Tập 1 : Chàng Trai Lấy Lại Trí Nhớ - Trở Thành Trị Liệu Sư
Chương 05 : Trị Liệu Sư Được Mời Đến Hoàng Đô
1 Bình luận - Độ dài: 2,041 từ - Cập nhật:
Chương 5: Trị liệu sư được mời đến Hoàng Đô
~ Translator : Datalian
~ Edit : Khịt
Đón xem chương mới sớm nhất tại web team dịch nhé.
Chương 5 đã được Update vào lúc 18h59. Chúc các bạn xem vui vẻ
__________________________________________________________________________
Trong lúc hưởng thụ độ xóc của chiếc xe ngựa, chúng tôi đã đến Hoàng Đô của Dioral. Như tên gọi, đây là thủ đô của Vương Quốc Dioral.
Vương Quốc Dioral nằm ở tận cùng của lãnh thổ phía Bắc mà con người nắm giữ. Về ranh giới với “tận cùng”, là lãnh thổ của quỷ tộc cai quản.
Nói cách khác, Vương Quốc Dioral là bức tường phòng thủ bảo vệ nhân loại khỏi quỷ tộc. Điều đó làm cho nơi đây luôn nhận được trợ giúp từ những quốc gia khác, sức mạnh của Vương Quốc Dioral được liên kết với những đất nước khác.
Viện trợ mà Vương Quốc Dioral nhận được, đa phần là lương thực, tiền bạc, hơn nữa còn có cả những kỹ sư và pháp sư tài năng. Cùng với nhiều chiến binh lão luyện, không thể nghi ngờ gì Vương Quốc Dioral là đất nước mạnh nhất thế giới.
Ngày nay, đất nước này còn có những hành vi tham lam thể hiện qua việc tích cực đàm phán với các nước nhằm gia tăng nguồn lực hỗ trợ.
Ở tiền tuyến của cuộc chiến giữa con người và quái vật, thủ đô được bao quanh bởi bức tường thành với độ cao và bề dày đến kinh ngạc. Nó không chỉ có thể bảo vệ thủ đô khỏi những va chạm vật lý, mà còn cả sát thương ma thuật nữa. Trên hết, có rất nhiều kỵ sĩ luôn canh gác ở xung quanh bức tường khiến cho nó trở nên vô cũng vững chắc.
“Bức tường trông khá lộng lẫy nhỉ.”
“Fufu, cậu không nên ngạc nhiên vì bức tường, vì phần đáng để kinh ngạc thực sự chính là phía bên trong kìa.”
Đi qua cánh cổng kim loại cồng kềnh, chúng tôi đi vào thị trấn.
“Xin hãy nhìn đi, không phải đây là một khung cảnh tuyệt đẹp hay sao?”
Ngay khi chúng tôi tiến nhập thị trấn, xe ngựa bắt đầu đi dọc theo xa lộ được bảo trì khá tốt của Vương Quốc Dioral.
Trong khi tôi nhìn quang cảnh thị trấn, vị Anh hùng đồng thời là công chúa, Flare, bắt đầu cuộc đối thoại đầy ngây thơ một cách phấn khích.
Đúng là, như cô ta nói, đây quả là một khung cảnh tuyệt đẹp. Tuyến đường chính dành cho việc lưu thông tiền tệ và hàng hóa, nó khá rộng và dài. Những tòa nhà được làm bằng gạch để chống cháy và có vài tòa nhà khá thanh lịch.
Bạn không thể tìm bất cứ sự thiết kế thừa thãi nào ở nơi này, tất cả người dân đều sống rất bình thường.
Ở trong thị trấn tuyệt đẹp này, người sống ở đây nhiều hơn hẳn so với ở những nơi khác. Điều kiện sống ở đây khá tốt, sức sống tràn ngập khắp nơi và bạn luôn có thể nghe được tiếng cười ở bất kỳ đâu.
“Yeah, quả thật rất đẹp.”
Tôi không dùng kính ngữ với công chúa Flare nữa vì cô ấy bảo tôi không cần dùng chúng. Cô ta nói rằng cả hai đều là Anh hùng nền hãy xử sự bình đẳng, không cần lễ nghĩa. Mặc dù Flare là công chúa, cô ta vẫn luôn hành động như thể cô ta là một người dễ gần, nên cô ta cũng đang làm điều tương tự khi nói chuyện với tôi.
“Ể, đây là thị trấn đầy tự hào của tôi, chúng ta sẽ chiến đấu để bảo vệ thị trấn xinh đẹp này và nụ cười của mọi người.”
“Cô thật đáng kinh ngạc đấy, Flare.”
