Thiên sứ nhà bên
Saekisan Hanekoto- Blu-Ray Booklet Vol 1
- Blu-Ray Booklet Vol 2
- Web Novel(100-213)
- Chương 100: Gối đùi của Thiên sứ (kèm phục vụ).
- Chương 101: Thiên sứ và gối ôm.
- Chương 102: Sáng hôm sau.
- Chương 103: Thiên sứ và lời khuyên.
- Chương 104: Căng thẳng.
- Chương 105: Chia đội cho lễ hội thể thao.
- Chương 106: Mối liên kết.
- Chương 107: Thiên sứ và lễ hội thể thao.
- Chương 108: Ngày hội thể thao.
- Chương 109: Đồ cần mượn của Thiên sứ.
- Chương 110: Nụ cười giận dữ của Thiên sứ.
- Chương 111: Lời thề với Thiên sứ.
- Chương 112: Người yêu là gì?
- Chương 113: Được giọng nói của Thiên sứ đánh thức vào sáng sớm.
- Chương 114: Thiên sứ và màn kịch buổi sáng sớm.
- Chương 115: Đi đến trường.
- Chương 116: Thiên sứ và chàng trai đó.
- Chương 117: Trong giờ nghỉ trưa.
- Chương 118: Thiên sứ và bữa ăn trưa.
- Chương 119: Thiên sứ và đường về nhà.
- Chương 120: Hài kịch.
- Chương 121: Sự nổi tiếng của Thiên sứ.
- Chương 122: Tạm xa cách sau giờ học.
- Chương 123: Thiên sứ và Màu da phù hợp.
- Chương 124: Tiến trình.
- Chương 125: Kỳ nghỉ hè đến.
- Chương 126: Về vấn đề trở về quê.
- Chương 127: Thiên sứ và đồ bơi.
- Chương 128: Thiên sứ và nhịp tim.
- Chương 129: Thiên sứ bên hồ bơi.
- Chương 130: Thiên sứ nô đùa bên hồ bơi.
- Chương 131: Những kẻ tán tỉnh là điều không thể thiếu.
- Chương 132: Những khuôn mặt quen thuộc.
- Chương 133: Điều đã thay đổi.
- Chương 134: Bữa tối của bốn người.
- Chương 135: Cảnh xưa.
- Chương 136: Căn nhà xưa của bố mẹ.
- Chương 137: Cuộc trò chuyện sau khi về nhà.
- Chương 138: Ngày đầu tiên kết thúc.
- Chương 139: Album.
- Chương 140: Lạc lõng.
- Chương 141: Đi dạo và chạm trán.
- Chương 142: Giải thoát.
- Chương 143: Đêm không ngủ và hơi ấm.
- Chương 144: Quả bom lúc thức giấc.
- Chương 145: Bữa sáng cùng bố mẹ.
- Chương 146: Thân mật.
- Chương 147: Sau khi bố mẹ trở về nhà.
- Chương 148: Đi mua sắm và dầm mưa.
- Chương 149: Bốn người cùng ra ngoài.
- Chương 150: Mặc đồ đẹp ở đâu.
- Chương 151: Hẹn hò tại nhà.
- Chương 152: Ngôi nhà thứ hai.
- Chương 153: Hẹn gặp lại.
- Chương 154: Màu sắc thoáng qua.
- Chương 155: Khoảnh khắc lướt qua, và sự xác nhận.
- Chương 156: Bố mẹ của Thiên sứ.
- Chương 157: Lời thì thầm đầy kiên quyết.
- Chương 158: Thảo luận.
- Chương 159: Lời mời đi lễ hội.
- Chương 160: Thiên sứ diện đồ.
- Chương 161: Gặp mặt.
- Chương 162: Kĩ năng thượng thừa.
- Chương 163: Sự tự tin.
- Chương 164: Thiên sứ và đá bào.
- Chương 165: Thiên sứ và rắc rối của Chitose.
- Chương 166: Những lời quá sức chịu đựng đối với Thiên sứ.
