Truyện sáng tác
Tác giả:
An và My
Tình trạng:
Đang tiến hành
Lần cuối
Số từ
5.920
Đánh giá
5,00 / 1
Lượt xem
1.066
Tóm tắt
Câu chuyện về hai cô gái, Mia và Anna, từ một thế giới không có phép thuật, bị đưa đến một thế giới mới đầy phép thuật và sinh vật huyền bí. Sau khi được một người thợ săn cứu sống, họ bắt đầu học cách hòa nhập và khám phá thế giới này. Trong quá trình tìm cách trở về, họ phát hiện ra mình có những khả năng phép thuật mới lạ.
Một sự kiện vĩ đại làm rối loạn không gian và thời gian đã đưa họ đến một hành tinh xa lạ, nơi đang trong tình trạng hỗn loạn vì cuộc chiến giữa các quốc gia. Mia và Anna phải đối mặt với nhiều thử thách và tìm cách trở về thế giới của mình, đồng thời khám phá những bí ẩn và sức mạnh mà họ chưa từng biết đến.
Xem thêm
-
19/09/2024
-
20/09/2024
Xem thêm
16 Bình luận
1. Phần đầu bác viết khá hay, đủ kịch tính, đủ hồi hộp, nhưng có một câu thoại làm tôi thấy khá tụt hứng, đó là: "Chạy đi trời ơi nó sắp tới đít rồi, rương rét gì nữa!!!", vì không được ngắt nghỉ thích hợp làm câu văn bị ngang, bác có thể thay bằng: "Chạy đi trời ơi! Nó sắp đuổi đến đít rồi, rương rét gì nữa!!!".
2. Bác nên thêm dấu kết câu cho lời thoại, có rất nhiều lời thoại bị thiếu dấu chấm kết câu, không biết có đủ để bị bay màu vì vi phạm quy định A4 không nhưng tốt nhất là nên sửa lại
3. Nửa phần sau chương một và chương hai bị thiếu miêu tả. Quang cảnh khu rừng hay ngôi nhà ngoài bìa không được miêu tả rõ ràng, tôi không hình dung được ngôi nhà hai nhân vật chính sống có hình dạng như thế nào, ngay cả đoạn sau, khi hai đứa đi vào rừng cùng ông Boff cũng thế: "Mỗi bước đi trong rừng là một trải nghiệm mới mẻ... đèn đường mà họ từng biết." Tại sao không ghi rõ họ đã có những trải nghiệm gì, họ nghe được âm thanh gì, nhìn thấy động vật nào, vẻ ngoài của chúng ra sao? Đây là một thế giới khác, vì thế bác nên để người đọc hình dung được trong thế giới ấy có những gì khác với thế giới cũ.
4. Cảm giác cảm xúc của nhân vật bị chạy quá nhanh, ngày đầu tiên xuyên qua thế giới khác vừa lạ lẫm lại nguy hiểm là ngày cảm xúc nhân vật được thể hiện rõ nhất, nhưng nó lại được miêu tả hời hợt nhất, sau đấy bác lại chuyển phắt sang một tuần sau làm mạch chuyện bị nhanh.
5. Hạn chế dùng từ ngữ hay dùng trong văn nói vào văn viết, ví dụ: "Tâm tình không tốt khiến họ chả ăn được nhiều.", thay vào đó, hãy dùng "không ăn được nhiều"
6. Nếu bác cải thiện được kĩ năng miêu tả và biết khai thác tâm lí nhân vật nhiều hơn thì tôi thấy bộ này có tiềm năng đấy.
Xin chào lại là tôi đây, tôi đáng lẽ đã ở đây sớm hơn nếu không phải vì miyagi và sendai quá peak, cũng như việc toán đã giết tôi suốt tuần qua. Như bạn đã biết hoặc không, tôi ở đây là vì truyện bạn có vấn đề.
1) phần mở đầu
Phần mở đầu rất là tệ, nó nhàm chán, sáo rỗng không thể tưởng được. Vì bạn là newbie nên tôi sẽ giải thích đoạn này dài dòng xíu:
1.0: thứ đập vào mắt tôi đầu tiên là một mớ từ tượng thanh. Bắt đầu bằng những âm thanh hiệu ứng như thế này rất gượng gạo và thiếu tinh tế. Nó không tạo được sự tò mò hay kịch tính cho người đọc, mà ngược lại, gây cảm giác "rẻ tiền" và khó chịu. Hãy đầu tư không gian và bối cảnh, chứ đừng như vậy.
2)Ngay từ câu đầu tiên, tác giả đã ném người đọc vào một tình huống nguy hiểm: hai cô gái đang chạy trối chết khỏi bầy sói. Tuy nhiên, chưa có bất kỳ giới thiệu nào về nhân vật, bối cảnh, hay nguyên nhân dẫn đến tình huống này, khiến người đọc cảm thấy bối rối và thiếu kết nối với câu chuyện.
Điều đó sẽ dẫn đến phân đoạn 3.
3) Miêu tả trong truyện này về căn bản là không tồn tại.
"Trong một khu rừng dày đặc và âm u": Miêu tả về khu rừng quá sơ sài, không tạo được hình dung rõ ràng cho người đọc.
"hai cô gái đang chạy trối chết, tiếng la hét và tiếng gầm rú của bầy sói hung dữ vọng lại từ phía sau.": Miêu tả hành động của nhân vật và bầy sói quá chung chung, thiếu chi tiết.
Hay ví dụ ở miêu tả cảm xúc là:
Miêu tả tâm lý hời hợt: Cảm xúc của nhân vật chỉ được thể hiện qua những từ ngữ đơn giản, thiếu chiều sâu.
Ví dụ: "vẻ mặt hoảng loạn", "lo lắng", "kinh ngạc", "hoảng hốt",...
Hãy nhớ rằng vứt một số tính từ hay động từ sẽ chẳng giúp gì được nếu tác giả không tả. Tác giả sử dụng lối kể chuyện "tell" thay vì "show", tức là kể trực tiếp thay vì miêu tả gián tiếp thông qua hành động, lời nói và suy nghĩ của nhân vật. Điều này khiến cho câu chuyện trở nên khô khan, thiếu sức sống. Nên tham khảo kỹ thuật show don't tell.
4) Thoại thiếu tự nhiên, gượng gạo: Nhân vật nói năng cứng nhắc, không giống người thật, lời thoại mang tính chất kể lể, giải thích.
5) như ông Merlin Hermes đã nói ở dưới, rằng việc sử dụng khẩu ngữ trong văn viết là không khuyến khích.
Ngoài ra có một số lỗi A4 và câu văn lủng củng nữa.
------
Những gì cần nói cũng đã nói, phần còn lại là tùy thuộc vào ông. Bây giờ thì hãy xem xét đi, gud luck in the futureᕙ( • ‿ • )ᕗ