Arc 04: Hỗn loạn
Chương 78: Nữ Thần Sinh Ra Từ Máy Móc - Dea Ex Machina
12 Bình luận - Độ dài: 2,971 từ - Cập nhật:
“Chào ngài, tổng thống.”
Ông bác có vẻ hiền từ trên màn hình khẽ nhướng mày trước lời chào của tôi.
Tổng thống. Người đàn ông sở hữu quyền hành pháp cao nhất đất nước này, cũng đồng thời là tổng tư lệnh quân đội. Ai cũng biết đến ông. Ngay cả những vật thí nghiệm mà hồ sơ chính thức đã bị xóa từ lâu cũng biết đến ông ta.
“Con khốn…!”
Có vẻ cách chào hỏi của tôi không lọt tai viên chỉ huy kia. Tôi đưa tay về phía ông ta và siết tay. Ông ta khạc máu và khuỵu xuống, nội tạng ông ta đột nhiên trở nên yếu ớt.
Nụ cười của người đàn ông ngoài 50 trên màn hình vẫn không đổi. Ông ta có vẻ không chút ngạc nhiên trước cảnh tượng bản thân vừa chứng kiến.
“Này, nữ thố nhân xinh xắn. Cô là Số 13, đúng chứ?”
“Có thể coi là vậy.”
Dù tôi không thực sự bận tâm về việc được gọi bằng cái tên con người tôi đã từ bỏ từ lâu, mấy gã này vẫn cứ gọi tôi là ‘Số 13’. Bộ các người cho rằng những kẻ không còn tên trong hộ khẩu thì không xứng đáng có một cái tên à? Hay là từ đầu mấy người chỉ coi tôi là một con chuột bạch không hơn không kém?
Người đàn ông khẽ gật đầu. Ông chống tay lên bàn, các ngón tay đan vào nhau và ngả người vào ghế.
“Cô không xuất hiện trong các đoạn phim kỹ thuật số, nhưng cô lại xuất hiện trên màn hình này, thật may mắn. Chỉ qua các báo cáo thiệt hại thôi cũng đủ thấy sức mạnh của cô lớn đến mức nào.”
“Cảm ơn về lời khen.”
Phần mở đầu này sẽ dẫn đến điều gì? Sau một lúc, ông ta tiếp túc nói với nụ cười của một chính trị gia, chuyển động của ông ta đầy cường điệu như thể đang phát biểu trước công chúng.
“Tôi sẽ vào thẳng vấn đề, tôi muốn cô.”
“…”
“Tôi tin rằng chúng ta có thể hợp tác. Đến với tôi, và tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn. Quyền lực. Địa vị. Danh tiếng. hay là cô muốn hẹn hò với một siêu sao Hollywood như những cô bé cùng tuổi? Với quyền lực của mình, tôi có thể cho cô tất cả. Nếu cô gặp vấn đề về tôn giáo, tôi thể yêu cầu ‘đặc cách’ cho cô. Và nếu cô muốn no bụng, các tử tù sẽ được gửi đến cho cô. Ah, nhưng đừng đụng vào vợ tôi và thường dân, được chứ?” ông ta bật cười.
“…lý do của đề nghị hào phóng này?”
Hình như cho rằng câu hỏi kia là dấu hiệu tôi phần nào chấp nhận đàm phán. Ông ta hăng hái tiếp tục trình bày như thể đang thương lượng với người đứng đầu một nước khác.
“Cô là sự hoàn hảo mà chúng tôi tìm kiếm. Với mana, nguồn năng lượng vô tận của tân giới, và một avatar tích hợp các kỹ năng của các năng lực gia, cô đã trải qua hàng loạt tiến hóa để trở thành vũ khí tối thượng! Avatar quái vật quân dụng là giấc mộng vĩ đại nhất của các nhà nghiên cứu kể từ khi họ biết đến sự tồn tại của mana ở tân giới, và cô là đỉnh cao của giấc mộng đó! Cô là nữ thần sinh ra từ máy móc. Cô là Dea ex Machina!”
