Trans: Bluepumpkin
Edit: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂
◇ ◈ ◇
Chương 5
Chào mọi người, là Ren đây!
Cũng đã qua vài ngày, cuối cùng tôi đã có thể xác nhận được đâu là giới hạn của những kĩ năng mà tôi hiện đang sở hữu.
Tôi vẫn chưa di chuyển ra khỏi nơi này. Từ khi đi bộ từ chỗ xảy ra tai nạn đến đây, tôi đã chẳng bắt gặp bất cứ con quái vật hay thú hoang nào cả, thế nên sự cảnh giác của tôi bắt đầu tan biến đi. Tôi sẽ ghi nhận việc này và tìm giải pháp thích hợp vào lúc khác vậy.
Dù sao thì tôi đã tìm ra thêm nhiều thứ thú vị về [Ma thuật sáng tạo].
Đầu tiên là cách dùng ma thuật.
Khi sử dụng, một vòng sáng sẽ xuất hiện ngay tại khu vực mà tôi chỉ định. Hiển nhiên thì cái vòng sáng hình tròn ấy là ma pháp trận rồi. Thật sự đúng là thế giới viễn tưởng mà.
Để có thể sử dụng ma thuật, nguyên vật liệu cần được đặt ngay bên trong ma pháp trận. Nhưng tôi có thể kích hoạt kĩ năng mà chẳng cần dùng nguyên liệu nào cả.
Tuy nhiên không phải là cái gì tôi cũng có thể làm được. Thường thì độ khả thi tùy thuộc vào MPvà cấp độ kĩ năng của người dùng.
Nếu như tôi đã có sẵn kiến thức về thứ mà mình chuẩn bị chế tạo thì độ tiêu thụ MP sẽ giảm đi rất nhiều. Thế nhưng nếu như vật thể được tạo ra quá phức tạp thì số lượng MP cần dùng sẽ gia tăng.
Tiếp theo, việc chuẩn bị nguyên vật liệu cấu thành nên vật thể sẽ giúp lượng MPbỏ ra giảm đi rõ rệt. Khi cố gắng tạo ra thuốc mỡ chữa cho mấy vết thương tôi đã phát hiện ra điều này đấy.
Không chỉ có thế, giả sử như tôi sử dụng những dụng cụ cần thiết cho quá trình chế tạo thì cũng sẽ giảm tải lượng MP. Tôi nhận ra rằng việc cắt nguyên vật liệu với con dao từ trước sẽ giúp giảm lượng MPrất nhiều khi so sánh với việc không cắt hoặc chỉ cắt một phần nguyên vật liệu.
Dù sao thì sự so sánh chỉ có thể dựa trên những công cụ mà tôi hiện có. Nếu như tôi có những công cụ tốt hơn thì khả năng cao cũng sẽ giảm thiểu được lượng MP bỏ ra nhiều hơn nữa.
Tôi cũng cố tự mình chế tạo một thanh kiếm để phòng thân nhưng lại chả đủ MP. MP hiện tại của tôi chỉ mới có 50 nên tôi chả thể làm một thanh kiếm quá dài đâu.
Bởi cái đống thuốc tôi tạo ra không quá hiệu quả với vết thương, nên tôi sử dụng vài nhiên liệu mà tôi đã thu nhặt được để tạo ra potion.
Và đoán xem, đống đó cực kì hiệu quả luôn ấy. Dù cho các nguyên vật liệu cần dùng để tạo ra potion lại chả khác thuốc mỡ là mấy nhưng hiệu quả lại vô cùng khác biệt.
Bên cạnh đó tôi chỉ mới ngờ ngợ mường tượng ra nguyên liệu cần dùng cho các potion chứ có biết cách chế tạo chúng thế nào đâu. Kể cả thế tôi đoán là kĩ năng đã hỗ trợ tôi chế tạo chúng bất chấp vốn kiến thức mù mờ của bản thân bởi, bằng một cách thần kì nào đó tôi lại chế ra được cơ mà.
Là một nhà nghiên cứu khoa học, tôi nên hoài nghi về việc lạ lùng này mới đúng. Nhưng tôi sẽ tạm chấp nhận khi mà việc này quá hữu dụng, thế nên nghĩ ngợi về nó vào một ngày nào khác vậy. Dù sao thì chuyên môn của tôi là về địa chất và khoáng sản mà nên tôi cũng chả rành lắm về việc chế tạo thuốc thang đâu.
Sau đó tôi đã cố tạo ra vô số loại potion. Một cái cho hồi phục, một lọ kháng sinh, một cường hóa khả năng và nhiều loại nữa. Và để đối phó với quái vật, tôi đã tạo ra chất xua đuổi chúng đi.
Nhưng tôi lại chẳng thể tạo ra được thành phẩm chất lượng cao khi cấp độ kĩ năng của tôi còn quá thấp. Tuy nhiên có vẻ như tôi càng chế tạo nhiều thì kĩ năng của tôi sẽ càng phát triển. Bằng chứng là hiện tại lượng MP tiêu thụ cũng giảm đi rõ rệt khi tôi tạo ra những lọ potion hồi phục chất lượng thấp.
