Tập 01: So What if it’s an RPG World!?
Chương 04: Tại sao vừa ra bước vào cửa liền gặp cướp thế này ?
1 Bình luận - Độ dài: 2,192 từ - Cập nhật:
Sau một luồng ánh sáng mạnh, tôi được dịch chuyển tới một không gian khá rộng rãi.
Xung quanh tôi là thành phố lập lờ trong ánh đèn và ánh trăng chiếu thẳng xuống tôi.
“Đây là nơi quái nào vậy ?”
Một màn hình phẳng xuất hiện trước mặt tôi và có một số thông tin kì lạ hiện ra trên đó
XÁC NHẬN HOÀN TẤT
Tên: Lin Fir
Giới tính: Nam
Tuổi: 17
Công dân vương quốc Mitchell
Không có nơi cư trú
Không có Class
Nhận vật phẩm: Giấy chứng minh nhân dân
Bởi vì bạn chưa chọn Class, việc xác nhận vũ khí thất bại. Hệ thống sẽ tự động đưa bạn: Nhẫn không gian lưu trữ
Nhận vật phẩm: Nhẫn lưu trữ không gian{cái này liên quan vãi nồi, ko có class=>nhận cái nhẫn :v}
Dữ liệu hiện tại:
LV 7, Không có Class
Chưa học Ma thuật
EXP hiện tại: 123/6400
Danh Hiệu : Lương Thiện - Thẳng Thắn - Cừu Thế Tội
Giới hạn EXP Cừu Thế Tội: 0/1000
Ngoài trừ dòng cuối ra thì mọi thứ vẫn ổn.
Mặc dù tăng thêm tổn thương cũng không tệ lắm.
Thế còn cái giới hạn EXP Cừu Thế Tội là cái quái gì thế ?
Tôi ấn vào nút ở phía trên và một màn hình khác xuất hiện
Số điểm nhận được từ những hành động xấu sẽ bị chặn lại, và được chuyển thành EXP ngay lập tức với giới hạn là 1000 điểm. Ví dụ, phá hủy một căn nhà sẽ tăng 300 điểm tội ác nhưng bạn sẽ không nhận nó mà nó sẽ được chuyển thành 300 điểm EXP. Tuy nhiên nếu bạn giết một ai đó thì sẽ nhận được 3000 điểm điểm tội ác, vì vượt quá số giới hạn, thì bạn sẽ thật sự nhận số điểm tội ác.
Thì ra là như vậy,nó giống như một tấm khiên bảo vệ ta khỏi những tội ác vậy...
Nhưng mà giá trị tội ác cho việc giết người thật đúng là cao.....Rốt cuộc cái thế giới này dựa theo cái gì để đo lường vậy ....? Mà hệ thống này có vẻ biết được chính xác hết tất cả mọi chuyện xảy ra trên thế giới này. Nên việc nói dối hay ngụy tạo kết quả là bất khả thi.
Hơn nữa,tôi có cảm giác rằng mình luôn luôn bị theo dõi. Nó có thể khiến mọi người cảm thấy một chút không thoải mái chút nào.
Tuy nhiên, nhờ chuyện đó cũng đảm bảo rằng hệ thống này rất công bằng.
Nhìn khu vực xung quanh, tôi đeo nhẫn lên.
Chiếc nhẫn trở thành một hình xăm và gằn chặt vào tay tôi. Thú vị thật, có vẻ như không ai có thể ăn trộm được nó cả.
Tôi ném thẻ căn cước vào bên trong, và thử rút 1 đồng tiền vàng bằng cách gõ lên, rồi đồng vàng ngay lập tức xuất hiện trên tay tôi.
Tiện lợi vãi !
" Bạn đã có thể di chuyển tự do khắp thế giới. Hành động của bạn sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của thế giới này. Lưu ý, hệ thống hướng dẫn sẽ ngừng hoạt động. Hệ thống giải thích sẽ vẫn hoạt động như trước."
Sau đó thì màn hình biến mất khi nói xong.
Có phải nó nói rằng sẽ ngừng theo dõi tôi không? Tôi thắc mắc rằng hệ thống có thực sự nghe thấy những gì tôi nói hay không.....
Thôi, chúng ta sẽ nghĩ về chuyện đó sau vậy, điều cần thiết bây giờ là nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.
Cho dù nhìn thế nào thì đi chăng nữa thì hiện tại cũng đang là ban đêm. Trong hầu hết các thế giới RPG thì không có phân biệt ngày và đêm. Có vẻ như thế giới này thì có sự khác biệt.
Sau khi đi một vòng quanh thành phố, tôi nhìn thấy một tấm bảng ở quảng trường thành phố.
Sau khi nhìn nó, tôi thấy có khá nhiều những tờ ghi chú và bản đồ được gắn trên nó.