“…”
“Sử dụng sức mạnh phi thường của cô! Cô sẽ vào vai Dark Lady như cách cô đã làm ở Yggdrasia và dựng nên vương triều ác ma của Trái Đất. Cô sẽ hợp thức hóa cuộc viễn chinh giành lấy thế giới của đất nước chúng tôi. Các đất nước phương đông chắc chắn sẽ chống đối chúng ta, và cô sẽ nghiền nát họ với sức mạnh của Dark Lady. Cô sẽ chỉ huy đội quân hàng chục nghìn avatar quái vật quân dụng được điều khiển bởi các binh sĩ tinh nhuệ nhất! Dù mẹ cô là người nhập cư, bà ấy vẫn là một người dân của đất nước này. Và ngay cả nếu cô không còn là cư dân đất nước này, lòng yêu nước của cô chắc chắn vẫn đang rực cháy! Tham gia cùng tôi! Cô là… cô là…”
Sự phấn khích trên khuôn mặt ông ta dần chuyển thành kinh ngạc khi quan sát tôi.
Màu sắc dần biến mất khỏi da tôi, biến nó thành màu trắng phi nhân của thạch cao tuyết hoa. Sắc đỏ chảy ra từ hai đồng tử tôi nhuộm mắt tôi thành một màu đỏ thẫm. Những chiếc nanh đỏ máu khẽ lộ ra khỏi môi tôi. Làn hơi trắng buốt giá tuôn ra từ cơ thể tôi. Cơ thể viên chỉ huy vốn đã tê liệt vì sợ ở gần tôi đóng băng và mục rữa, ông ta vẫn tỉnh táo trong suốt quá trình đó.
“…một ác ma…”
Người đàn ông trên màn hình lẩm bẩm, giọng ông run run.
Ông ta đã đánh giá thấp tôi… tôi có thể thấp thoáng thấy các vệ sĩ mặc đồng phục đen và và vài người có vẻ là các thư ký phản chiếu trong đôi mắt đang mở to vì sốc của ông ta.
Tôi nhẹ nhàng đưa đôi tay về phía các bóng người trong mắt ông ta và đan tay bắt lấy tất cả. Tôi nói thầm.
“[Thay Đổi Nhân Quả], [Thao Túng Không Gian], kích hoạt song song.”
Rồi ép mạnh hai bàn tay vào nhau.
“—[Phúc Âm]—”
Đôi mắt người đàn ông trên màn hình lập tức mở to vì kinh ngạc. Những người trong tầm mắt ông vỡ tung thành những khối máu và thịt, toàn bộ bệnh tật họ từng mắc đột ngột tái phát ở giai đoạn nặng nhất.
***
Thời trẻ, đã có lúc ông theo học việc một thư ký của cha ông, một chính trị gia. Khi đó, cha ông đã kể cho ông một bí mật quốc gia: sự tồn tại của tân giới.
Đây là thông tin tuyệt mật. Những người biết về nó không được phép kể cho bất kỳ ai kể cả gia đình mình. Ông đã luôn biết ơn tình yêu cha ông dành cho ông khi đã kể cho ông nghe, nhưng ông cũng đồng thời thất vọng bởi sự ngây thơ của cha mình dưới thân phận một chính trị gia.
Mười năm sau, với tư cách là một quan chức chính phủ, ông có được một vị trí trong dự án phát triển tân giới, Yggdrasia.
Tân giới đã mê hoặc ông. Nơi đó có các loài rồng, griffon, các loài quái vật trong truyền thuyết. Có thứ sức mạnh ma thuật cho phép người thường tạo nên phép màu. Nếu những tồn tại chỉ có trong truyền thuyết ở Trái Đất tồn tại, việc một vị thần tồn tại ở Yggdrasia là hoàn toàn khả thi.
Và ngay lúc này, với cương vị tổng thống của đất nước này, ông đã gặp một nữ thần, và cô là một ác ma.
