Kaifuku Jutsushi no Yarin...
Tsukiyo Rui ( 月夜涙(るい))
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1 : Chàng Trai Lấy Lại Trí Nhớ - Trở Thành Trị Liệu Sư

Chương 13 : Lên Đường

1 Bình luận - Độ dài: 2,354 từ - Cập nhật:

~ Translator : Dantalian

~ Edit : K

Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.

Chương 13 được Update vào lúc 18h35. Chúc các bạn xem vui vẻ.

_______________________________________________________________

Sau khi mua những thứ cần thiết cho chuyến đi, tôi bắt đầu rời khỏi thành phố cùng với Freya, người mà trước kia là Flare. Mặc dù tôi nghĩ đến việc dùng xe ngựa để đến thành phố kế, vì hệ thống an ninh đã trở nên nghiêm ngặt, nên chúng đều bị hạn chế.

Vì thế, chúng tôi phải cuốc bộ và bây giờ, tôi đã rời khỏi thành phố. Chúng tôi dễ dàng đi qua trạm kiểm soát, dĩ nhiên là nhờ vấn đề kia, chúng đang tìm đội trưởng hộ vệ thượng cấp chứ không phải tôi.

“Freya, em hãy đảm bảo là giữ chắc hành lý đấy.”

“V-vâng, Kaeruga-sama.”

Tôi vẫn không thể quen được với tên mới của mình, Kaeruga và tôi đáp lại chậm một nhịp.

Freya và tôi đều xách túi hành lý nặng đã đầy ắp đồ vì để rời khỏi thành phố, chúng tôi sẽ phải đi hàng chục kilômét. Chúng tôi rất có thể sẽ không bảo quản thức ăn và nước uống cho đến khi đó, nên chúng tôi gói chúng lại. Chúng tôi cũng mang theo một ít đồ để thay và ngoài ra, còn có rất nhiều thứ khác dẫn đến việc nó nặng lên.

Và bởi vì chúng tôi mang nhiều thế, nên chi phí cũng khá lớn.

Nếu keo kiệt, chắc chắn chúng tôi sẽ hối tiếc về điều đó, nên chúng tôi đã mua một bộ đồ cặp, chúng nhẹ, loại vải bền và đã được may chắc chắn, với một chiếc áo choàng phủ hết toàn thân.

Như đã dự kiến, tôi không niệm một loại ma thuật gì, nhưng sớm hay muộn, tôi sẽ tự làm nó. Với ma thuật giả kim và kiến thức, miễn là tôi có thời gian, tôi sẽ có thể làm nó. Mặc dù giáp kim loại có khả năng phòng ngự cao, điều đó thì khỏi phải bàn. Chỉ những kẻ ngu ngốc mới mang giáp kim loại trong chuyến hành trình dài.

Một nơi giữ nước và dự trữ thức ăn, một chiếc túi ngủ và vân vân. Tôi mất nửa số tiền có trong tay, điều này có nghĩa là tôi sẽ cần một cách nào đó kiếm tiền nhanh chóng.

“Xin hãy, đợi một chút. Kaeruga-sam. Túi hành lý nặng quá.”

Freya đang thở dốc một cách nặng nề. Fumu, từ chỉ số của cô ta, tôi đoán là cô sẽ không có rắc rối mấy với số lượng hành lý như thế này, nhưng có lẽ bởi vì cô ta chẳng chịu vận động gì mấy nên không thể mang được chúng. Tuy nhiên, tập luyện một chút thì tôi nghĩ cô ta sẽ quay về giá trị thật của mình.

“Vì đó là Freya, anh chắc em sẽ chịu được mà, nên hay cố hết sức.”

“Nhưng vì đây là lần đầu em mang đống hành lý này, xin hãy chậm lại một chút.”

“Đây là vì em, Freya. Nếu em nói rằng em mệt và không thể đi tiếp trên chiến trường, em sẽ chết. Bên cạnh đó, anh đã nói rồi, nhưng nếu là Freya, thì anh chắc em sẽ làm được.”

