Chính truyện - Phần Hai
Chương 063 (Chương mở đầu) - Lời độc thoại của nhân vật chính harem đã thân bại danh liệt
228 Bình luận - Độ dài: 992 từ - Cập nhật:
Minh hoạ: Roha
――Rốt cuộc thì tôi đã sai lầm ở đâu?
Tôi đã làm gì sai?
「......Chết tiệt」
Cảnh tượng tối đó, tôi không thể nào quên được.
Sau khi tỏ tình với thanh mai trúc mã Shiho của mình, bị Nakayama từ đâu ra phá đám, xong rồi bị Shiho từ chối thẳng thừng, tôi đã đến một nơi chẳng có ai để được ở một mình.
Có lẽ đó là nơi để đồ. Trong bóng tối của một căn nhà lắp ghép nhìn như nhà kho, tôi gục đầu thu mình đứng đó.
Tôi đã rất sốc khi bị thanh mai trúc mã, tình yêu đầu tiên của đời mình từ chối lời tỏ tình.
Bị một tên tầm thường như Nakayama cướp đi mất người mình yêu, thật sự rất bức bối.
Một cảm giác khốn khổ.
Dù chỉ một chút, tôi vẫn muốn chữa lành bản thân mình, chỉ mình tôi mà thôi... Vậy mà, định mệnh thật tàn khốc.
Lúc ấy, hai người họ đã đến.
Để tránh ánh mắt người ngoài―― Shiho, và Nakayama đã đến đó.
Hai người họ vẫn chưa phát hiện ra sự tồn tại của tôi.
Có lẽ ngoài đối phương ra, trong mắt họ chẳng còn gì khác.
Cảnh tượng lúc đó làm tôi không muốn tin vào mắt mình.
Shiho kia, lại đang nhìn Nakayama bằng vẻ mặt ửng hồng.
Cô gái lúc nào cũng chẳng biểu cảm gì kia, giờ lại ôm Nakayama với vẻ mặt của một thiếu nữ đang yêu.
Trong mắt Shiho lúc này chỉ có Nakayama.
Vì nhạy cảm với sự hiện diện của người khác nên trước đây dù tôi có ở đâu thì cô cũng lờ đi... nhưng lúc này, cô đã say đắm Nakayama đến độ dù tôi có đang trốn nhưng cô vẫn chẳng hề nhận ra.
Và rồi hai người họ thì thầm những lời yêu thương với nhau.
Từ đó đến đây có hơi xa để tôi có thể nghe được họ đang nói gì, nhưng những lời 『thích』 nằm trong mỗi câu thế kia thì chắc hẳn là họ đã trở thành người yêu rồi.
Bằng chứng là, Shiho vừa hôn lên má của Nakayama.
Cảnh tượng lúc đó...... dù hàng giờ hàng phút có trôi qua, tôi vẫn chẳng thể nào xoá nó khỏi tâm trí mình được.
「Tại sao... Tại sao, tại sao lại là Nakayama!」
Tôi thốt ra một lời rên rỉ.
Trong căn phòng chỉ có một mình mình, vậy nên tôi chẳng nói chuyện với ai cả, và đó cũng chỉ là những lời độc thoại mà thôi.
Tôi thật sự muốn hét lên.
Nhưng giờ mà mở cửa sổ hét lên thì Shiho phòng đối diện chắc chắn sẽ nghe được.
Phòng cô ấy ở rất gần, chắc cũng chỉ cách phòng tôi tầm 1 mét. Vậy nên tôi có thể gặp cô bất cứ khi nào tôi muốn.
Tôi là người gần gũi cô nhất.
Cô là bạn thuở nhỏ, cũng là người đầu tiên tôi yêu. Tôi đã mong có thể ở cạnh người tôi yêu đến mãi sau này mà......!
「Tớ, ghét cậu」
Ngay khi nghe Shiho nói những lời đó, tôi chẳng biết chuyện gì đang diễn ra nữa.
Nếu phải kể ra thì, xung quanh tôi có rất nhiều người con gái khác. Việc trông mình tệ là thứ tôi chưa từng nghĩ đến.
Ít nhất thì nếu so sánh với Nakayama, tôi chẳng thể thua được.
Nakayama tầm thường và chán ngắt hơn tôi nhiều. Không có gì hắn ta có mà tôi lại không có cả.
Thế thì, tại sao......
「Nếu Nakayama được, thì tớ cũng được mà. Chẳng lẽ tớ thiếu sót đến thế à? Shiho...... hãy nói cho tớ đi, rằng, tớ đang thiếu những gì...... Chết tiệt」
Tôi không hiểu Nakayama có gì, mà tôi lại không có.
Tôi không hiểu Nakayama tốt chỗ nào, mà tôi tệ chỗ nào.
......Tôi đã luôn nghĩ, rằng bản thân mình cũng tàm tạm.
Không quá tốt gì, những cũng chẳng tệ gì, vậy nên tôi khá tự hào vì mình không bị ghét.
Lý do là, những cô gái tôi thân thiết có rất nhiều.
Trong số đó còn có người còn tỏ tình với tôi nữa cơ. Vậy nên tôi chẳng hề nghĩ mình là người xấu gì...!
「Chẳng hiểu nổi nữa...」
Gục đầu xuống, tôi nhắm mắt lại.