- Chương 167: Thiên sứ và kẻ háu ăn.
- Chương 168: Cuộc nói chuyện với Chitose.
- Chương 169: Bài tập chưa hoàn thành.
- Chương 170: Mồi ngon treo lủng lẳng.
- Chương 171: Bức thư được chuyển đến.
- Chương 172: Asahi Shiina.
- Chương 173: Sẽ không để em cô đơn.
- Chương 174: Buổi sáng sau khi kì nghỉ hè kết thúc.
- Chương 175: Đi đến trường.
- Chương 176: Lớp học sau kỳ nghỉ hè.
- Chương 177: Sau tiết chủ nhiệm.
- Chương 178: Về bữa trưa và phần thưởng.
- Chương 179: Tự do sau kì kiểm tra.
- Chương 180: Từng chút, từng chút một.
- Chương 181: Kết quả của bài kiểm tra.
- Chương 182: Lời mời ở qua đêm.
- Chương 183: Ở lại qua đêm và lời đề nghị.
- Chương 184: Nhà tắm, và chăm sóc tóc.
- Chương 185: Nhà tắm, và tắm rửa.
- Chương 186: Vào bồn tắm cùng nhau.
- Chương 187: Ra khỏi bồn tắm.
- Chương 188: Ra khỏi bồn tắm, và ôm ấp.
- Chương 189: Chúc ngủ ngon.
- Chương 190: Chào buổi sáng.
- Chương 191: Sau khi ăn xong bữa sáng.
- Chương 192: Những điều tự nhiên giữa hai người.
- Chương 193: Về sự kiện Lễ hội văn hóa.
- Chương 194: Một chút bất mãn.
- Chương 195: Sự bướng bỉnh dễ thương.
- Chương 196: Đo đạc và cuộc trò chuyện riêng tư của đám con trai.
- Chương 197: Lễ hội văn hóa và luyện tập phục vụ.
- Chương 198: Thử đồ.
- Chương 199: Luyện tập phục vụ và nụ cười của Thiên sứ.
- Chương 200: Thợ săn Thiên sứ.
- Chương 201: Người được mời.
- Chương 202: Một chút ghen tuông và lo lắng.
- Chương 203: Lễ hội văn hóa bắt đầu.
- Chương 204: Ca trực bận rộn.
- Chương 205: Hầu gái xa cách (Chỉ với khách hàng).
- Chương 206: Quản gia lạnh lùng.
- Chương 207: Fetish.
- Chương 208: Nỗi lo lắng của bạn gái.
- Chương 209: Bố mẹ đang ở đâu.
- Chương 210: Những thứ đáng sợ vẫn hoàn đáng sợ.
- Chương 211: Bố của Itsuki.
- Chương 212: Trở lại tiệm cà phê.
- Chương 213: Như cậu muốn.
- Web Novel(214-266)
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
“Ơ-Ờm, Amane…”
Mahiru nói hơi mơ hồ trong vòng tay của Amane, và Amane không trả lời khi cậu vòng tay ôm lấy cô.
Cậu ôm cô từ sau bữa ăn tối, như là trả đũa vì cô đã trêu chọc cậu, nhưng cậu cảm thấy giống như đang tra tấn bản thân hơn.
Mahiru về cơ bản sẽ chấp nhận mọi thứ Amane làm với cô. Cậu có thể đơn thuần nắm tay cô, hay xoa đầu, hoặc thậm chí là ôm cô nàng, và cô sẽ không thấy khó chịu.
Cô sẽ không chùn bước ngay cả khi Amane cứ thưởng thức hương thơm ngọt ngào của Mahiru hay ôm cơ thể mềm mại của cô. Cô nàng luôn nói “Mình thích cậu làm như này, Amane.” Và cho phép cậu làm thế, miễn là cậu không đi quá xa.