Khi phát triển vũ khí ứng dụng mana, chính ông đã đề nghị phát triển các avatar phi nhân dưới dạng quái vật thay vì các vũ khí dành cho con người.
Ông muốn nhìn thấy một tồn tại vượt xa con người. Ông muốn thấy một tồn tại có khả năng hấp thu sinh lực của những kẻ nó hạ gục, đạt được sức mạnh vô hạn. Tuy nhiên, các mẫu avatar quái vật thử nghiệm chỉ phần nào hữu dụng hơn về mặt chiến lược so với công nghệ vũ khí hiện tại. Đây không phải thứ ông tìm kiếm.
Nhưng rồi cô ta xuất hiện.
Cô ta là sự hoàn hảo tuyệt đối, giấc mơ của ông cũng như các nhà nghiên cứu.
Cô ta là vũ khí tối thượng, một nữ thần tự xưng là ác ma.
“…một ác ma…” ông buột miệng thì thầm trước cảnh tượng trước mắt.
Thiếu nữ với đôi tai thỏ trên màn hình nhuộm trong màu trắng thuần khiết, chỉ để lại đôi mắt đỏ thẫm và những chiếc nanh đỏ máu.
Ông chỉ nhìn vào cô ta qua màn hình, ấy vậy mà ông chẳng thể ngừng run rẩy. Ông cảm thấy như thể mình trở lại là một đứa bé.
Tham gia cùng tôi, ông đã mời gọi cô, và như để đáp lời, cô đưa đôi tay về phía ông và nghiền nát thứ gì đó bằng đôi tay ấy. Ông đã nghe cô thì thầm.
“—[Phúc Âm]—”
Ngay lập tức, các thư ký và nhân viên an ninh trong văn phòng ông vỡ thành những tảng thịt.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Hệ thống an ninh không phát hiện bất kỳ sự kiện bất thường nào bên trong tòa nhà, tất cả các đèn vẫn xanh, trong khi hệ thống phát hiện sự sống cho thấy một màu đỏ bao phủ toàn bộ toàn bộ tòa nhà ngoại trừ ông. Chỉ mình ông.
Đây không phải phúc âm của một vị thần, đây là phúc âm của một ác ma tàn nhẫn.
Họ đã chết. Tất cả bỏ mạng trong nháy mắt. Bên trong tòa nhà này, một thành trì có thể chống chịu trước sự tấn công của vũ khí hạt nhân, tất cả những người ở cùng ông chỉ còn là những tảng thịt-
“Tổng thống.”
Ông thở hắt. Ông chắc chắn rằng giọng cô ta vang lên từ màn hình, ấy vậy mà ông cảm thấy như thể cô ta đang đứng ngay sau ông, khẽ thì thầm vào tai ông.
Đó là giọng của một thiếu nữ, nhẹ nhàng và vô tư… ông không dám quay mặt lại. Mồ hôi lạnh chảy khắp người ông, tầm nhìn ông tối lại.
Cô ta vẫn ở đó, phía bên kia màn hình? Hiện diện ngay phía sau khiến linh hồn ông kinh hãi. Người ông ướt đẫm. Ông thậm chí không thể di chuyển mắt mình vì sợ.
“Ngài đã nói ta là ‘sự hoàn hảo’ ngài tìm kiếm, nhưng ta vẫn chưa hoàn hảo.”
Ông nuốt nước bọt, cảm thấy như hơi thở ngọt ngào của cô ta đang phả vào gáy ông.
“Ta sẽ trở nên mạnh hơn. Mạnh hơn nhiều. Đủ mạnh để phá hủy đất nước n… không, đủ để hủy diệt thế giới.”
Ông thở hổn hển.
“Ngài có muốn bảo vệ thế giới này?”
“…”
“Thế thì ngài biết mình phải làm gì mà nhỉ? Ngay cả khi đất nước này biến mất, một số nước khác có thể sẽ tìm cách xâm lược Yggdrasia. Ngài sẽ ngăn họ. Ngài sẽ ngăn họ kể cả nếu việc đó dẫn đến chiến tranh. Kể cả khi tính mạng ngài bị đe dọa.”
