RE:Yandere
凌石更 (Lăng Thạch Canh)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại truyện

Ngoại truyện 2-1

22 Bình luận - Độ dài: 1,477 từ - Cập nhật:

Con gái mới là những người cần cảnh giác, còn con trai đối với Lâm Trạch có lẽ là sự tồn tại an toàn nhất.

Nam giới rất tốt, ít nhất họ sẽ không vô lý mà yêu thích bạn một cách điên cuồng, cũng không vì tình yêu cuồng nhiệt mà hành xử một cách cố chấp, khó hiểu.

Lúc này, Lâm Trạch đang bị một nam sinh trung học xa lạ ép vào góc tường, trong tay đối phương cầm một cây gậy sắt.

Một bóng dáng nhỏ nhắn đang trốn sau lưng Lâm Trạch, coi cậu như tấm khiên chắn.

Tất nhiên, lý do khiến nam sinh trung học này tấn công Lâm Trạch không xuất phát từ cậu, mọi chuyện bắt đầu từ một tuần trước.

Sáng sớm, Lâm Trạch tỉnh giấc vì cảm thấy có ai đó khẽ hôn nhẹ lên má trái của mình.

Không mở mắt, Lâm Trạch phàn nàn:

"Không thể đừng lén lút khi anh đang ngủ sao."

"Tất nhiên là không được, nhìn thấy khuôn mặt ngủ của anh là em không thể kiềm chế được."

Hàn Oánh trả lời Lâm Trạch như vậy.

Vì nhiều lý do khác nhau, chủ yếu là do Nghiêm Nghiệp Ba không nghe lời khuyên của mình, dẫn đến việc bây giờ Hàn Oánh cũng biết ngôi trường mà cậu đang ẩn náu.

Cũng nhờ sự xuất hiện của Hàn Oánh, Lâm Trạch mới biết rằng sự xuất hiện của Hứa Nghiên Nghiên không liên quan gì đến Nghiêm Nghiệp Ba.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Lâm Trạch đã tha thứ cho Nghiêm Nghiệp Ba vì cuối cùng tên chết tiệt này vẫn phản bội mình.

Nếu bản thân không đủ thông minh, có lẽ sẽ không chỉ bị giết bốn lần là có thể giải quyết được vấn đề. Tóm lại, hiện tại cậu đã tận dụng kinh nghiệm của mình để tạm thời khiến Hàn Oánh chấp nhận sự tồn tại của Hứa Nghiên Nghiên và Claudia, trở thành một trong những cô gái có thể cùng nhau chia sẻ mình.

Việc thử nghiệm táo bạo như vậy không phải là điều Lâm Trạch muốn làm, thật sự là bị ép buộc.

Nếu có lựa chọn tốt hơn, Lâm Trạch cũng sẽ không mạo hiểm thử làm điều nguy hiểm này.

Thật chẳng khác gì đi trên băng mỏng, Lâm Trạch cũng ngạc nhiên khi vẫn có thể thực hiện được và thành công.

Theo lý thuyết, con người không phải là loài thích chiếm hữu sao, tại sao đột nhiên lại sẵn sàng chia sẻ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Hay do sự biến mất của mình trong thời gian này đã khiến tâm lý của Hứa Nghiên Nghiên và Hàn Oánh có sự thay đổi nào đó mà bản thân không thể đoán trước?

Lâm Trạch không phải là họ nên cũng khó đoán được suy nghĩ của các cô nàng này.

Tóm lại, tình hình hiện tại vẫn chưa phải là tồi tệ nhất.

Nếu thực sự xảy ra tình huống tồi tệ nhất, mà cậu không thể chịu đựng được, thì cùng lắm bản thân sẽ rời đi rồi tính cách chuyển trường sau.

Lâm Trạch nghĩ đến đây rồi mở mắt ra, Hàn Oánh hiện đang ngồi bên cạnh gối của Lâm Trạch với trang phục không chỉnh tề.

Không biết có phải Hàn Oánh định quyến rũ mình hay không, cổ áo của cô kéo xuống rất thấp.

Nếu là một nam sinh trung học bình thường với ham muốn tràn đầy, khi đối mặt với Hàn Oánh, có lẽ lúc này cậu đã không thể kiềm chế được bản thân rồi.