Sự tự tin đã không còn.
Tôi chẳng còn biết được, việc mình nên đối xử thế nào với những người con gái hay bắt chuyện với mình nữa.
Tôi lo rằng, dù mình có nói gì thì họ rồi cũng sẽ trở nên ghét mình như Shiho―― và tôi đã trở nên lo lắng.
Trời ạ...... mình đúng là một kẻ đáng khinh mà.
Vì Shiho, tôi đã không còn có thể tin tưởng vào bản thân nữa.
Haiz, thật là tẻ nhạt.
Nhìn mình có khác gì một tên nhân vật nền đâu.
Vô tích sự.
Tôi, vẫn là tôi. Mấy thứ như nhân vật nền, có chết tôi cũng không muốn trở thành.
Tôi muốn đối diện với hắn ta.
Tôi muốn chiến thắng một cách đáng tự hào, để thể hiện cho tên Nakayama đã chế nhạo mình thấy được.
Rằng mình sẽ chiến thắng như thế nào.
Rằng một người tầm cỡ như mày không phải là một người đáng để coi khinh.
Một lúc nào đó, bằng cách nào đó, tôi muốn có thể thể hiện được.
Vậy nên, tôi đã cố gắng suy nghĩ――
=============
Cảm ơn các bạn vì đã đọc!
Tập 2 của 『Shimotsuki thích nhân vật nền』 sẽ được xuất bản vào 2022!
Tuy phần 2 này là phần chính, nhưng tôi đã viết lại khoảng 80%, vậy nên về cơ bản không khác gì một tác phẩm mới.
Tôi đã thêm minh hoạ bìa (`・ω・´)ゞ
Mong mọi người hãy chiếu cố m(__)m
228 Bình luận
Còn LN là 3 tháng trôi qua kể từ "buổi dã ngoại" kết thúc. LN Vol 2 cũng mở đầu câu chuyện từ POV của Ryuzaki Ryoma. Cậu tóm tắt sự việc diễn ra ở Vol 1: cậu yêu Shiho nhưng cô lại yêu một thằng "nhân vật nền".
Trong WN thì có vẻ "vague" nhưng trong LN thì mình thấy "rõ ràng" hơn.
Trong WN, sau khi bị Shiho từ chối, Ryuzaki bị "heartbroken", cậu bị "bối rối", "thiếu sự tự tin" khi bây giờ cậu còn ko biết mình phải đối xử "các bạn nữ" ra sao trong tương lai. (Trong WN xây dựng Ryuzaki như một MC đáng thương, tội nghiệp bị người mình yêu cướp mất)
Trong LN, Ryuzaki có vẻ chỉ bị "heartbroken" có 10%, còn 90% còn lại toàn là suy nghĩ như là "ganh tỵ", căm thù", "ganh ghét" và cảm thấy bản thân thấp kém so vs Kotaro (như "inferior complex" ấy). (Tuy trong WN nói Ryuzaki là một "chàng trai tốt", nhưng trong LN thì mình "mặt tiêu cực" lại nhiều hơn)
Vào một buổi sáng, Ryuzaki dậy sớm đi dạo tại 1 công viên, vừa suy nghĩ những điều mình đã nêu trên, Ryuzaki "thấy tức".
Bỗng nhiên, có 1 cô gái dắt chó, ra ngoài vỉa hè, ko để ý có 1 chiếc xe hơi chạy đến, Ryuzaki nhào ra, "bảo vệ" đc cô gái, cả hai người đều an toàn nhưng bằng cách nào đó Ryuzaki đang trong tình trạng "event biến thái" (bằng một cách thần kì, ko rõ logic, cậu "touching" ngực của cô gái)
Ryuzaki lập tức đứng dậy, cách xa "cô gái", xin lỗi cô và hỏi cô có thể tha thứ cho cậu vì cậu đã cứu cô.
(Cô là "heroine" mới của Vol 2 này. Trong WN cũng đã đề cập vài lần cuộc gặp mặt giữa Ryuzaki và "cô gái" này. Nhưng mình ko bao giờ biết "chính xác" cuộc gặp gỡ đó diễn ra ntn)
Quay về LN, "cô gái" ko có "giận" Ryuzaki mà còn bắt chuyện vs cậu và thế là 2 người bắt đầu làm quen vs nhau.
Trong cuộc nói chuyện đó, một "suy nghĩ" hiện lên trong đầu Ryuzaki:
"Nếu như mình "có thể có đc" cô gái này, một người vừa xinh đẹp và dễ thương hơn Shiho. Liệu mình có "chứng minh" là mình "hơn" (above) Nakayama ko?"
"Nếu mình có thể hẹn hò vs cô gái này ... Liệu "cảm giác thấp kém" (inferior complex) này có thể "tan biến, biến mất" ko?"
(... ... "Cuộc hội thoại giữa Ryuzaki và "cô gái" ... ...)
Ryuzaki suy nghĩ trong đầu, nghĩ thầm:
"Hãy chờ đấy! ... ... Tao sẽ chứng minh cho mày thấy tao "hơn" (better than) mày"
"Nakayama Kotaro, ... đừng có nghĩ là mày đã thắng tao."
"Tao ... ... Ryuzaki Ryoma này đây vẫn chưa "kết thúc" đâu."
Nhưng có làm gì được không? Khôngggggg