Daininki Idol na Classmat...
Kishimoto Kazuha Miwabe Sakura
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 3: Lễ Hội Văn Hóa

Chương 96: Ngày Diễn Ra Lễ Hội Trường 3

2 Bình luận - Độ dài: 1,626 từ - Cập nhật:

Gác lại những vấn đề không quan trọng, tôi giết thời gian một cách tình cờ.

Tôi đi thang lang một cách mơ hồ, thậm chí còn xem một vở kịch không mấy hấp dẫn chỉ vì không quen biết ai trong đó, đắm mình trong sự hài lòng khi tận hưởng thời gian một mình.

Không ngờ, tôi lại thấy vở kịch hay hơn mình tưởng và hoàn toàn tận hưởng những giây phút vui vẻ đó, sau khi nhìn đồng hồ và quay về lớp học đúng lúc.

(10 phút trước khi thay ca….vậy là đủ rồi )

Nếu tính thời gian để thay quần áo và bàn giao công việc thì 5 phút có lẽ hơi đáng lo ngại.

Tôi mở cửa cho các bạn cùng lớp, cửa này tách biệt với cửa dành cho khách và đi vào như tôi đã làm với Yukio

“Oh,sup~!Rintaro”

Sau đó, Doumoto, người đã đến trước, gọi tôi

Doumoto người đã mặc trang phục quản gia và tạo kiểu tóc bằng sáp.

Tôi đã suy nghĩ điều này kể từ lần cuối chúng tôi ở bể bơi, tôi tự hỏi không biết cậu ấy có phải là mẫu người mà những chàng trai khác ngưỡng mộ không.Do cơ ngực dày dặn khiến lồng ngực cậu ấy nổi bật, cùng với vòng eo thon gọn săn chắc, tạo nên một thân hình tam giác ngược hoàn hảo.

Không giống như Kakihara, người có thân hình mảnh khảnh, nam nhi, cậu ta tạo ấn tượng là rắn chắc, nhưng có lẽ vì không có cơ bắp thừa nên trông cậu ta không cuồn cuộn hay xấu xí.

"Tôi nghĩ mình đến khá sớm, nhưng có vẻ như tôi đã thua Ryuuji-kun”

"Nah, tôi  ở cùng với Yuusuke và Honoka một lúc, nhưng sau đó Yuusuke và Azusa phải đi làm việc cho ủy ban. Honoka và tớ định đi đi chơi cùng nhau nhưng rồi cô ấy đột nhiên đỏ mặt và nói gì đó về việc cảm thấy xấu hổ, rồi chạy đi đâu đó."

"....Heeh."

"Hành động của cậu ấy hơi kỳ lạ. Có lẽ cậu ấy cảm thấy không khỏe hay gì đó."

Có lẽ vậy,nhưng tôi nghĩ sự lo lắng đó có lẽ đã đặt nhầm chỗ.

Có vẻ như đây là màn sắp xếp của Kakihara → Nikaido, và Nogi → Doumoto. Doumoto có vẻ như là một người khó nghe giống như một nhân vật chính của một bộ Romcom điển hình, và Nori có lẽ cũng sẽ gặp khó khăn. 

Từ giờ trở đi, đó sẽ không liên quan đến tôi nên tôi sẽ không can thiệp nếu không cần thiết.

“Xin lỗi! Tớ đến muộn!”

Khi cuộc trò chuyện sắp kết thúc, Kakihara mở cửa sau lưng tôi chạy vào, thở hổn hển.

“Không sao đâu, còn hơn 5 phút nữa mới tới ca làm việc.”

“T-Tớ hiểu rồi...việc giải quyết vấn đề mất nhiều thời gian hơn tôi dự kiến, nhưng  ước gì mình có thể giải quyết kịp thời…”

Trong khi lấy lại hơi, Kakihara cấm lấy bộ trang phục của mình lên.

Bây giờ, tôi cũng cần phải thay đồ thôi. 