Nếu Amane lên kế hoạch để trả đũa Mahiru, người đã cho phép cậu làm đến mức độ đó, cậu chắc hẳn sẽ phải chịu đựng nhiều thiệt hại. Có thể nói rằng cậu chưa làm tổn thương được Mahiru, mà thứ bị tấn công mới là sự tỉnh táo của cậu.
“Sao đột ngột vậy, Amane…?”
“…Đây là trả đũa cho những gì cậu đã làm ở trường.”
“Trả đũa?”
“Cậu đã trêu mình, nên bây giờ mình sẽ trêu cậu lại.”
“Nhưng điều này khiến mình khá vui.”
“Mình đoán thế.”
Amane cũng đang thưởng thức nó, và cậu tự hỏi mình nên làm gì tiếp theo.
Thật sự mà nói, Amane chẳng có gan để tấn công Mahiru.
Về mặt tính cách, họ không hề có khả năng nắm thế chủ động, kể cả dẫn dắt. Họ thuộc loại từng bước từng bước, chầm chậm tiếp cận nhau, chạm nhau một cách do dự và rồi dần quen với nhau hơn. Khá khó cho họ để công kích mạnh.
“…Nhưng nghiêm túc mà nói, tình thế này cũng đã khiến mình đủ xấu hổ rồi.”
Amane buộc miệng nói ra suy nghĩ của mình. Như đã đoán trước, một cái ôm thôi cũng cần có sự can đảm, và cậu khá xấu hổ. Cậu đã cố gắng hơn để đảm bảo rằng cậu có thể đụng chạm cô hoàn toàn, nhưng cậu lại không thể làm gì được với nhịp tim đập rộn ràng kia.
Khi mà nghe thấy những lời của cậu, Mahiru chớp mắt.
“…Mình không thể nói rằng mình không xấu hổ được.”
“Ể?”
“Sau cùng thì, mình thấy nhẹ nhõm và thoải mái khi được cậu chạm vào như này, Amane, nhưng mình cũng cảm thấy xấu hổ…ờm, tim mình đập nhanh quá.”
“Dù thế mình chưa thấy được sự xấu hổ nào trên mặt cậu cả.”
“…Cậu sẽ không cười mình nếu cậu thấy chứ?”
“Cười cậu…? Mình nghĩ mình sẽ chỉ nhìn vào mặt cậu và thấy cậu dễ thương thôi.”
Amane có lẽ đang trả đũa, nhưng có vẻ như Mahiru phiên bản xấu hổ sẽ rất đáng yêu, tim cậu sẽ thắt lại mất.
Cô dễ thương trong cả ngoại hình, giọng nói, cử chỉ, tính cách, và rõ ràng, cô vẫn sẽ dễ thương nếu cô ngại ngùng. Amane, người bị đã bị đánh gục mấy lần hôm nay, có thể dễ dàng kết luận điều này.
Khi mà cậu trả lời cô một cách nghiêm túc như thế, Mahiru nhắm mắt lại, và dụi đầu mình vào ngực Amane.
“Tại-tại vì cậu luôn nói những điều như thế…đây là điểm xấu của cậu đấy, Amane.”
“Phần nào cơ?”
“…Cậu không nhận thức về bản thân chút nào.”
“Không, cậu mới là người không nhận ra rằng cậu sắp kết liễu mình đấy, Mahiru.”
“Điều đó không đúng. Cậu có sức hủy diệt hơn nhiều, Amane.”
Cô lăn lăn trán, bám sát và vòng tay ôm lấy Amane, “Mình đoán có vẻ là do sự dạy dỗ của Shuuto-san.” Cô lẩm bẩm.
Amane không hiểu tại sao tên của bố cậu lại được nhắc đến.
Tuy nhiên, không nghi ngờ gì nữa về việc Mahiru đang xấu hổ. Theo một nghĩa nào đó, sự trả đũa đã có tác dụng.
Nếu cậu nói thêm nữa, Mahiru có lẽ sẽ không ngẩng đầu lên nữa đâu. Cậu giữ yên lặng trong khi tiếp tục xoa đầu cô nàng.


43 Bình luận