“Ồ, xin lỗi, ừm… vì đã nói hơi nhiều, nhưng sẽ thật tuyệt vời nếu chúng ta có thể bảo vệ nụ cười của mọi người bằng sức mạnh của mình phải không nào?”
Tôi cười lại với Flare trong lúc cô ta cũng đang mỉm cười. A, thật khó chịu, cứ như nụ cười của tôi có thể rơi khỏi khuôn mặt này bất cứ lúc nào. Những gì Flare đang nói cũng nằm trong tính toán của tôi, cử chỉ ngây thơ đó, khoảnh khắc cô ta để lộ chút nhu nhược của bản thân, khuôn mặt hãnh diện và mong ước đầy trong sáng muốn bảo vệ Hoàng Đô.
Mỗi hành động và lời nói của cô ta chỉ đang cố thắt chặt tôi với thị trấn này thôi. Anh hùng [Ma Thuật] Flare là một người phụ nữ có thể bất chấp thủ đoạn vì điều đó, tôi biết điều đó, và tôi phải cố nuốt ngược cơn buồn nôn của mình.
Ngay từ đầu, Hoàng Đô hoàn toàn thối nát. Mảnh đất mà Hoàng Đô được xây dựng ngay phía trên nó vốn là của á nhân. Vương Quốc Dioral đã nhắm đến mảnh đất trù phú, rộng lớn và dồi dào nguồn tài nguyên tại đây, chúng đã thiêu rụi toàn bộ làng mạc của á nhân ở khu vực rồi chiếm lấy nơi này cho riêng chúng.
Á nhân chống trả đều bị thảm sát, có một vài người sống sót lại trở thành nô lệ phục vụ cho việc xây dựng thị trấn này.
Vì lý đó này, chúng mới có thể xây nên thị trấn này và tối ưu hóa việc lưu thông tiền tệ. Chúng thiêu rụi làng mạc của á nhân bằng mọi giá chỉ để thỏa mãn ham muốn của mình.
Một xa lộ sạch sẽ, nhiều tòa nhà đáng yêu và những nụ cười của người thành thị. Phía sau những thứ hào nhoáng đó, là kết quả của sự hy sinh và thỉnh thoảng ta vẫn có thể thấy á nhân bị bóc lột phải làm việc quá sức.
Ở vương quốc, mặc dù có lệnh cấm sở hữu nô lệ, vẫn không hề có hạn chế nào đối với á nhân cả. Sau cùng, trong mắt vương quốc này, á nhân là loài thú. Á nhân cũng có một thứ gọi là “tên thật”, thứ mà người sở hữu nô lệ có thể dùng nó để khiến nô lệ vâng lời tuyệt đối. Vì sẽ dễ dàng hơn cho con người nếu á nhân không có nhân quyền, chúng an tâm với việc để á nhân chịu cảnh nô lệ. Điều này thực sự…
“Đất nước tuyệt đẹp này thật giống với vẻ đẹp của cô vậy, Flare.”
Tôi vừa nói ra những gì mình nghĩ, bề ngoài rất đẹp, nhưng bên trong là một vẻ đục ngầu hôi thối. Chính xác là giống với Flare.
“Tôi rất vui. Đây là thị trấn mà tôi tự hào, nên hơn cả những lời ca ngợi, nó thật sự khiến tôi cảm động.”
Flare vẽ lên mặt mình một nụ cười khớp với tính toán của cô ta đến hoàn hảo trong khi không nhận ra ngụ ý của tôi. Và một lần nữa, Flare phóng tầm mắt của mình ra ngoài cửa sổ.
Vào lúc ấy, tôi quyết định dùng [Lục Nhãn] lên những kỵ sĩ hộ tống chúng tôi. Khi tôi đào tẩu, biết được sức mạnh của những người này sẽ hữu ích lắm, dù sao, họ cũng là cận vệ của công chúa nên họ chắc chắn là tinh anh của những người tinh anh nhất. Có nghĩa rằng nếu tôi có được sức mạnh có thể áp đảo họ, tôi có thể đào tẩu mà không gặp trở ngại gì.
Có 6 người tất cả, và toàn bộ đều có sức mạnh ngang ngang nhau. Đây là người đầu tiên.
----------------------
Chủng tộc: Nhân Loại.
Tên: Margurt
Chức nghiệp: Kỵ sĩ
Cấp: 31
Chỉ số:
MP: 57/57
Công: 63
Thủ: 63
Công phép: 31
Kháng phép: 44
Tốc: 57
Năng lực:
Phá thế Lv3
Võ Thuật Lv2
Kĩ năng:
Chuẩn Phá Thế Lv 3: kĩ năng của Kỵ sĩ, tăng thông thạo cho đòn công dùng kiếm.