Các vật phẩm cho thuê chỉ có kích thước ước chừng nên có cảm giác hơi lệch một chút, nhưng không chật bằng của Doumoto nên tôi nghĩ là ổn.

“Rintaro, cậu không tạo kiểu tóc sao?”

“À ... thành thật mà nói, tôi không giỏi dùng sáp và những thứ tương tự. Vì thế, bình thường tôi không dùng nó nhiều."

Điều tôi không thích ở sáp là độ dính của nó.

Tôi hiểu rằng tạo kiểu tóc đồng nghĩa với việc phải chải chuốt ở mức độ nhất định, nhưng tôi cảm thấy vô cùng khó chịu khi tóc trở nên cứng.

Tôi nghĩ tóc của mình dài hơn  với một chàng trai, nhưng việc vuốt sáp lên tóc thì quá bất tiện.

"Không phải vậy quá lãng phí sao? Cậu không thể để kiểu dáng đó nhiều lần được, sao cậu không thử một kiểu tóc khác?"

“Hả….?”

“K-Không, nếu cậu không muốn thì không cần làm đâu.”

Có lẽ tôi đã vô tình để lộ thái độ khó chịu khiến cho Doumoto phải lùi lại.

Nhưng những điều đó cũng không sai.Đó là một bộ trang phục đặc biệt và đúng là sẽ thú vị hơn nếu bạn ăn mặc chỉnh tề.

"....Cậu có thể dạy tôi cách làm được không?"

"Oh, thế được không?”

"Tôi đã nghĩ về những gì Ryuuji-kun nói, chỉ mất khoảng hai giờ thôi, nên có lẽ tôi nên thử xem."

"......Tôi hiểu rồi."

Kakihara gật đầu, nhặt cục sáp đang dùng lên và đứng sau lưng tôi.

"Nếu đó là những gì cậu nói, tớ sẽ giúp cậu. Ryuji, hãy cho tớ ý kiến của cậu nữa."

"Aiyo. Tại sao chúng ta không làm Rintarou thật đẹp trai nhỉ?"

Không, cậu không cần đi xa đến thế đâu.

Trước khi tôi kịp nói điều đó, Kakihara và Domoto đã bắt đầu làm tóc cho tôi.

"Chúng ta có nên làm cho nó đứng thẳng lên một chút không?"

"Được rồi, và sau đó tạo kiểu theo cách này......"

Tôi vẫn cảm thấy lạ lẫm khi có người khác chạm vào tóc mình.

Tất nhiên, không giống như khi Rei chạm vào tôi, nhịp tim của tôi không hề đập nhanh.

"――――Này, trông có vẻ ổn đấy chứ, phải không?"

"A...cảm giác quá tuyệt."

Mắt họ tập trung vào khuôn mặt của tôi, được phản chiếu trong chiếc gương dài dùng để kiểm tra ngoại hình của tôi.

Tôi có thể nhìn thấy chính mình với mái tóc được tạo kiểu trong mắt, nhưng nó chắc chắn đã cố định hơn bình thường. Tôi nghĩ nó trông đủ tốt để được nhìn thấy.

Cùng với trang phục quản gia của tôi, nó trông không giống tôi thường ngày, đó là một điểm nổi bật theo quan điểm của tôi.

"Nếu tôi chăm sóc ngoại hình của mình cẩn thận mỗi ngày, tôi có thể trông như thế này, nhỉ..... Cảm ơn hai người."

"Không... thực ra bọn tớ mới là người ngạc nhiên nhất."

"Hả?"

Nghiêm túc mà nói, vẻ mặt ngạc nhiên thực sự của họ khiến tôi ngày càng bối rối về tình hình này, và tôi thậm chí bắt đầu tự hỏi liệu trang phục của mình có gì lạ không.

Dường như nhận thấy vẻ mặt bối rối của tôi, Kakihara vội vàng lên tiếng.

