Truyện dịch
Lần cuối
Số từ
2.560
Đánh giá
3,00 / 3
Lượt xem
6.095
Tên khác:
Tôi trở thành Thiên Tài Ma Thuật Tốc Biến tại Học Viện Ma Thuật
Tóm tắt
Là một nhân vật vừa có độ khó cao và vừa kém hiệu quả, Baek Yu-Seol được coi như rác rưởi trong trò chơi vì cậu không thể sử dụng phép thuật trong một thế giới mà mọi người đều có thể sử dụng.
Tuy nhiên...
[Do kết thúc không hợp lí, 90% Aether World đã bị phá hủy.]
[Hãy tìm kiếm 'Kết thúc thực sự.']
Đột nhiên, những lời đó vang vọng trong tâm trí tôi trước khi tôi được chuyển đến Thế giới Aether.
[Bạn có thể sử dụng kỹ năng 'Tốc Biến'.]
"Tại sao tôi lại hóa thân thành anh chàng này?"
Flash là kỹ năng ma thuật duy nhất mà tôi được giao.
Cố gắng sống sót trong Học Viện Ma Thuật hàng đầu, tôi trở thành thiên tài ma thuật tốc biến.
Xem thêm
-
15/01/2025
-
16/01/2025
Xem thêm
217 Bình luận
Nơi không có khói bụi thành phố
Ở một nơi đẹp như mơ
Trên cao êm êm mây trắng bay
Lặng nhìn biển rộng sóng vỗ-ô
Cuộc đời tôi là những chuyến đi dài
Vượt suối thác, vượt núi dốc, dù chênh vênh, có xá gì
Có biết bao thứ tươi đẹp vẫn cứ ở đó đang chờ tôi
Người xung quanh ở nơi đây thật dễ mến, dẫu mới gặp
Ánh mắt lấp lánh hiền hoà chào tôi, chào người bạn mới
Giờ ngồi một mình lại thấy nhớ
Ngày ngày mặt trời rạng ngời vươn cao lên từ trên mái nhà
Từng chặng đường dài mà ta qua
Đều để lại kỷ niệm quý giá
Để lại một điều rằng càng đi xa ta càng thêm nhớ nhà
Đi thật xa để trở về
Đi thật xa để trở về
Có một nơi để trở về đi, đi để trở về
Nơi không có khói bụi thành phố
Ở một nơi đẹp như mơ
Trên cao êm êm mây trắng bay
Lặng nhìn biển rộng sóng vỗ
Cuộc đời tôi là những chuyến đi dài
Vượt suối thác, vượt núi dốc, dù chênh vênh, có xá gì
Có biết bao thứ tươi đẹp vẫn cứ ở đó đang chờ tôi
Người xung quanh ở nơi đây thật dễ mến, dẫu mới gặp
Ánh mắt lấp lánh hiền hoà chào tôi, chào người bạn mới
>> Tốc biến sủi.
Thấm ướt lệ sầu môi đắng vì đánh mất hy vọng
Lần đầu gặp nhau dưới mưa trái tim rộn ràng bởi ánh nhìn
Tình cảm dầm mưa thấm lâu em nào ngờ
Và em muốn hỏi anh rằng chúng ta là thế nào
Rồi lặng người đến vô tận trách sao được sự tàn nhẫn
Anh trót vô tình thương em như là em gái
Càng xa lánh càng trống vắng tim cứ đau và nhớ lắm
Đành phải buông hết tất cả thôi nụ cười mỉm sau bờ môi
Ấm áp dịu dàng vai anh em đã bao lần yên giấc
Thằng cu cháu, bà già, ngôi nhà, chiếc xích đu
Hàng cây, mây trắng, nắng vàng, khung nhà nứt
Bố mẹ nó không biết như nào nhưng mà
nói chung là đứt
Trên bàn là cái bàn là trên sàn nhà
Bạn bà toàn là mấy bà già sống gần nhà
Cũng là mấy cái bà
Bán hàng, bán hoá, bán cà, bán giá, bán trà, bán đá, bán gà, bán cá
Sang nhà, bàn tán là, thà phá nhà, không phá giá
Chan hoà, kẹo bạc hà, ca nước trà pha nước lá
Điếu thuốc lá, xì gà, hút không? Tuỳ bà
Nghèo nhưng mà nhiều khi chả, thiếu gì cả
Cứt
quá peak
Khó nói đấy...