Nhưng Lâm Trạch đã không còn là một nam sinh trung học bình thường nữa, đối với Lâm Trạch cơ thể của con gái từ lâu đã không còn sức hút lớn như vậy.

Nghĩ đến những gì Hàn Oánh đã làm với mình trước đây, Lâm Trạch thậm chí cảm thấy một chút sợ hãi.

Tất nhiên, dù đang nằm chung một giường nhưng Lâm Trạch và Hàn Oánh chưa xảy ra chuyện gì.

Mặc dù không có gì xảy ra nhưng hai người vẫn ngủ chung giường vì Lâm Trạch đã nói dối Claudia.

Cậu giả vờ rằng Hàn Oánh là bạn gái cũ của mình, nên Claudia mới chấp nhận sự hiện diện của Hàn Oánh.

Để khiến Claudia tin tưởng hơn, tối qua Lâm Trạch đã ngủ chung với Hàn Oánh.

Thấy Lâm Trạch mở mắt, Hàn Oánh luồn tay qua dưới sườn của Lâm Trạch, ôm lấy cậu và đặt khuôn mặt mình lên ngực cậu.

Lâm Trạch cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Hàn Oánh cùng với vóc dáng đầy đặn của cô.

Nhưng Lâm Trạch không hề cảm thấy ham muốn, không hề có chút thôi thúc nào.

Tuy nhiên, để xoa dịu Hàn Oánh, Lâm Trạch biết rằng mình phải đóng vai trò một chút, ít nhất cũng phải thể hiện một vài cử chỉ thân mật để khiến Hàn Oánh an tâm ngồi máy bay trở về, tạm thời rời khỏi đây.

Vì vậy Lâm Trạch bất ngờ đẩy Hàn Oánh ra, sau đó đè cô xuống giường.

"Cũng ổn mà."

Hàn Oánh mặt đỏ bừng, nói với Lâm Trạch như vậy.

Lâm Trạch không nói gì nhiều mà hôn lên Hàn Oánh.

Mười lăm phút sau, Lâm Trạch đứng dậy từ giường và bắt đầu mặc quần áo.

Tất nhiên, mối quan hệ với Hàn Oánh, Lâm Trạch chỉ có thể dừng lại ở nụ hôn, đó cũng là giới hạn của cậu.

"Tại sao không làm đến cùng?"

Hàn Oánh hỏi Lâm Trạch như vậy.

"Vì anh rất trân trọng em mà."

Lâm Trạch trả lời Hàn Oánh như vậy.

"Nhưng em không cảm nhận được tình cảm đó từ anh."

"Đó chỉ là cảm giác sai lầm của em thôi, anh thực sự rất trân trọng em mà."

"Nhưng..."

Hàn Oánh dường như muốn nói thêm gì đó nhưng cuối cùng lại im lặng.

Thực ra, Hàn Oánh cũng không biết mình có còn hấp dẫn với Lâm Trạch hay không, cơ thể của mình...

Liệu bản thân mình có thực sự khiến Lâm Trạch thoải mái không?

Vì Hàn Oánh cũng không có kinh nghiệm, trong lĩnh vực này cô hoàn toàn là một tờ giấy trắng.

Nhưng cô hẳn là có sức hút chứ, ít nhất là dù đang ở năm cuối cấp ba, mỗi tuần vẫn có người lạ tỏ tình với mình, thậm chí ngay khi mới khai giảng, đã có một kỷ lục: trong một ngày có năm nam sinh tỏ tình với mình.

Kể từ khi chị  khóa trên đã tốt nghiệp không còn giúp mình san sẻ gánh nặng, số lượng nam sinh trong trường tỏ tình với mình tăng lên rất nhiều.

Nghĩ đến đàn chị này, Hàn Oánh nhớ lại thông tin mà mình biết được từ miệng của Nghiêm Nghiệp Ba.

Khi đó mình rất tức giận, gần như muốn cùng Lâm Trạch tự kết liễu.

Không muốn mất Lâm Trạch, vì mục tiêu này, mình sẵn sàng làm bất cứ điều gì.

