“Nếu không nhờ cô Lumina thì chắc đám bọn tôi bỏ mạng ở xứ này lâu rồi ấy.”
Eris và Lumina lúc này đang hộ tống ba người đàn ông lúc nãy về nơi ở của họ, khi mà không ai dám chắc rằng liệu chúng có xuất hiện nữa hay không. Người vừa lên tiếng là anh chàng trẻ nhất lúc nãy, tự xưng là Ludwig. Về bọn xác sống, căn cứ theo những gì anh chàng này nói, đây không phải là lần đầu tiên bọn chúng xuất hiện ở khu vực này, và ở đây cũng chỉ có hai người có khả năng chiến đấu với chúng, đó là cô gái đang đi cạnh Eris và người cận vệ của cô. Tuy nhiên, phép thuật của anh chàng cận vệ kia lại không quá hiệu quả với đám xác sống, nên Lumina luôn được nhờ mỗi khi phát hiện ra chúng.
“Mà không tại thằng này thì chúng tôi cũng đã không cần phiền đến mọi người.”
Một trong hai người đàn ông lớn tuổi cũng bắt đầu lên tiếng, sau đó huých vào vai Ludwig một pha đau điếng, đến nỗi Eris cũng không phân biệt được liệu hành động đó là thật hay đùa. Bất ngờ là nạn nhân của cú huých kia không tỏ ra mấy khó chịu, chắc hẳn là anh cũng tự nhận những lời kia là đúng.
Theo lời của kể của ba người kia, họ đến nơi này để lấy một vài dụng cụ cần thiết để khai thác quặng Adamantine, chính là thứ kim loại mới lạ mà Eris thấy được trên sườn núi từ qua đến giờ. Ngôi nhà mà Eris ở hôm qua đã từng là nơi ở của vài thợ mỏ trước khi họ mất tích, nên Ludwig, sau khi vô tình làm hỏng dụng cụ của mình, đã nảy ra ý tưởng đi đến đây để tìm. Do Adamantine là kim loại cứng nhất ở thế giới này, để khai thác chúng đòi hỏi phải có những loại dụng cụ được chế tạo từ chính thứ ấy đã quay tinh luyện. Thứ dụng cụ này chỉ được cung cấp độc quyền bởi một đầu mối, khiến giá cả luôn ở mức khiến một người bình thường sẵn sàng đi vào nơi có nguy hiểm chết người để tìm nó.
“Ban đầu anh ấy có nhờ em đi cùng, nhưng không hiểu sao sáng nay lúc đến nơi hẹn thì đã đi mất rồi. Em cảm thấy không an tâm nên mới đuổi theo, may là thế. Xác sống là dạng cần hấp thụ sinh khí từ người sống nên một khi chúng đã phát hiện được ai rồi thì sẽ đuổi theo đến tận cùng đấy.” - Lumina giải thích lý do tại sao cô lại có mặt ở đây đúng lúc đến vậy.
“Tại tên ngốc này kêu là sợ làm phiền cô nên đòi đi luôn đấy.” - Người đàn ông còn lại nói.
Anh chàng Ludwig khi này chỉ biết cười trừ, dẫu sao thì anh ta cũng đã liên tục xin lỗi từ lúc nãy rồi. Về phần Eris, cô lại đang có một thắc mắc khác.
“Sao mọi người không tìm một công việc khác?”
Sau khi nghe được những khó khăn mà những người này phải trải qua ở đây, cô vẫn chưa thể hiểu lắm tại sao người ta lại sẵn sàng bán mạng để làm việc, với mức thu nhập không thể xem là cao, ở một nơi hẻo lánh thế này. Và nghe đến đấy, người đàn ông huých vai Ludwig lúc nãy khi này bật cười thành tiếng.
“Cô chắc cũng thuộc dạng tiểu thư lồng kính nên chưa biết bên ngoài đang như thế nào rồi. Bây giờ ở dưới kia đám quý tộc bắt đầu gom quân để đi đánh nhau giành đất cả rồi, một phần tại bà Nữ hoàng vô dụng của chúng ta để chúng tự tung tự tác suốt mấy năm nay mà có dẹp nổi đâu. Đám tụi này cũng toàn bọn trốn lính lên đây làm việc á chứ. Cô thấy xác sống lởn vởn ghê vậy thôi chứ vẫn khó chết hơn đi lính nhiều. Giờ ai dẹp luôn tên Tỉnh trưởng mới lên kia để bọn xác sống không xuất hiện nữa là chỗ này chắc có thể xem như thiên đường luôn.”