Chuẩn Cưỡi Ngựa Lv2: kĩ năng của Kỵ sĩ, tăng thông thạo cưỡi ngựa.
----------------------
Từ điều tôi có thể thấy, chức nghiệp Kỵ sĩ có bảng trạng thái khá cao về công và thủ. Cấp độ của ông ta cũng cao, những người thường thường có cấp giới hạn khoảng 20-30, và ông ta đã vượt qua nó.
Quả như mong đợi từ một kỵ sĩ đến từ Hoàng tộc. Mặc dù vẫn có ngoại lệ, nhưng chức nghiệp mà bạn thức tỉnh sẽ ảnh hưởng đến cách bạn sẽ phát triển, nên ông ta rất có thể xuất thân từ một gia đình có truyền thống kỵ sĩ qua nhiều thế hệ. Thêm sức mạnh vào [Lục Nhãn], tôi nhìn qua những thông tin ẩn.
-----------------
Cấp Giới Hạn: 32
Giá Trị Tài Năng:
MP: 40
Công: 90
Thủ: 90
Công phép: 40
Kháng Phép: 60
Tốc: 80
Tổng: 400
----------------
Mặc dù cấp giới hạn đã đạt hơn chuẩn, giá trị tài năng cũng không quá tệ. Tổng là 400, không hề có sự phân bố thừa thải. Nếu tôi chiến đấu với người này, tôi rất có thể sẽ không thể làm gì và bị đánh bại.
Tôi ngưng sử dụng [Lục Nhãn] sau khi xem xong chỉ số của ông ta. Tôi hiểu rồi, nếu tôi muốn trốn thoát được, thì tôi phải vượt qua đống chỉ số đó. Nghe có vẻ như tôi cần phải chăm chỉ hơn nữa rồi.
Bởi vì dòng trạng thái của tôi có gốc là pháp sư, khả năng tấn công và phòng thủ đều rất tệ. Tôi đoán rằng tôi nên thay đổi sự phân phối giá trị tài năng của mình bằng [Biến Đổi Hồi Phục]. Như vậy, tôi tin rằng tôi có thể thoát ra mà không có một vấn đề gì nếu có được sức mạnh của những người ưu tú nhất.
“Kaeru-san, có chuyện sao?”
Flare dời ánh nhìn của mình sang phía tôi và hỏi.
“Tôi cảm thấy hơi lo lắng về việc từ giờ mình sẽ ứng xử ở trong Hoàng cung như thế nào.”
“Chuyện đó cũng phải, nhưng đừng lo. Thật ra thì cậu chưa sẵn sàng để học cách cư xử, hoặc là do việc tôi mang cậu đến đây có hơi vội vàng, nên cậu sẽ được đối xử rộng lượng hơn thôi.”
Thật sự, người phụ nữ này chẳng làm gì thừa thãi cả. Cứ như thế, xe ngựa đã tiến vào Hoàng cung.
Sau khi vào Hoàng cung, tôi xuống xe cùng Flare. Rồi 5 người hầu gái bắt đầu đi theo tôi, mang tôi đến phòng tắm để tôi tắm rửa sạch sẽ, rồi mặc tôi một bộ đồ lộng lẫy.
Trên hết, họ dạy tôi rất nhiều lễ nghi. Có vẻ như tôi sẽ được diện kiến nhà vua trong vài giờ nữa, rồi sẽ phải làm khá nhiều thứ nhàm chán đây.
Những người hầu ở đây dường như đều là những người có uy thế khá lớn, và tôi đã phải ngạc nhiên rằng có một sự khác biệt lớn với bảng trạng thái của các kỵ sĩ tôi đã kiểm tra lần trước.
Điều này có nghĩa là những người hầu này đến đây để giám sát tôi? Trong khi chẳng thể làm gì, thời điểm ấy đã đến.
Đối với tôi, thì đã khá lâu rồi kể từ lần cuối tôi diện kiến nhà vua. Vào lúc ấy, tôi đã vui đến nỗi chả để ý kỹ một thứ gì trong cuộc diện kiến đó. Quyền năng mà tôi cảm thấy từ một người Anh hùng được chọn, vẻ đẹp tuyệt hảo của Flare, sự mong đợi của nhà vua với tôi, những thứ này cướp đi lý trí của tôi. Tuy nhiên, bây giờ tôi đang cực kỳ bình tĩnh, tôi tự hỏi nhà vua sẽ nhìn tôi với con mắt như thế nào? Tôi có một chút mong chờ điều đó.
1 Bình luận