Tôi thử chọn một tấm bản đồ, nó đột ngột phóng to lên, tiếp đó thì thu nhỏ lại ở một góc mắt phải của tôi.
Thật là tiện lợi.....
Kế đến, tôi kiểm tra các tờ ghi chú ở trên bảng tin tức.
“Xử lí những con quái vật bên ngoài thành phố, tìm đồ vật bị mất, hộ tống thương gia, hmm......Và chúng cũng có cả giới hạn thời gian nữa. Vậy là mình không thể nhận hết tất cả chúng, hoàn thành và nhận hết phần thưởng cùng lúc à? Mà các phần thưởng được nêu lên đa số là thưởng tiền, và không có gì khác cả. Mặc dù phần thưởng lớn nhất cho nhiệm vụ là EXP mà.....Haizz...”
Tuy nhiên, ngoài con dao mà tôi nhận được từ việc giết quái ra thì tôi không có bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào khác cả. Nếu gặp một đối thủ mạnh hơn tôi, thì nó sẽ là một chuyện khá nghiêm trọng.
Vấn đề đầu tiên là Class của tôi. Rốt cuộc là phải đi đâu để chọn được Class cơ chứ ? Và cả kỹ năng nữa. Mỗi khi thấy Aliyah sử dụng chúng, tôi có cảm giác khá ghen tị.
Nhưng thời gian bây giờ nếu theo những lẽ thường thì phải không có người chứ ?
Tôi chậm rãi bước tới nơi có ánh sáng. Dọc theo đường phố,tôi cẩn thận quan sát cảnh vật xung quanh.
Về phong cách và thiết kế của các tòa nhà thì có vẻ như là kiểu nhà vào cuối thế kỉ 17 của phương tây ở thế giới thực.
Có phải thế giới này được xắp xếp theo kiểu phương tây? Cho dù như thế, tên tôi ở đây cũng không phải là vấn đề , còn quần áo thì được đưa cho tôi ở khu vực đầu tiên nên cũng chả vấn đề gì xất. Nhưng nếu kết cấu thoải mái hơn một chút thì có lẻ sẽ tốt hơn.
Đi vào nhìn mới phát hiện bên kia lại là một quán rượu và còn có thể nghe thấy được âm thanh bên trong đó.
Tôi đẩy cửa đi vào và bị sợ hết hồn bởi những gì xảy ra bên trong.
Một người đàn ông mặc bộ đồ màu đen đang siết cổ một người già, và hai người đàn ông khác cũng trong bộ đồ đen đang trói người đó lại.
Cho dù có nhìn thế nào thì đây rõ ràng là một vụ cướp rồi... NPC cướp đồ của một NPC khác.Thất đúng là thú vị vãi .
Nhưng.....
“Xin lỗi, tôi vào nhầm.”
Tôi không chút do dự xoay người đi ra ngoài.
“Đi chết đi !”
Người đó vứt người đàn ông bị trói sang một bên và lao về phía tôi với cơ thể đồ sộ của mình. Tên của hắn lập tức chuyển thành màu đỏ !
Tôi lập tức xoay người lại, và thanh kiếm của hắn xẹt ngang qua mặt tôi. Dọa chết người à ! Đòn tấn công này !
“Các ngươi là ai!? Tại sao lại giết người một cách tùy tiện như vậy hả!?”
“Nói nhiều vô ích !"
Kiếm của đối phương chợt lóe lên và hóa thành từng tia sáng bay thẳng tới tôi.
Tôi liên tục lùi về phía sau và cố gắng hết sức tránh thoát các đòn tấn công nhưng đối mặt với số lượng đòn tấn công quá nhiều và toàn bộ đòn tấn công còn lại đánh trúng ngực.
Một cơn đau nhói truyền tới.Mặc dù không biết cảm giác bị kiếm đâm vào như thế nào nhưng cảm giác này thật đúng là rất đau !
“Hả ?”
Đối phương phát ra âm thanh kinh ngạc và nhìn tôi với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
Tôi còn đang buồn bực tại sao hắn ta làm như vậy nhưng khi tôi nhìn xuống ngực thì dường như hiểu ra mọi chuyện.
Không có vết máu !
Tôi liếc nhìn thanh HP và phía trên biểu thị là 689/700.
Hử ? Tôi chỉ nhận được 11 điểm công kích thôi sao ?
Rõ ràng là rất đau cơ mà ? Tại sao chỉ nhận có một lượng nhỏ tổn thương như vậy cơ chứ ?
Chẳng lẽ đối phương ...Là thức ăn ?
Tôi ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương và phía bên trái tên trên đầu bọn họ có một số 4.
Level 4 ? Nếu hắn ta giống như tôi hồi còn LV4 thì sức mạnh của hắn khoảng tầm 80. Nếu tính thêm vũ khí thì sẽ xấp xỉ 100.