"Ồ,bọn tớ ngạc nhiên vì nó trông quá hợp với cậu!"

"Đúng rồi! Sao cậu không hỏi những cô gái khác đi!"

Thực sự không cần thiết phải làm như vậy.

Ừm, có vẻ như cậu  ấy không nói điều này theo cách tâng bốc, và chỉ cần nhận được ý kiến tích cực từ hai người này là đủ tốt với tôi rồi.

Hơn nữa, dù tôi có đẹp đến thế nào thì cũng chẳng có ý nghĩa gì khi tôi ở cạnh hai người này.

"Này, Rintarou. Đã đến lúc rồi…phải ..."

Ngay khi tiết mục của bộ ba chúng tôi kết thúc, Yukio, mặc trang phục hầu gái, xuất hiện.

"Hmm, đúng rồi, Tao đi đây―――chuyện gì vậy?"

"Hả? Ừm... Rintarou, phải không?"

"Ừ...nhưng?"

Yukio có vẻ sửng sốt khi nhìn vào mặt tôi.

Tôi tự hỏi điều gì đang xảy ra. Tôi muốn nhận được phản hồi ít nhất, nhưng có lẽ thằng này đang kiềm chế không trao đổi thông thường vì Kakihara và Doumoto đang ở đây?

"Này! Inaba nghĩ hôm nay Rintaro ngầu lắm phải không?"

"Huh? Ah...ừ. Tôi-tôi nghĩ nó rất tuyệt."

Được yêu cầu trả lời,Yukio có vẻ bối rối.

Mặc dù lời nói của thằng này không có chút dối trá nào, nhưng tôi không hiểu tại sao nó lại trông phức tạp đến vậy.

“…Bây giờ mọi người sẽ nhận ra Rintaro giỏi đến mức nào.”

“Đó là cái gì vậy?”

"Không có gì đâu. Nhìn xem, sắp đến giờ rồi!"

Như Yukio nói, đã đến lúc phải chuyển đổi rồi.

Khi chúng tôi rời khỏi khu vực giống phòng giáo viên và bước vào lớp học, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía chúng tôi.

Một số cô gái hét lên phấn khích, trong khi những chàng trai biết Kakihara và Doumoto thì reo hò chế giễu.

"Ồ, không thể nào... mấy anh chàng siêu đẹp trai kia xuất hiện đúng lúc chúng ta chuẩn bị rời đi sao?"

"Chúng ta phải làm sao đây!? Chúng ta có nên xếp hàng lại không?"

"Nhưng khi đó chúng ta sẽ không thể đi vòng qua được......"

Tôi có thể nghe thấy những cuộc trao đổi như vậy từ những cô gái ở gần đó, có vẻ như đến từ trường khác.

Những cô gái này không phải là người duy nhất có ấn tượng như vậy, tất cả mọi người, bao gồm cả những học sinh hiện đang có mặt trong lớp học và du khách, đều hướng sự chú ý về phía Kakihara và Doumoto

"Ugh, cảm giác hơi khó chịu." (Yuusuke)

"cậu cảm thấy vậy sao? Tớ nghĩ thật tuyệt khi được là trung tâm của sự chú ý." (Ryuuji)

"Ờ thì, cảm giác đó cũng không tệ, nhưng..." (Yuusuke)

Mặc dù hai người họ đang trò chuyện như vậy nhưng tôi vẫn có một cảm giác kỳ lạ.

Một số ánh mắt mà tôi nghĩ chỉ hướng về Kakihara và Doumoto thì không hiểu sao lại hướng về tôi.

Và những người có ánh mắt đó bắt đầu thì thầm với nhau, khiến tôi càng cảm thấy không thoải mái hơn.

Tôi hy vọng ít nhất họ không nói điều gì ác ý.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

đọc lại từ đầu thôi quên hết r
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Đăng muộn, có lỗi gì thì mai sửa, giờ thì ngủ đây...
Xem thêm