—Tôi không chịu nổi nữa…
Sau khi tan trường, tôi đang chết lặng giữa thế giới của phụ nữ–còn được biết là khu đồ trang điểm trong cửa hàng. Kể cả Yua đứng kế tôi, tôi vẫn cảm thấy không thoải mái lắm khi đứng trong quầy đồ trang điểm lắm.
“Anh thích màu gì vậy Seita-kun?”
Đang có 5 màu son được tô trên cổ tay Yua. Đỏ, cam, hồng đậm, hồng, và hồng nhạt.
“Hóa ra có nhiều kiểu son thật nhỉ.”
“Mấy cái này là son màu.”
“....Khác gì vậy..?”
“Đây là son dưỡng, nó giúp môi được cấp ẩm. Và nó chỉ có màu mờ mờ thôi.”
“Thế còn cái màu đậm này?”
“Đó cũng là son môi. Mà nó cũng có cấp ẩm.”
—Khó hiểu thiệt….
Nó cứ giống như là cà phê sữa với espresso vậy.
“Thế anh thích cái nào trong số này?”
“Để anh xem…”
Rinna trông sẽ hợp với màu hồng nhạt lắm….
—Ủa !?
Quên game đi cái thằng này. Mày đang đi cùng với Yua cơ mà.
Nó gọi là gì nhỉ? Da ngả vàng hay ngả xanh à ? Hình như có một chút liên quan về màu sắc hợp với bản thân dựa trên mắt, tóc, tông màu da, v.v… Tôi nhớ rằng mẹ tôi đã từng nói thế hồi trước.
Tôi liếc qua khuôn mặt của Yua. Làn da em ấy trắng và dường như tôi có thể thấy được mạch máu của ẻm vậy. Thế nên có thể là tông màu ngả xanh.
—Chậc, tôi thì chẳng biết chọn gì cho hợp với ẻm !
Trong trường hợp này, tôi chắng còn cách nào khác ngoài dựa vào cảm giác cả. Thứ phù hợp với Yua là—
“Anh nghĩ là cái màu hồng này.”
“Màu hoa hồng à? Em hiểu rồi.”
Yua lau vết son ở cổ tay bằng tờ giấy ướt lôi ra từ trong cặp.
“Em cũng nghĩ Seita-kun sẽ thích màu này.”
“Chà, anh cũng không nghĩ ra–”
Tôi định nói rằng nó sẽ hợp với Yua.
Và vào lúc tôi chuẩn bị nói.
“À đúng rồi, ta qua quầy kem dưỡng da được không?”
Và sau đó ẻm phóng như bay qua quầy chăm sóc da.
–Đúng là con người tự do mà.
Tôi theo chân Yua đi tới quầy đó. Em ấy thì đang ngồi xổm trước chiếc kệ, xem xét sản phẩm một cách nghiêm túc. Tôi ngồi xuống ngay bên cạnh em ấy.
“Anh nghĩ cái nào tốt hơn?”
“Chậc, anh không biết nữa. Ý anh là tay của em cũng khá là sạch khi không sử dụng chúng.
“Em đang cố hết sức để chăm sóc chúng. Anh cũng thích đôi tay sạch và trắng chứ đúng không?”
Chà, tôi cũng chả ghét đâu.
Yua đưa lọ kem dùng thử lên cổ tay và xoa nó.
“Hmm~, có thể hơi nhiều quá nhỉ….”
“Trông nó có vẻ ẩm hơn bình thường nhỉ.”
“Thế thì em sẽ không dùng được điện thoại một lúc tới khi tay khô lại đâu.”
Đó là thứ mà tôi cũng chưa nghĩ tới.
“Anh muốn thử không? Seita-kun.”
Nói xong, Yua bóp kem lên tay tôi.
Tôi chà tay vào nhau để thoa đều kem.
“Cách thoa kem này cũng sáng tạo đó chứ.”
“Thì bình thường anh hay làm thế mà.”
“Nhưng mà cách đó không ổn tí nào cả anh biết không?—Thế nên em chỉ cho anh cách làm đúng được không?
“Thế là anh làm sai cách à?”
“Đương nhiên. Đưa tay anh đây.”
Tôi không do dự mà đưa tay cho em ấy. Yua lại bóp kem lên cổ tay tôi một lần nữa.
Em ấy xoa kem với lòng bản tay một cách ân cần.
“Làm cẩn thận chút tới khi thoa đến đầu ngón tay như này nhé.”
—Ồ….
Hình như từ lúc bắt đầu thoa kem tới giờ, tôi đã nhận ra việc này không ổn chút nào. Bàn tay mềm mại, có đôi chút lạnh của Yua đang vuốt ve tay tôi. Cảm giác hơi nhột nhói lên từ nơi đầu ngón tay và chạy vòng quanh cơ thể tôi.
“Sau đó chà ngón tay như thể anh đang mát xa chúng vậy.”
Yua kẹp tròn cổ tay tôi với đầu ngón trỏ đang bấm vào đầu ngón cái.
“N–này.”
“Có gì thế?”
“Đây là— làm thế hơi quá đáng đó…….!
“Ẻ? Tại sao vậy?”
“T-Tại vì trông nó giống–”
Yua nhìn vào mặt tôi và mỉm cười.
—Con bé này… ẻm biết chính xác ẻm đang làm gì….!
“Em chỉ đang chỉ anh cách để thoa kem đều lên tay thôi. Hay là… anh đang nghĩ gì đó bậy bạ à?”
“K-không phải thế!”