Nhanh Nhẹn cũng là 80. Nhưng nhìn vào tốc độ tấn công đó cũng gần giống tôi hiện tại, trang bị của hắn ta đang mặc có lẽ cho khoảng 500 điểm Nhanh Nhẹn ?
Tại sao lực công kích của vũ khí lại kém như vậy nhỉ ?
“Hehe,cám ơn đã tiếp đãi ~"
Tôi đấm thẳng một cú vào mặt hắn, và cả cơ thể hắn bay đi cái vèo ra ngoài.
Ở Level 7, không có trang bị, nhưng lực công kích của tôi cũng độ khoảng 640 rồi, với loại như thế này thì....
Khi tôi nhìn lại hắn lần nữa, thanh HP của hắn đã hết và sau đó hắn ngã gục xuống đất
Cái này thực sự là....Khá thú vị
1-Hit KO
EXP nhận được: 600
Số tiền nhận được: 40 vàng
Nhận vật phẩm: Kiếm(chất lượng kém), Nhẫn nổ, Dao độc
Bởi vì kẻ thù của bạn thể hiện sự thù địch, đòn tấn công của bạn không làm tăng thêm bất cứ điểm tội ác nào cả
Nhận: 20 điểm phòng hộ
Nhận danh hiệu: [Phồng tôm quyền]{chém chút gốc là [1-Hit Sure Kill]}
Level hiện hành: 1
EXP: 1/10
Sau khi đấm phát chết luôn, sức mạnh của bạn sẽ tăng lên 10% vào đòn tấn công kế tiếp
Hai tên còn lại nhìn nhau và sau đó nhìn tôi.Sau đó chúng nhanh chóng chạy trốn khỏi hiện trường.
Tôi đi vào quán rượu, cởi trói cho người bị trói, và đánh thức người chủ nhà trọ dậy.
[ đây là do ổng bị đánh bất tỉnh nên thằng main đánh thức dậy, chứ ko phải kiểu công chúa ngủ trong rừng đâu nhá:v ]
“Xin lỗi vì trễ n Nhận danh hiệu:[Người bảo hộ]
Level hiện hành: 1
EXP: 4/10
Danh hiệu sẽ lên level bởi việc cứu người. Khi bảo vệ mọi người, phòng thủ sẽ tăng 10%
Tại sao tôi lại có cảm giác mấy cái danh hiệu này giống như là hệ thống thành tựu vậy.....Mà thôi sao cũng được, tôi chẳng cần quan tâm nó làm gì
“Umm...Tất nhiên là có, phòng tốt nhất của chúng tôi ở tầng trên.À,đợi chút,điều này......”
Người chủ quán nhìn vào một vài người khác mà tôi cứu khi nãy.
“Ổn mà, đừng quan tâm đến chúng tôi. Dù sao thì cậu ấy cũng là ân nhân cứu mạng của bọn tôi mà, chúng tôi có thể đưa phòng cho cậu ấy....”
“Không cần đâu, tôi ở phòng nào cũng được.”
Tôi cười và nói
“Vậy.....”
Những người tôi cứu trông có vẻ vui vẻ với câu trả lời của tôi. Nhìn vào quần áo và danh hiệu của họ, tôi biết đối phương là kiểu người quý tộc theo bản năng và đối với loại chuyện thân phận này cho dù nói như thế nào thì đều rất để ý tới.
Klaus Wood – [Bá tước]
Ice Wood – [Tử tước]
Irlin Wood – [Kỵ sĩ]
Trong số đó có 1 cô gái tên Irlin, Level 3. Vậy rốt cuộc là tại sao cô ấy lại trở thành kỵ sĩ nhỉ ....Kỳ lạ thật....Tại sao Level của những người ở đây lại thấp đến như vậy nhỉ.
Tuy nhiên, một trong những Level của họ khiến tôi khá bất ngờ.
Người đàn ông trung niên này được gọi tên là Klaus.Mặc dù nhìn chỉ trông như một quý tộc bình thường nhưng Level lại là 12.
Một người như thế....Tại sao lại bị...
HP của ông ấy nhìn trông ở trạng thái bình thường, nếu ông ấy can thiếp sớm hơn một chút thì có lẽ ba người đàn ông mặc đồ đen kia đã bị.....Mà thôi tôi không nên để ý về nó nữa. Nếu có vấn đề gì chúng tôi có thể nói chuyện vào ngày mai.
“Vậy tôi xin cáo từ trước.”
Tôi nhận lấy chìa khóa từ chủ quán trọ và sau đó đi lên tầng trên khi nói như vậy.
“À...Phòng của ngài là ở tầng 1."
Lúc này chủ quán trọ nói như vậy.
"Ồ,vậy à.Xin lỗi."
Tôi cười ha hả trong khi chạy nhanh về phía phòng mình.Dĩ nhiên tôi nhanh chóng khóa cửa phòng lại sau khi vào phòng.
Thật là,phút cuối lại mất thể diện...
1 Bình luận