Không trách được nếu cô ta thực sự không có khả năng làm thế, nhưng mặc dù là một pháp sư, cấp của cô ta là 25 và sức mạnh thể chất đã ở trình độ siêu việt thường nhân rồi.

Nói cách khác, cô ta chỉ đang hạn chế cực hạn của mình vì rắc rối cảm xúc và điều này chỉ có thể sửa chữa bằng cách ép cô ta vận động. Nếu tôi nuông chiều cô ta, thì cô ta sẽ mãi mãi mắc kẹt như thế.

“Em hiểu rồi! Em sẽ chăm chỉ để xứng đáng với mong đợi của Kaeruga-sama.”

Nghe lời tôi, Freya bắt đầu di chuyển nhanh hơn, dường như cô ta ít nhất đã đi vào nhịp độ rồi. Nếu cô ta kiệt sức, hoặc các cơ bị đau, tôi chỉ dùng [Hồi Phục] lên cô ta vào lúc đó. Vào lúc chúng tôi đến thành phố kế, cô ta rất có thể sẽ cải thiện khá nhiều.

“Nhắc mới nhớ, Kaeruga-sama nhắm đến thành phố lân cận, Ranalitta, nhằm mục đích gì vậy?”

“À, anh sẽ tìm một vài cộng sự. Vì cả Freya và anh đều là hậu quân, anh muốn một tiền quân.”

Nhân tiện thì, tôi đã khiến Freya tin vào câu chuyện của mình rằng tôi là một quý tộc ở một quốc gia nào đó và tôi đang chu du để luyện kỹ năng chiến đấu, trên đường để cứu thế giới. Ừ thì, cũng chẳng phải nói dối gì, vì tôi định chu du khắp thế giới và trở nên mạnh hơn. Trên hết, tôi cũng định chấm dứt chiến tranh giữa quỷ và người.

“Thật sự là, có khá nhiều mạo hiểm giả mạnh ở thành phố đó.”

Nếu tôi cần giải thích Ranalitta bằng một từ, đấy là một thành phố không có trật tự. Rất nhiều thường dân đã kéo về đó mà không cần biết phạm pháp hay không và an ninh cũng nát hoặc rất lỏng lẽo, vì thế mà nhiều người sống tập trung ở đó. Vì lẽ này, nhiều tên mạo hiểm giả xã hội đen cố ý chọn nơi đó để sống. Nếu bạn là một người mạnh mẽ, thế thì thành phố đó là nơi rất dễ sống.

“Anh không mong đợi gì ở mạo hiểm giả cả. Thứ anh mong đợi sẽ là một sự ngạc nhiên một khi chúng ta đến đó.

Mục đích là đến chợ nô lệ, vì 60% nô lệ của quốc gia này đã bị trộm đến Ranalitta.

Đa số á nhân bị bắt đều trở thành nô lệ và tập trung ở Ranalitta. Thậm chí trong số mạo hiểm giả, cũng có một số yêu cầu bất hợp pháp là tấn công làng của á nhân, bắt cóc phụ nữ và trẻ em và mang họ đến chợ nô lệ.

Cá nhân tôi mà nói, thực sự không thích những chuyện đó, nhưng tôi sẽ tận dụng thứ có thể tận dụng được. Tối thiểu, tôi muốn cho nô lệ mà tôi mua một cuộc sống tốt hơn để họ sẽ nghĩ rằng thật tốt khi tôi đã mua họ.

Tuy nhiên, tôi cần cân nhắc vào thời điểm mà tôi mua một nô lệ vì sẽ có nhiều vết thương và khiếm khuyết trên người họ, bởi vì á nhân bị bắt cóc một cách gượng ép, có những trường hợp trong tình trạng rất yếu hoặc chết ngay sau khi được mua. Chất lượng của giá trị tài năng và cấp giới hạn cũng dựa vào may mắn. Nên những á nhân đã được định lực cụ kiểm tra đều có giá cao hơn.