“…nếu…nếu như…”
Nếu như tôi không thể? Ông không thể nói tiếp, nhưng việc đó không quan trọng.
“Nếu ngài không thể… ta chỉ việc hủy diệt tất cả.”
Ngay cả khi đất nước này ngừng xâm lược Yggdrasia, chừng nào những người liên quan vẫn sống, thông tin về Yggdrasia sớm muộn cũng bị rò rỉ. Một nước khác có thể sẽ quyết định xâm lược tân giới.
Thiếu nữ kia muốn rằng nếu họ định làm vậy, ông sẽ phải ngăn họ bằng mọi giá. Bằng chiến tranh kinh tế hay thậm chí là sức mạnh quân sự. Ông phải làm vậy, nếu không thế giới sẽ kết thúc dưới bàn tay của nữ thần.
Nhân loại là con tin của cô ta.
“Vậy thì đây là một lời hứa. Một lời hứa giữa ngài và ta… và cũng là giao ước giữa tổng thống của đất nước này và một ác ma.”
***
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Việc này… thật sự áp lực. Tôi chỉ mới 11… có lẽ giờ là gần 12. Mấy đứa trẻ ở tuổi tôi không ‘đàm phán’ với tổng thống về vận mệnh thế giới.
Tôi đã lên tiếng cảnh cáo họ để phòng hờ, nhưng tôi không thực sự tin tưởng đất nước này.
Đây chính là lý do tôi không lập giao ước với người thường, mà thay vào đó lập giao ước với tổng thống. Dù vậy thì trong trường hợp xấu nhất, họ có thể sẽ tiếp tục kế hoạch xâm lược kể cả khi phải hi sinh ông ta…
Chà, sao cũng được. Nếu họ vẫn cố chấp, tôi chỉ việc thực hiện những gì mình đã tuyên bố.
Việc cuối cùng tôi cần làm ở đây là phá hủy hệ thống thu thập mana. Tôi đã nghe theo cảm xúc của mình và bung lụa, giờ là lúc phục hồi ma lực.
Ngoài ra thì tôi cũng tìm được vài thông tin kỳ lạ từ di động của viên chỉ huy. Một giám sát viên đã được chỉ định quan sát việc xây dựng hệ thống thu thập và sử dụng mana ở cơ sở này, tên hắn là Brian.
…tôi không rõ gã đó ăn gì mà dai thế, hắn vẫn sống sót sau hai lần chạm mặt tôi. Nếu hắn ở đây, tôi chỉ việc chắc chắn rằng mình kết liễu hắn.
***
Quarancinq, Thành phố của Ma Thuật, một nước lớn tọa lạc tai Lục Địa Phía Tây của Yggdrasia. Bên trong đại sảnh rộng lớn của Tòa Tháp Sự Thật, hàng trăm tấm bảng màu đen, mỗi cái có chiều dài bằng cả sải tay của một người đàn ông, được xếp thành hình tròn để chuẩn bị cho nghi thức triệu hồi.
“Đây là ‘màn hình giám sát’ mà mấy người hay nói đến?” Hiền Giả Marlene, Anh Hùng Ma Pháp, hỏi, các ngón tay ả chạm vào một tấm bảng đen.
Nghi lễ ả hợp tác với Brian, kẻ đứng sau những cuộc tấn công của hắc tiên, phát triển đỏi hỏi sự phối hợp của các trợ lý của cả hai trên khắp thế giới qua việc sử dụng những tấm bảng đen này.
Hình như mấy tấm bảng này được miêu tả là ‘gương thấu thị thông tri”.
Ma cụ này hiếm đến mức chỉ những người đứng đầu đất nước mới sở hữu nó, ấy vậy mà Đền Thờ đã chuẩn bị một lượng lớn ‘gương’ ngay khi Brian yêu cầu. Ả cảm thấy mình đã phần nào hiểu thêm về gã đàn ông bí ẩn Brian.
