Tóm tắt
Người chiến thắng trong Cuộc thi tiểu thuyết web Kakuyomu lần thứ 9
Hạng mục nhà văn chuyên nghiệp Kakuyomu & Giải thưởng Manga ComicWalker!
Vào cuối mùa hè, Eiji Aono chứng kiến người bạn thời thơ ấu và cũng là người yêu của mình - Miyuki Amada lén lút yêu đương với Kondo, chủ tịch câu lạc bộ bóng đá.
Eiji bị bạn gái phản bội, khi đến trường sau kỳ nghỉ lễ, cậu đã nghe thấy những lời lăng mạ nhẫn tâm dành cho mình. Tin đồn được Kondo lan truyền khắp trường rằng Eiji là kẻ có xu hướng bạo hành gia đình và từng có hành vi bạo lực với Miyuki.
Sự bắt nạt bắt đầu, cô lập Eiji ngày càng trở nên tồi tệ hơn, và một ngày nọ, khi đang lang thang trên sân thượng, Eiji gặp Ai Ichijo, cô gái xinh đẹp nhất trường.
Nắm lấy tay cô, người cũng đang tuyệt vọng về cuộc sống, cả hai cùng nhau trốn học...
-
28/11/2024
-
28/11/2024
-
30/11/2024
-
01/12/2024
-
02/12/2024
-
06/12/2024
129 Bình luận
+1 Tym
https://drive.google.com/drive/u/3/folders/1DVy3IvBT-OqFNiKRrKl3r_Pka_mxOT1K
hình như trc đó có 1 bộ giống v mà ko có bìa thôi đúng ko?
anyway ,lại là gái tóc vàng à
Đầu tiên về cách xây dựng nhân vật, tâm lý nhân vật cũng như hoàn cảnh cực kì thực tế và rất hay. Bối cảnh là bạo lực học đường với ngoại tình và nó là một vấn đề xảy ra nhiều trong xã hội bây giờ, vấn nạn 44 cũng là một vấn nạn đau đầu trong xã hội, đặc biệt là ở Nhật..... Mình thậm chí còn không dám xem FB vì cứ lướt là lại thấy mấy bài đăng, làm mình cũng có cảm giác sợ hãi.....
Mình cũng đã từng trong cái hoàn cảnh éo le cây me đó: 6 năm bị bạo lực học đường từ lớp 6 đến tận lớp 12 @@, nên có lẽ khi đọc bộ truyện này mình thấy cảm thông, đồng cảm với main nhiều hơn. Nói cách khác là mình cũng từng suy nghĩ hệt như main, tuyệt vọng vì không có ai bên cạnh. Hơn nữa lí do mình bị bắt nạt lại rất là vớ va vớ vẩn, nên mình lại càng tuyệt vọng và đau đớn hơn, thậm chí cũng có lúc mình nghĩ đến chuyện đó rồi.... (à và bây giờ mình vẫn ngồi đây, tức là mình vẫn ổn :P).
Khi lâm vào hoàn cảnh như thế thì việc đau đớn và tuyệt vọng cũng là một điều dễ hiểu. Ban đầu mình đã cảm thấy hơi lo ngại về việc miêu tả tâm lý nhân vật hời hợt hay thậm chí là skip luôn, nhưng thật tuyệt, tác giả khắc hoạ tâm lý đó một cách chính xác và hay đến mức mình cảm thấy thật sự ngạc nhiên và thán phục. Nó chân thực đến mức mình cảm thấy như chính mình cũng trải nghiệm lại cái cảm giác đấy một lần nữa, nhưng với tư cách là người đọc. Và đó cũng là thành công của tác giả đấy chứ.
Và khi người lớn nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề thì nó đã đi quá xa. Nhẹ nhất là một vết sẹo tâm lý cả đời, nặng thì nghĩ quẩn và nhảy luôn. Tất nhiên sẽ có những người tự mình vượt qua (như mình đây), thế nhưng nó sẽ rất khó khăn và cần một sự kiên trì rất lớn, điều mà không phải ai cũng có thể làm được vào thời điểm đó, và mình thề là nó rất khó khăn.