Nhưng bây giờ, Hàn Oánh đã bình tĩnh hơn rất nhiều, có lẽ yêu Lâm Trạch theo một cách khác cũng không phải là không thể.

Dù có những cô gái khác cùng chia sẻ Lâm Trạch, nhưng ít nhất mình cũng có thể sở hữu một phần của anh ấy.

Lo sợ rằng nếu tiếp tục cố chấp sẽ khiến Lâm Trạch phản cảm, cuối cùng Hàn Oánh từ bỏ ý định tranh cãi thêm.

Cô đứng dậy khỏi giường, búi tóc lên và bắt đầu thay đồ ngay trước mặt Lâm Trạch.

"Anh xuống lầu chuẩn bị bữa sáng đây, em muốn ăn gì vào bữa sáng hôm nay không?"

Lâm Trạch hỏi Hàn Oánh.

"Chỉ cần là món anh nấu, em đều có thể ăn được."

Hàn Oánh trả lời Lâm Trạch như vậy.

Lâm Trạch gật đầu, sau đó rời khỏi phòng.

Rất lịch sự, Lâm Trạch không hề liếc nhìn Hàn Oánh dù chỉ một lần khi cô đang thay đồ.

Nhưng hành động lịch sự này lại khiến Hàn Oánh cảm thấy có chút bất an, không biết liệu mình có thiếu sự cuốn hút không.

Nếu Lâm Trạch chịu nhìn mình thêm một chút, có lẽ Hàn Oánh sẽ vui hơn rất nhiều.

Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Hàn Oánh: liệu mình có nên thử chấp nhận lời tỏ tình của các nam sinh khác, thử hẹn hò với họ, dùng cách này để tăng thêm sức hút của bản thân không?

Lâm Trạch có lẽ cũng không thích một Hàn Oánh còn non nớt như thế này, đúng không?

Bình luận (22)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

22 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Thôi không sao Trạch à nhà các em đều giàu mà. Mỗi năm thay thận 1 lần dư sức!
Xem thêm
Éo ngờ đc mé tác giả làm mất quả đùng cái vào vấn đề, nổ não luôn, thôi e Hàn Oánh đi hẹn hò với a nào cx đc tha cho a Trạch :))
Xem thêm
Khoan đã trans, cái đoạn trạch hỏi xuống lầu có ăn sáng gì không mà trạch xưng em gọi hàn oánh là anh kìa :))
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
" nghĩ đến đàn chị này, hàn oánh nhớ lại thông tin mà mình biết được từ nghiêm nghiệp ba, khi đó mình rất tức giận, gần như muốn cùng lâm trạch tự kết liễu" móa bạn chí cốt đây sao =)) nói cả crush thằng bạn mình là ai cơ mà =)) tôi mà là trạch lại nói cho hàn oánh biết crush nghiệp ba la ai mới hả dạ luôn ấy =))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Về cơ bản để làm j bro. Tỏ tình hộ thằng bạn à :))) Vẫn là người ta bóp mình thoải mái nhưng mình không cách nào trả đũa được. Cay ác :))
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
Bằng 1 cách nào đó Trạch đã cân bằng được, ảo quá
Xem thêm
Nếu ae còn nhớ trong vài chap chính truyện đôi khi Hàn Oánh cũng có mấy suy nghĩ khá là damdang, chắc chấm điểm về vụ này thì Đường Nhân 10, Hàn Oánh 4-5, mấy em còn lại 1-3 :)
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Nhầm nhé Hàn Oánh ko kém Đường Nhân mấy đâu, chẳng quá Đường Nhân tiếp xúc từ bé suốt nên mới ko ngại ngùng thôi :))) sau thì ko biết ai hơn ai đâu.
Xem thêm
Má hy họng đừng chơi loại netori khổ dâm tinh thần này, t muốn đọc một tình cảm thuần túy (cường độ cao, nặng nề cũng đc) cơ.
Xem thêm
Ui vãi, sao mà cân bằng dc ghê vậy. Cần chap giải thích cách để đến cục diện vi diệu này
Xem thêm
Thế là main liệt r hả ae?!?
Xem thêm
Tks trans dạo này năng suất, có phải do nghỉ lễ ko vậy trans
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cố nốt cho xong
Xem thêm