• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 100 - 199

Chương 118: Rất vui được gặp (1)

69 Bình luận - Độ dài: 3,570 từ - Cập nhật:

Trans: wraven

Edit: Tama07

_________________________

                

Nơi Cale gặp Dark Elf Tasha là một quán trọ ở ngoại thành của thủ đô.

“Tầng hầm được sửa lại toàn bộ rồi nhỉ” <Cale>

Đây chính là quán trọ mà Cale đã tới để chuyển vòng tay cho Alberu vào hồi năm ngoái. Cale nghe nói Thế Tử đã mua lại quán trọ này. Phần phía trên mặt đất của tòa nhà này vẫn là nhà trọ nhưng dưới lòng đất lại là một trong những cứ điểm của các Pháp sư.

‘Nhiều pháp sư thật đấy.’

Có tất cả 3 tầng hầm với xấp xỉ 30 pháp sư đang bận rộn làm việc. Dĩ nhiên khi thấy nhóm của Cale thì họ đều giật mình rồi biến mất sau khi chào Rosalyn một cách kính cẩn.

Bởi vì mọi việc ở đây đều tiến hành trong bí mật nên công trình dưới lòng đất này có nhiều loại thiết bị ma thuật tiên tiến cũng như được trang bị những ma thuật phòng thủ tối tân. Tasha, người cao bằng Cale, dí mặt về phía cậu.

“Thiếu gia Cale, cậu thấy nơi này tuyệt chứ?”

Bên trong ánh mắt của Tasha đang cười hồ hởi là cả niềm tự hào lẫn chút đùa cợt. Cale nhận thấy vẻ đùa cợt ấy nên cậu cũng cười và hùa theo.

“Lâu đài ở lãnh địa của chúng tôi tốt hơn nơi này nhiều.”

“Thôi nào”

Tasha khuẩy tay và cười.

Không thể nào như thế được.

Đây là công trình được tạo ra bởi sự tham gia của các pháp sư ẩn dật rất có tài tới từ Vương Quốc Whipper. Không nơi nào trong Vương Quốc này có thể sánh được với cách bố trí thiết bị ma thuật ở đây.

Có thể Cale nói thế vì cậu ta yêu lãnh địa của mình, nhưng Tasha chắc chắn là cậu ta chỉ nói đùa.

“Thôi nào thiếu gia Cale, nơi này chắc chắn tốt hơn lâu đài lãnh chúa Henituse. Dù đây không phải cứ điểm trung tâm nhưng lại là nơi tập trung những thiết bị ma pháp tối tân nhất. Như cậu đã biết, hiện giờ thiết bị ma thuật đang là thứ khan hiếm. Dĩ nhiên có một thương nhân ẩn danh đang độc quyền phân phối thiết bị ma thuật không rõ nguồn gốc từ đâu.”

Trong tình cảnh như Tasha vừa mới nói thì việc Thế Tử Alberu tạo ra một nơi để làm ra thiết bị ma thuật, phòng bị cho chiến tranh là phương án mang tới tỷ lệ thành công cao trong tương lai.

Tasha nhìn Cale với niềm tự hào về điều đó. Nhưng cô dần nhận ra có gì đó không ổn. Ánh mắt đang nhìn cô chằm chằm của Cale có sự nghiêm túc lẫn đùa cợt.

Tasha liếc mắt về phía Rosalyn, người mà cô thường xuyên gặp trong mấy tháng gần đây.

‘Hửm?’

Thế rồi Tasha thấy nao núng. Rosalyn đang cười khó xử. Thấy vậy, Tasha nhìn sang những thành viên khác trong nhóm của Cale. Beacrox đang vác Balbud run bần bật vì bị tê liệt, và cả Ron, Choi Han, On và Hong. Tất cả đều rất thản nhiên. À không, họ đang nhìn quanh với vẻ thờ ơ.