Và nếu như tôi sử dụng những lọ potion hồi phục chất lượng thấp này làm nền tảng, tôi có thể tạo ra những lọ potion chất lượng hơn.
Thế nhưng khi tôi cố gắng tạo ra một loại cấp cao, tôi lại chả làm được do cấp kĩ năng còn quá thấp. Nói thật là tôi thấy hơi thất vọng đấy.
Bù lại tôi nhận ra bản thân đã có được kĩ năng mới tên là [Tổng hợp] . Có vẻ như nếu tôi tăng cấp kĩ năng này thì có thể tạo ra các vật phẩm cấp cao hơn.
Và nhờ vào đó nguồn thu nhập nếu tôi đặt chân đến thị trấn nào đó đã ổn thoả.
Tất cả cách vết thương của tôi đều đã được chữa khỏi nhờ thí nghiệm chế tạo potion. Và lượng MP tối đa cũng đã tăng lên 60.
Lượng gia tăng có thể xem như không đáng kể nhưng với tôi 10MP đấy bằng một viên cơm nắm đấy, chắc chắn là khác biệt rất lớn.
Tôi cũng đã thử tạo ra cơm nắm cuộn rong biển nhưng tôi gần như ngất xỉu đến nơi. Khi tôi kiểm tra bảng trạng thái thì tôi đã sử dụng tận 30MP, hơi bị khủng khiếp rồi đấy.
Tôi cũng đã thử tạo ra đồ bằng những mảnh vải tôi thu được từ cỗ xe ngựa. Kể cả khi tôi làm ra quá nhiều thứ thì cũng chả có vấn đề gì khi tôi chỉ cần bỏ tất cả vào [Kho chứa] vô hạn của tôi mà thôi. Và tôi còn có thể lấy chúng ra bán bất kì lúc nào nếu thấy chúng vướng víu nữa chứ.
[Ma thuật sáng tạo] quả nhiên là tiện lợi. Dù việc ngốn hơi nhiều MP và chế tạo có giới hạn làm điểm trừ thì tôi vẫn có thể xoay sở được miễn là dùng đúng cách để chế tạo.
Tiếp đến thì kĩ năng [Giám định] cũng đã lên cấp 4.
[Giám định] đáng lẽ phải là kĩ năng khó lên cấp nhất nhưng có vẻ như ở đây nó lại khác. Tôi cảm tưởng mình có thể tăng cấp cho nó không ngừng vậy.
Tôi không chắc là tại sao nhưng tôi đoán rằng nó liên quan đến chủng tộc. Thiên Nhân Tộc quả nhiên là đỉnh mà.
Và nếu cứ tiếp tục tạo ra nước như này tôi đã nhận được ma thuật hệ thủy. Tưởng việc tự học ma thuật sẽ khó khắn lắm chứ nhỉ. [note44781]
Dù sao thì độ tiện nghi là khỏi phải bàn, tôi đã có thể tạo ra nước nóng sau nhiều lần thử nghiệm rồi và điều này làm cuộc sống trở nên dễ thở hơn.
Ma thuật thật sự quá tiện lời mà! Cách thức tấn công hay những thứ tương tự đều mang đậm chất huyễn tưởng mà…. khoan, bởi vì thế nên nó mới là nhược điểm.
Như là việc chế tạo potion này, tôi phải cụ thể hóa cả quy trình chế tạo thì potion mới xuất hiện.
Ví dụ như là tôi phải làm bình chứa cho potion trước. Ban đầu tôi đã cố tạo ra lọ thủy tinh nhưng phải từ bỏ vì lượng MP tiêu hao quá cao. Vì thế nên tôi dùng bình gốm không tráng men thay thế. Tôi hơi thất vọng khi nhận ra để bắt đầu quy trình cần phải tạo ra đồ chứa trước.
Dù sao thì tôi cuối cùng cũng học được thổ thuật sau khi cố gắng tạo bình chứa từ đất.
Vấn đề tiếp theo là đến phòng bị.
Đầu tiên là vũ khí. Vì chả có nổi một miếng giáp nào cả nên tôi chỉ có thể tăng cường thêm vũ khí thôi.
Và tôi đã có thể nâng chất lượng của potion lên cao nên tôi đã nghĩ liệu rằng có thể làm điều tương tự với cây dao không.
Hóa ra là được thật. Tôi đã dùng [Giám định] để xác nhận việc này. Từ một con dao sắt với chất lượng thấp, nó đã trở thành một con dao chất lượng cao làm từ thép. Tuy nhiên nó ngốn tới tận 50MP và kết quả là tôi đã kiệt sức và chả thể làm gì nổi trong suốt một ngày.
Chỉ thay đổi mật độ phân bố cacbon của một con dao bé tẹo như này mà tốn ngần ấy MP cơ đấy. Thế phải cần bao nhiêu để cường hóa cho thanh kiếm đây? Hay là tạo vũ khí từ những đống sắt vụn? Có vẻ như tôi còn cả một chặng đường dài phía trước. [note44782]
Được rồi, thế là ổn với việc phòng bị. Hãy chuyển tới vấn đề tiếp theo nào, đó chính là di chuyển đến chỗ nguồn nước.