Nếu những gì Eris được nghe là đúng, thì những gì anh ta nói cũng có thể xem là hợp lý. Nơi cô đang ở là ngọn núi có cùng tên với thứ kim loại nằm lộ thiên trên sườn của nó. Dù đây là nguồn tài nguyên cực kỳ quan trọng, nhưng điều kiện tự nhiên khắc nghiệt và vị trí ở rìa phía tây khiến dân số ở đây nằm ở mức thưa thớt nhất ở đất nước này. Nhưng cũng chính nhờ hai yếu tố đó mà nơi đây thoát khỏi cuộc tranh chấp quyền lực của giới quý tộc, khi mà việc xây dựng lực lượng quá khó khăn, đồng thời thứ mà nơi này nắm giữ đủ quan trọng để các phe phái khác chắc chắn sẽ ngáng đường bất kỳ ai dám nhòm ngó đến.
Trong lúc anh ta đang nói, có hai điểm đáng chú ý mà Eris quan sát được. Đầu tiên, khi “bà Nữ hoàng vô dụng” được đề cập, ánh mắt của Lumina có hướng về phía người nói, tự như muốn nói gì đó chen vào, nhưng lại thôi. Còn khi nhắc về tên Tỉnh trưởng, ánh mắt của anh ta lại hướng về phía Lumina. Theo nhận định của Eris, đây có thể chính là manh mối về xuất thân của cô gái này. Thêm vào đó, hai nhân vật vừa được anh ta đề cập cũng rất đáng lưu tâm.
Chắc chắn là đáng lưu tâm hơn việc anh ta dám gọi mình là “tiểu thư lồng kính”.
Đương nhiên, Eris không phải là một người sẽ chấp nhất những chuyện vặt vãnh như thế này, nhưng nhìn sang cô gái nhỏ có phần khép nép đang đi trong đoàn, cô vẫn nghĩ cụm từ đó thích hợp cho người này hơn. Và nhắc về Lumina, có một thứ về cô gái này mà Eris vừa nhận ra, đó là dáng đi. Lưng luôn giữ thẳng, hai cánh tay vung ở mức vừa phải, cùng với những bước chân có nhịp đều chằn chặn, là những thứ một người có tính cách nhu mì như Lumina không thể nào tự nhiên mà có được. Dần dần, Eris bắt đầu tin rằng quyết định đi cùng với cô gái này là đúng đắn.
Chào tạm biệt Ludwig và những người thợ mỏ tại nơi họ ở, cả hai tiếp tục tiến về nơi ở của Lumina.
Trên đường đi, Eris được nghe thêm về tình hình của vương quốc này qua lời kể của Lumina. Hiện tại, có rất nhiều thế lực đang tranh giành quyền ảnh hưởng, từ các quý tộc bắt đầu liên kết hoặc tự mình xây dựng lực lượng, thêm vào những phong trào từ các cá nhân khác nữa. Quân đội của vương quốc thì đang bị kéo mỏng ra hết mức có thể để chống lại những lực lượng vừa nổi lên kia. Từ đó, lượng người bị buộc phải tham gia vào những lực lượng đó là rất cao, kéo theo việc những người có thể làm những công việc khác như trồng trọt hay buôn bán giảm xuống. Hậu quả của nó là sản lượng của mọi thứ đang sụt giảm nghiêm trọng, kéo theo giá cả tăng cao. Đồng thời, việc vận chuyển, phân phối cũng sẽ khó khăn hơn do chiến sự, cùng với đó là những nhân sự cần thiết cho việc này sẽ dần thiếu thốn. Và khi căng thẳng giữa các bên càng lên cao, vòng xoáy tồi tệ này sẽ cứ tiếp tục diễn ra. Nạn nhân của việc đó, không ai khác, chính là những người dân thường của vương quốc này.
Trong lúc kể, thứ mà Eris biết không chỉ là câu chuyện Lumina kể ra, mà có cả cảm xúc được bộc lộ qua từng lời nói và biểu cảm. Những gì mà cô gái này kể ra không chỉ đơn giản là những thứ mình nhìn thấy được, mà còn là sự đồng cảm với những con người bị rơi vào giai đoạn nhiễu nhương này, cứ như thể bản thân người kể cũng là một phần của nó.
Không lâu sau, cả hai đến được một hang đá tương đối nhỏ, với chiều cao chỉ vừa đủ để có thể đứng một cách thoải mái, cùng với đó là dấu vết của khá nhiều người ra vào nơi này. Phía ngoài, Eris còn có thể thấy một vườn rau nhỏ, được chăm sóc khá cẩn thận.
“Do nhiều lý do mà đây là nơi em sống hiện tại… mong chị không chê ạ…”
“Chị không ngại đâu, nhưng chị chịu lạnh kém lắm, tối cho chị ngủ cùng nha.”
Chẳng hiểu vì sao, Lumina bỗng đỏ hết cả mặt, sau đó lại trở nên ngại ngùng mỗi khi nhìn về hướng Eris. Đương nhiên, cái kiểu giỡn-như-không-giỡn của Eris sẽ khiến một người vừa gặp chẳng thể này biết được liệu cô đang đùa hay thật, nhưng dù vậy đi nữa…
Hai đứa con gái ngủ với nhau thì có gì đâu mà ngượng tới vậy ta.