Sau khi thấy vẻ hững hờ ấy của họ thì Tasha lại nhìn Cale. Cale mỉm cười. Nhìn nụ cười ấy, Tasha ngập ngừng nói.

“Mm,mm. Thiếu gia, thật sao?”

Thiết bị ma thuật ở lâu đài lãnh chúa của Henituse còn tốt hơn cả nơi này sao?

Dù Tasha không hỏi rõ ràng nhưng Cale vẫn thản nhiên trả lời.

“Đúng vậy.”

Rosalyn gật đầu đồng ý.

“Haa.”

Tasha thở dài. Vương quốc Roan không phải là quốc gia phát triển về ma thuật. Nhưng lãnh địa Henituse nằm tít ở một góc của Roan lại có tất cả những thiết bị ma thuật tối tân ư?

Khi ấy, Tasha nghe thấy giọng nói thì thầm vào tai mình của Cale.

“Điện hạ không nói với cô về việc sẽ lấy được một phần bản vẽ của Ma Tháp à?”

Đó là thông tin tuyệt mật.

Đồng tử Tasha dao động một chút rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Cô thả lỏng cơ mặt và cười như đang cảm thấy hoang mang, mệt mỏi.

“Ha,haha.”

Cô vuốt lại mái tóc dài và hỏi Cale.

“Tôi cứ nghĩ không biết điện hạ đã lấy nó từ đâu. Hóa ra là từ thiếu gia.”

“Hiển nhiên thế rồi còn gì”

Cale cho qua chuyện đó như thể đó chẳng phải chuyện gì to tát. Cậu thực sự nghĩ như vậy.

Cậu là người sắp đi phá hủy Ma Tháp, vậy mà lại không có trong tay bản vẽ của nó thì có nghe được không?

Hiện giờ tường thành và lâu đài lãnh chúa của lãnh địa Henituse đã đi vào khâu hoàn thiện. Ngoài mặt thì Rosalyn là người phụ trách về thiết bị ma thuật ở đó nhưng thực ra phần lớn đều do Raon tạo ra.

‘Mình có cho không 10 xu bạc đâu’

Suốt thời gian qua, Cale không hề cho Raon tiền tiêu vặt định kỳ một cách vô bổ. Cậu cho nó vì kế hoạch để nó tạo ra toàn bộ thiết bị ma pháp lắp đặt lên thuyền và thành. Với lại, Cale nghĩ rằng cần phải dạy cho Raon biết về tiền tệ ngay từ khi nó còn nhỏ. 

“Thiếu gia này, tôi muốn làm một chuyến tới thăm thành Henituse quá.”

“Vẫn đang thi công dở. Bao giờ xong hãy đến xem nhé.”

“Vậy cũng được chứ?”

Cale gật đầu và nói thêm.

“Thật. Đem theo Mary nữa.”

Cale mong muốn Tasha mang thêm nhân lực tới cho mình.

Tasha bật ra một tiếng cười nghe như tiếng thở dài và gật mạnh đầu.

“Thế giờ để tôi dẫn đường cho mọi người.” <Tasha>

Tasha nhìn Balbud mà Beacrox đang vác. Cô nhìn kẻ bị bịt mắt bịt tai ấy một lúc rồi lại nhìn Cale.

“Chúng tôi đã tốn rất nhiều tiền cho nhà tù phía dưới đấy. Để tù nhân không trốn thoát được.”

Tasha thêm vào một câu rất u ám. Nhờ vòng cổ có ma thuật ngụy trang mà cô đã giấu đi được diện mạo của Dark Elf nhưng Cale vẫn thấy đôi mắt và mái tóc của cô có màu đen.

“Thế sao? Chúng tôi cũng đang sửa lại nhà tù, không biết nhà tù ở đây như thế nào.”

Cale chấp nhận điều đó một cách tự nhiên. Cậu theo Tasha xuống tầng hầm thứ 3, rồi đi vào nơi sâu nhất.