Và Marlene cũng cùng lúc cảm thấy phấn khích. Ả là một pháp sư, kẻ tìm kiếm sự thật, và không pháp sư nào có thể kìm nén sự phấn khích trước ma trận triệu hồi khổng lồ trải khắp cả lục địa và Fairy King sắp được triệu hồi bằng việc tiêu thụ lượng mana ngang với 10 Dark Lord.
Brian đang làm việc với một tấm bảng đen, mũ trùm kéo thấp che đi mắt hắn. Hắn đang thực hiện những điều chỉnh cuối cùng với người trên màn hình, một phụ nữ trẻ với khuôn mặt đầy những vết sẹo không ngừng co giật.
“Cô Salia, bên chúng tôi sắp bắt đầu rồi đấy. Cô hẳn rất phấn khích nhỉ?”
“Tôi quả thực đang vô cùng phấn khích, ngài Brian! Bên này cứ để tôi lo, thực tế thì nơi này không khác gì sân sau nhà tôi.”
“Vậy thì nhờ cô vậy.” Brian bật cười.
Hình như người phụ nữ tên Salia kia từng là một quý tộc của Đế quốc Touze. Không ma thuật nào có thể chữa lành khuôn mặt bị bỏng lạnh của ả ta. Sự co giật không thể kiểm soát khiến nụ cười ả trở nên điên loạn như của Brian.
“Vậy thì Brian, ngài đã hoàn thành việc chuẩn bị chưa?” Marlene lên tiếng.
Brian kết thúc cuộc gọi. Hắn cởi mũ trùm, để lộ đôi mắt nhân tạo đen như hắc ín được bao quanh bởi những vết sẹo kỳ lạ. Hắn vui vẻ nói.
“Việc chuẩn bị đã hoàn thành, ngài Marilene. Chúng ta đã sẵn sàng để triệu hồi Fairy King. Sau khi nghi thức hoàn thành, thế giới này sẽ chào đón vị vua mới của nó! Dark Lady sẽ thảm bại dưới tay ngài ấy!”
“…đúng thế, ta mong chờ việc đó.” Marlene chậm rãi gật đầu.
Ả không khỏi băng khoăn, một cảm giác bất an kỳ lạ xuất hiện khi ả nhìn thấy nụ cười của Brian. Ả tự thuyết phục bản thân rằng đó đơn giản là do đôi mắt nhân tạo của hắn.
------------------------------------------
A/N: Tổng thống cho rằng mọi công dân của mình đều yêu nước. Ông ta đúng là có nghĩ đến việc một số chính trị gia hành động vì lợi ích cá nhân thay vì lợi ích quốc gia, nhưng vấn đề chính trị không có mấy ảnh hưởng đển câu chuyện này và chương này cũng đã trở nên khá dài, thế nên tôi bỏ qua phần đó.
Một nhân vật chính bình thường sẽ tìm cách phơi bày sự thật về mana cũng như hậu quả của việc sử dụng mana không kiểm soát và cho nhân loại cơ hội sửa sai, nhưng không phải Shedy, cô bé đã ‘từ bỏ việc tin vào mặt tốt của nhân loại’, thế nên cô bé chỉ tìm kiếm sức mạnh và trừng trị những kẻ liên quan.
Thiếu nữ của câu chuyện không còn là ‘con người’, thế nên cô không ngần ngại giết người để bảo vệ một con thú nhỏ.
=============
Trans+Edit: Muttsurini
12 Bình luận
Cảm ơn
Có vài lỗi:
Ông chống tay lên bàn, các ngón tay đan vào nhau và ngã người vào ghế.-> Đây phải là "ngả" mới chính xác. Ngả: chuyển từ vị trí thẳng sang nghiêng. Ngã: chuyển đột ngột/ngoài ý muốn từ thẳng sang nằm trên mặt sàn.
Ngay cả khi đất nước này biến mất, một số nước khác có thể sẽ tìm cách xâm lượt Yggdrasia. -> lược