Bước vào phía trong, thứ đầu tiên khiến Eris phải chú ý là ánh sáng được phát ra từ những hòn đá nhỏ đang tỏa đi khắp không gian xung quanh. Thứ ánh sáng đó mang một màu trắng dịu, trông khá tương đồng với phép thuật được Lumina triển khai lúc nãy khi chiến đấu với lũ xác sống. Có vài chiếc bàn và ghế được bố trí ở khu vực này, có lẽ đây là nơi sinh hoạt chung của những người sống trong đây. Bước sâu vào trong là một gian bếp nhỏ, sau đó là một dãy các phòng ngủ, được ngăn cách với nhau bằng gỗ.
Lumina đưa Eris vào trong căn phòng ngủ thứ hai. Nhìn từ bên ngoài, nó có vẻ to hơn những căn phòng còn lại khá nhiều, đồng thời cũng có một số chi tiết trang trí bên ngoài giúp nó trở nên nổi bật hơn. Bước vào trong, căn phòng được bày trí khá đơn giản, với một chiếc bàn uống trà ở phía đối diện cửa, phía sau nó là tmột chiếc giường nhỏ, cùng với những ngăn chứa đồ bên dưới. Phía sau chiếc giường là một tủ sách được khoét thẳng vào trong vách đá. Tuy những đồ vật trong này có vẻ như được làm bởi một người không chuyên, tuy vậy, lối thiết kế của chúng vẫn trông khá quý phái.
Cô gái này… chắc chắn có câu chuyện không đơn giản phía sau. Đó là suy nghĩ của Eris sau khoảng thời gian tiếp xúc với Lumina.
Có quá nhiều điều về Lumina khiến Eris không khỏi không thắc mắc. Đầu tiên, việc một người biết dùng phép thuật ở một nơi mà phép thuật là hàng hiếm, cùng với đó là xuất thân có vẻ là từ một danh gia vọng tộc nào đấy, lại phải sống trốn chui trốn lủi ở một góc tận cùng của đất nước như thế này không thể không cảm thấy kì lạ. Nhìn vào những hành động của Lumina từ lúc cả hai gặp nhau, cô tin cô gái này là một người tốt, và có lẽ cô ấy đã chọc phải nhầm người nên đành phải nhận lấy cái kết này.
Lúc này, nhìn sang khẩu súng đang nằm bên hông của mình, Eris sực nhớ ra một vấn đề.
“À thì… hiện tại chị đang cầm theo vài món đồ có thể xem là khá kỳ lạ ở nơi này. Nếu chị dùng hoặc để những người dân ở đây thấy được nó, liệu họ có hoảng sợ hay nghi ngờ không?”
Eris giới thiệu sơ lược về những vũ khí và trang bị mà cô mang theo. Đối với Lumina, thứ Eris gọi là “súng” cô có từng nghe nói qua vài lần trong một số tài liệu, nhưng trừ cách hoạt động cơ bản, thứ trên người Eris có thể nói là khác xa. Dù đây không phải phép thuật, nhưng việc bị hiểu nhầm hoàn toàn có thể xảy ra.
“Nếu có em đi cùng thì chắc sẽ ổn thôi ạ, tuy vậy, chị vẫn nên cẩn thận thì hơn. Một số người khi họ nghi ngờ chị dùng phép thuật lạ, có thể họ sẽ bắt chị lại đấy.”
Do mọi người mình gặp tỏ ra khá bình thường khi nhìn thấy những thứ mình mang theo nên lúc nãy mình hơi bất cẩn khi để lộ chúng trước những người kia như thế. Từ lúc này phải chú ý cẩn thận hơn mới được. Eris tự nhủ.
“Em sẽ đi pha một ít trà, chị cứ thoải mái ở trong phòng đi nhé. Nếu cần gì thì chị cứ gọi em ạ.” - Lumina nói trong lúc từ từ tiến ra khỏi phòng.
“Em không sợ chị sẽ lấy trộm món gì trong này sao?” - Eris nói với vẻ tinh nghịch.
“Em nghĩ chị là một người đủ đáng tin để có thể không làm việc đó đấy ạ.”
Nếu xét theo một mặt nào đó, hình như Lumina đang tin tưởng Eris khá nhiều. Cả hai chỉ mới gặp nhau được một thời gian ngắn, Eris vẫn chưa kể điều gì về bản thân mình, đồng thời cũng chưa thể hiện kỹ năng gì đặc biệt, nhưng Lumina lại tin tưởng đến mức đưa cô trở về nơi ở của mình.
Về phần Eris, cô cũng rất muốn tin tưởng Lumina sẽ có thể trở thành cộng sự của cô trong hành trình cứu đất nước này, cũng như là cứu cả hai dòng thời gian của hai người. Tuy vậy, để có thể đạt được điều đó, cô cần hiểu rõ về hoàn cảnh cũng như lý do mà Lumina rơi vào tình thế này. Liệu Lumina có sẵn sàng để chia sẻ những điều đó?


4 Bình luận
"Chị đã trộm đi trái tim của em rồi đấy."
SEGGGSSSS