Nghĩa là, tôi có cả hai thứ, [Lục Nhãn] và [Hồi Phục] nên tôi có thể chọn một á nhân có sức tấn công, thủ, và tốc độ. Và nếu họ bị thương, thì tôi chỉ cần chữa cho họ thôi.

Freya và tôi đều tiếp tục cặm cụi bước đi. Trong khoảng thời gian đó, tôi thường hái cỏ dại hoặc nấm, vì đã tôi nghĩ ra một cách để kiếm tiền. Nếu được, chúng sẽ biến thành tiền ở thành phố kế.

Cả hai chúng tôi đều có cấp độ cao, nên tốc độ di chuyển cũng nhanh. Nếu chúng tôi tiếp tục đi với tốc độ này, chúng tôi sẽ đến thành phố chỉ sau hai lần dựng trại. Khi đang mải nghĩ như thế, Freya gọi tôi.

“Ngài đã nhặt cỏ dại và nấm được một quãng đường rồi, nhưng chúng dùng để làm gì vậy?

“Kiếm thêm tiền lộ phí cho chúng ta.”

Vừa nói, tôi vừa cho cô ấy thấy trong túi tôi đang mang trên tay.

“Đây là?”

“Chúng là nấm và cỏ dại mà anh có thể dùng để làm thuốc. Vì anh có thể dùng ma thuật giả kim, anh có thể phân giải nguyên liệu với hiệu quả cao dùng làm thuốc và khiến chúng thành dược phẩm bằng cách dùng một loại bùa thần kỳ được ban tặng.”

“Ngài thậm chí có thể làm những điều đó sao.”

Freya nhìn tôi đầy nể trọng, tôi mỉm cười đáp lại. Ứng dụng thực tế của giả kim ma thuật rất rộng và có thể được dùng cho những thứ ngoài việc chiến đấu, như là một kỹ năng sản xuất. Không, nghĩ theo cách khác, dùng nó cho việc sản xuất là một cách dùng đúng.

Dùng [Hồi Phục] để kiếm tiền đúng là nhanh chóng và dễ dàng, nhưng nó sẽ khiến tôi nổi bật quá mức. Về phần đó, như một y sĩ, nếu tôi dùng [Lục Nhãn] và giả kim ma thuật để tạo ra dược phẩm có hiệu dụng cao và rẻ, tôi có thể kiếm tiền mà không nổi bật quá nhiều. Bên cạnh đó, tôi có thể tạo ra bằng chứng giả để chứng minh mình là giả kim thuật sư.

“Một khi đến thành phố, hãy cố gắng bán chúng nhé.”

“Chúng sẽ bán chạy nếu Freya ở đó.”

Nếu chỉ có mình tôi, dù hàng tốt đến đâu, cũng khó mà thu hút được khách hàng. Tuy nhiên, nếu như một cô gái xinh đẹp lạ thường như Freya ở đó, khách sẽ ngay lập tức túm tụm lại. Bản thân diện mạo tuyệt trần là một thứ vũ khí. Miễn là khách hàng đến, tôi có thể cho họ thấy chất lượng thuốc của mình, một khi được như vậy, thì rõ ràng tôi sẽ thắng, suy cho cùng, chúng là dược phẩm làm từ một giả kim thuật sư.

Từ giờ, tôi nên tập trung thu thập nguyên liệu để kiếm lộ phí, nên tôi dùng [Lục Nhãn] tìm kiếm cỏ dại và nấm.

Sau đó, chúng tôi tiếp tục đi thêm 2 tiếng và rồi rời khỏi lộ trình để tìm một khu đất trống trong rừng để bắt đầu dựng trại.

