếm tiền cơ :))
Xem thêm
Main bình tĩnh vãi, t mà là main không biết t có còn bình tĩnh nổi ko
Xem thêm
Hồi nhỏ tôi từng lên web rồi xem được một đoạn trích phim( Khoảng 2010 nên Youtube chưa có chỗ đứng với tôi), đoạn phim có main bị NTR rồi con vợ cũng hối hận các thứ( Nghĩ lại không ngờ nội dung này có từ lâu rồi, mà chả biết "main" có phải main của phim không).
Mà cái chính là main đã gửi lại nhẫn cưới cho con vợ , rồi nó cũng đeo lại nhẫn xong đi gặp main, lúc gặp thì thấy main đã chặt đứt ngón áp út của mình.
Hồi đó tôi nghĩ main bị điên rồi giờ nhớ lại thấy main vừa ngầu vừa tội.
Xem thêm
Bro, please bro, t đọc bộ này mấy chục lần r, t nghiện vl bro, m có thể cho t link đc không? T đã quá nhiều lần mơ tới cái ngày t được xem bộ này chuyển thể thành anime r bro, please bro, t cần vl..
Xem thêm
t cần tên truyện :))
Xem thêm
Main xử lý đc đấy
Xem thêm