Tôi đang tính quay xe và định cư luôn ở trong rừng.
Và lý do vì sao tôi lại chọn sống ở đây á? Cũng có vài lý do nhưng trước hết là do kĩ năng [Ma thuật sáng tạo] của tôi đấy.
Tôi đã nâng cao khả năng sống sót của mình rất nhiều rồi. Chẳng có vấn đề gì về thức ăn. Chỗ ở, nước uống, một mái nhà che thân, hai trong ba đã được thỏa mãn và một khi tôi thành thạo thủy thuật, tôi có thể tạo bồn tắm.
Tiếp theo là sẽ như thế nào nếu như tôi đến thị trấn? Nếu như bị phát hiện, tôi sẽ lại bị bắt về bởi bọn lái buôn mất.
Hiện tại đã gần hai tuần trôi qua kể từ vụ tai nạn rồi. Gần như là bất khả thi cho một đứa trẻ có thể đi bộ thoát khỏi khu rừng, nếu như tôi có thể thoát ra khỏi đây, tôi sẽ bị bắt giam lại mất. Và một khi tôi đã bị bắt tạm giam, họ sẽ điều tra thân phận của tôi và tôi sẽ bị gửi trả về cô nhi viện.
Vì thế, tôi không nên tìm cách ra khỏi rừng vội làm gì. May mắn thay tôi lại có đủ những kĩ năng cần thiết để sinh tồn.
Tôi đang luyên thuyên gì á? Nói đơn giản ra thì tôi có thể sử dụng những cây xung quanh đây để tạo gỗ và xây dựng một cái lều nhỏ. Và sử dụng kĩ năng của bản thân, tôi có thể chậm rãi tái xây dựng hay là cải thiện chiếc lều. Hoan hô ma thuật! [Ma thuật sáng tạo] muôn năm! Nếu như bỏ qua vấn đề tiêu thụ MP ra.
…. Điều tôi cần chỉ là thêm thời gian thôi. Híc
Sau khi đặt ra mục tiêu mới cho bản thân, tôi hướng về phía đông để tìm nguồn nước.
Tôi cứ liên tục nhìn ngó môi trường xung quanh. Thảo mộc và thực vật hoang dã cứ vào tấm mắt của tôi là lại biến mất. Hiện tượng này lạ quá. Ừ thì là do tôi cả đấy. Tất cả bọn chúng đều chui tọt vào [Kho chưa] cả rồi.
Lúc đầu tôi còn phải thu hoạch thảo dược và đống thức vật tôi tìm được bằng tay và bỏ chúng vào [Kho chứa] nhưng điều đấy khiến tốc độ di chuyển của tôi chậm lại.
Sau khi nhận ra việc thu hoạch chay thật phiền phức, tôi bắt đầu nhìn đống thực vật và ước cho chúng tự động nhảy vào [Kho chứa]. Và đúng thời khắc đấy, đống thực vật tiêu biến đi ngay trước mắt tôi. Trong cơn hoảng loạn, tôi đã nhanh chóng kiểm tra [Kho chứa] của mình và phát hiện ra chúng. Lúc đây tôi sốc đến tận óc luôn. (Edit: bất ngờ thật đấy, auto pickup luôn)
Tất cả sự khổ cực của tôi từ trước đến giờ…. Không, phải suy nghĩ tích cực. Hiện tại thì khối lượng công việc đã được giảm tải.
Và sau đó, tôi cứ vô tội vạ sử dụng [Giám định].
Tôi chẳng cần bận tâm mà sử dụng lung tung lên tất cả mọi thứ trong tầm nhìn của mình. Sau đó lưu trữ bất cứ thảo dược nào mà tôi tìm được và [Kho chứa]. Sau một lúc thì tôi gần như làm trong vô thức luôn ấy.
Là một nhà nghiên cứu khoa học ở tiền kiếp, có thể làm nhiều việc và xử lý những luồng suy nghĩ khác nhau là kĩ năng cần thiết. Nên việc làm như này khá là dễ đấy. Nhưng chẳng phải như thế sẽ tạo gánh nặng lên não sao? Ừ thì cũng tùy thôi.
Kĩ năng xử lý nhiều việc như này thường được dùng trong phòng thí nghiệm bởi mấy tên khoa học điên điên nhưng nó có thể trở nên tiện lợi trong những trường hợp như vậy lắm.
Lạc đề mất rồi, quay lại nào. Vấn đề duy nhất mà tôi nên lưu tâm là không nên tự tiện lưu trữ đồ vật xung quanh khi đi vào thị trấn. Tôi phải cẩn thận mới được.
Nhưng phải tận dụng những khả năng của bản thân chứ. Đặc biệt là khi khả năng đấy làm mọi chuyện thuận tiện hơn. Đúng thế sau cùng thì tiện lợi sẽ không hại điện. [note44783]
Đêm hôm đó khi tôi kiểm tra trạng thái của bản thân, [Giám định] đã đạt đến cấp 5. Quá ghê gớm.....
….Ừ thì chắc là do tôi sử dụng nó quá nhiều rồi…
3 Bình luận