“Nếu không phải thì ta tiếp tục nhé?”
Em ấy cẩn thận chà các ngón tay của tôi.
“Giữa khe ngón tay nữa.”
Nói thế, em ấy trượt ngón tay vào giữa 2 ngón tay tôi như thể cả hai đang thể hiện những cử chỉ yêu đương vậy.
“Tsu….”
Cơn rùng mình chạy dọc toàn xương sống tôi.
“Và cuối cùng là lỏng bàn tay.”
Em ấy nắm tay tôi như việc chúng tôi đang bắt tay và thoa tới tận đầu ngón tay tôi.
“Xo~ng~. Anh thấy thế nào ? Kem được thoa đều chứ?”
“Ừm, cảm ơn em….”
Bằng lý do nào đó, em ấy nói chuyện khá nghiêm túc. Thấy khuôn mặt mệt mỏi của tôi, Yua reo lên vui mừng, [Fufufu.] và thì thầm vào tai tôi.
“Nếu anh cần gì, em sẽ trả lời tất.”
Hơi ấm dần biến mất bên tai tôi cũng là lúc sự dịu dàng đó quay lại.
“Ừ-ừm, được….”
“Fufu.”
Yua đứng dậy và tiếp tục xem các loại kem tay khác. Tôi thì vẫn ngồi xổm xuống giả vờ xem mấy kệ bên dưới. Tôi không thể đứng dậy ngay bây giờ được.
“Em nghĩ là em sẽ xài loại em hay dùng.”
Sau đó Yua đưa một vài mẫu thử cho tôi.
“Anh thích mùi nào hơn?”
Sau màu sắc thì sẽ là mùi hương.
Tôi luôn cảm giác mẹo chọn đồ của Yua khá kì lạ, hoặc là ẻm chẳng có mẹo gì hết? Lựa chọn của em ấy dựa vào người khác chứ không phải bản thân, nhất là vì tôi.
“Em thích cái nào hơn vậy?”
“.....Em á?”
Em ấy nhìn khá khó đoán như lần tôi hỏi rằng em ấy muốn tôi làm gì vậy.
“Em, ừm…. Em muốn dùng thứ mà Seita-kun thích.”
“Kem dưỡng tay là thứ cần thiết hàng ngày với em mà đúng không? Em sẽ dùng nó kể cả anh không ở cạnh, thế nên em nên lấy cái em thích nhất phải không?
“Nhưng…”
“Loại nào giúp em cảm thấy thoải mái nhất?”
Yua với ánh mắt không thỏa mãn bắt đầu mở những lọ mẫu lên và cảm nhận mùi hương.
“À, có cái này thơm nè….”
Yua chỉ vào lọ kem dưỡng tay với mùi thảo dược.
“Em thích nó không?”
“Ừm, có chứ. Nhưng mà mùi trái cây và hoa thì lại…”
“Nhưng mà em thích loại này đúng không?”
“Dạ…”
Tôi lấy lọ kem tay tới quầy thu ngân và tính tiền.
“Ơ, đợi em với.”
“Em đã làm bữa trưa cho anh rồi, nên anh muốn trả ơn em bằng việc này.”
“Không cần thiết phải cảm ơn em đâu…”
“Cần chứ.”
Sau khi nghe câu trả lời đó, Yua không còn cách nào ngoài việc giữ im lặng.
Sau khi thanh toán xong, tôi đưa nó cho Yua.
“C-cảm ơn anh…”
Cô ấy cúi nhẹ đầu bẽn lẽn và thầm cảm ơn tôi.
◇
Khi tôi tới trường vào sáng sớm. Tôi thấy Yua đứng ở lối đi vào của tòa nhà chính, bên cạnh em ấy là một gyaru.
Đôi mắt em ấy liếc về phía tôi.
Ái chà, chắc tôi nên giả làm người lạ khi bắt gặp em ấy bên ngoài thôi. Tôi tiến vào chỗ để giày và thay lại đôi giày đi trong trường của tôi.
Tôi nghe thấy 2 người họ nói chuyện.
Sao cậu hôm nay thơm dữ vậy Yua.”
“Thơm à….”
Yua xoa xoa lấy bàn tay mình.
“....À ừm, đúng là mùi hương của mình thật nhỉ.”
“Cậu đang nói gì vậy? Đương nhiên đó là mùi của cậu rồi.”
“Mình biết chứ. —Mùi hương đó thơm mà đúng không?”
“Gì nữa vậy trời…”
Cô bạn ấy véo má Yua.
Vào lúc cả hai đi ngang qua tôi. Ánh mắt tôi và Yua chạm nhau.
Em ấy mỉm cười tươi tắn, pha một chút hạnh phúc và xấu hổ.
Tôi chết lặng ngay lúc em ấy nhìn tôi ở khu thay giày.
Bằng nụ cười đó, Yua đã chinh phục được trái tim tôi thật rồi. Xem ra nó là nụ cười thật lòng từ trái tim em ấy, thứ mà tôi chưa bao giờ được thấy trước đó.
Tôi có thể cảm nhận được nhịp đập của con tim.
—Không, cái này khác mà.
Tôi không hề bị cuốn hút bởi em ấy hay gì cả. Chỉ là hơi bất ngờ chút tôi. Ai mà chẳng bị thu hút bởi một cô gái dễ thương mỉm cười với bạn đúng không?
Đó là suy nghĩ để tôi thuyết phục bản thân. Tuy nhiên, trái tim tôi vẫn đập liên hồi chưa chậm lại tí nào cả.
—
—
5 Bình luận