Trong khi dạy Freya cách làm chúng, tôi bắt đầu thiết lập trại. Trong lúc nhìn tôi làm, cô ấy cố gắng ghi nhớ nó. Vì cô ấy là một người thông minh và khéo léo, nên sau khi chúng tôi cùng nhau làm nó thêm một lần nữa, cô ấy đã có thể làm một mình.

Trong lúc đang dang dở việc dựng trại, tôi cảm nhận được hiện diện của ma lực lẩn khuất đâu đó. Và khi nhìn về hướng đó, tôi thấy một con quái vật có một sừng có hình dáng của thỏ đang nhìn về hướng này. Ồ, may quá. Tôi hạnh phúc cười và ném con dao đã mua ở thành phố thẳng vào nó. Con dao xuyên thẳng vào trán con thỏ.

“Pigyaa!?”

Sau những lời trăn trối cuối cùng, con thỏ lăn quay ra chết.

“Chẳng phải rất tuyệt sao, Freya. Chúng ta có thịt cho bữa tối thay vì thức ăn dự trữ rồi.”

“Ưm, Kaeruga-sama, đó, đó là quái vật đấy, ngài biết chứ. Nếu ngài ăn một con quái vật, ngài sẽ bị đau bụng đấy.”

Cô ấy nói đúng, vì sự khác biệt giữa thú và quái vật là ở chỗ chúng có mang chướng khí trong người hay không.

Đối với con người, chướng khí gần như thuốc độc với cơ thể, nên nếu như ăn thịt của quái vật, bạn sẽ không tránh khỏi việc cơ thể bị tổn hại.

Tuy nhiên, trong kiến thức của tôi, tôi biết cách loại bỏ chướng khí và đó là kiến thức mà tôi có được từ một hiền nhân nào đó khi dùng [Sao Chép Hồi Phục]. Một vị cựu Anh hùng tên Sauge cũng biết thông tin này và viết luận đề về nó.

“Ừm, đừng lo. Nó an toàn và bên cạnh đó, nó là thứ cần thiết để trở nên mạnh hơn.”

Đương nhiên tôi không thích làm những thứ phiền phức như ông ta chỉ vì muốn ăn thịt quái vật.

Trong luận đề mà vị cựu Anh hùng, nó có viết. Quái vật có những loại gen mà con người cần để trở nên mạnh hơn. Và thực tế, với [Lục Nhãn], tôi có thể thấy những loại gen đó.

Nếu ăn thịt này, nó sẽ thích nghi với cơ thể, khiến giá trị tài năng tăng lên. Tôi từng dùng [Biến Đổi Hồi Phục] để tăng giá trị tài năng, nhưng tôi không thể tăng cao hơn được. Tuy nhiên, một ngoại lệ chính là lấy những gen có trong người quái vật trong khi chúng ở một dạng thích hợp.

Tôi vừa xẻ thịt của con thỏ một sừng ra vừa cảm thấy hoài niệm. Kiếp trước, tôi đã làm điều tương tự. Thoát khỏi sự quấy nhiễu, có nhiều lần khi tôi không thể ăn thứ gì, tôi bò lết ra khỏi nhóm tổ đội và dùng kỹ thuật mình học được từ luận đề của cựu anh hùng để loại bỏ chướng khí trong quái thú và ăn chúng để kiềm chế cơn đói của mình.

Có thể là vì thế, mà tôi có thể vượt qua Quỷ Vương trong trận chiến quyết định. Tôi của lúc đó đã đạt đến cực hạn thông thạo của [Hồi Phục], và thậm chí có thể làm được những thứ như tập trung toàn bộ giá trị tài năng vào một thứ tôi cần, tất cả trong một khoảnh khắc. Đó là mục tiêu mà tôi đang nhắm đến.

“Freya, anh sẽ sớm làm một bữa tối ngon miệng, hãy chờ một lát nhé.”

Giờ thì, hãy làm một bữa ngon ơi là ngon nào. Ưm, không ngờ là, hương vị quái vật cũng không đến nỗi tệ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Thanks trans
Xem thêm