Cale bước vào một trong nhiều phòng giam.

“Thoải mái thật đấy.”

“Đúng vậy đấy. Kẻ kia cũng sẽ thấy thoải mái khi ở đây.”

Cale nhìn căn phòng được làm ra để giam giữ. Có rất nhiều phòng giam nhưng phòng giam ở sâu bên trong này lại rất tiện nghi không giống những nơi khác.

Trông nó giống một phòng trọ bình thường, nhưng điểm đặc biệt là tất cả các góc cạnh trong phòng đều được mài tròn.Có lẽ đây là cách để ngăn không cho tù nhân tự làm hại bản thân.

Cale hiểu được ý ấy.

“Có vẻ ở đây chọn tra tấn tinh thần thay vì tra tấn thể xác.”

Cale thấy Tasha gật đầu trước lời đó của mình.

Balbud không phải chỉ là tội phạm đơn thuần mà là kẻ có cấp bậc thuộc tổ chức đã gây khủng bố. Không đời nào họ đối xử với hắn một cách bình thường.

Chậc. Cale tặc lưỡi và ra hiệu cho Beacrox thông qua ánh mắt. Beacrox đặt Balbud xuống một chiếc sô pha. Sau đó anh ta tháo bịt mắt và tai của hắn.

Vì độc tê liệt vẫn đang ngấm nên Balbud không thể ngừng run lẩy bẩy. Nhưng hắn vẫn phải mở mắt ra.

“Mở mắt ra.”

Vì giọng nói lạnh lẽo của Beacrox. Balbud khó khăn lắm mới mở được mắt ra, hắn thấy một không gian tiện nghi lạ lẫm ngay trước mắt mình. Balbud vẫn đang bị trói chặt và có rất nhiều con mắt đang nhìn xuống hắn.

Tasha nhìn Cale vì cô nghe nói Balbud bị thương nặng nhưng tình trạng hiện giờ của hắn thì khá bình thường. Nhận được ánh mắt của Tasha, Cale mở lời.

“Hắn bị liệt nửa dưới. Những viết thương nhỏ khác thì chúng tôi đã chữa trị hết rồi.”

“Thiếu gia đúng là mềm lòng quá mà. Mềm lòng quá.”

Tasha lắc đầu. Balbud thấy á khẩu với vẻ đấy của Tasha. Mỗi ngày Balbud đều bị tra tấn bằng đủ loại độc nhưng không để cho hắn chết. 

Dĩ nhiên Beacrox vừa làm vậy vừa trị độc cho Balbud, anh ta đã nói rằng muốn học hỏi thêm về các loại độc. Cale vờ như không biết gì về hành động của người con trai vẫn không quên được mối thù cần trả cho cánh tay trái của cha mình.

Cale tránh né ánh mắt ấm áp như đang hỏi: “Sao cậu lại mềm lòng như thế này được hả?” của Tasha. Khi ấy thì Tasha mới nhìn sang Balbud. Cô nghe thấy giọng nói của Cale.

“Nếu định tra thấn tinh thần thì để tôi giới thiệu chuyên gia cho nhé?”

Linh mục bị trục xuất của Giáo đoàn của Tử Thần, Cage. Cô ta là chuyên gia về mảng tra tấn tinh thần.

“Không cần đâu. Chúng tôi có phương pháp riêng rồi.”

Cale lảnh tránh không nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ với Balbud của Tasha sau khi cô ta từ chối đề nghị của Cale. Quả nhiên Tasha không phải là một Dark Elf tầm thường. Chẳng phải không đâu mà cô ta lại là người chỉ huy, phụ trách mọi việc trong bóng tối cho Alberu.

“Từ nay về sau chúng ta hãy chuyện trò thật nhiều nhé.”

Giọng nói ân cần của Tasha dành cho Balbud nghe thật sởn gai ốc. Cale ra hiệu nên ra khỏi phòng giam khi thấy khuôn mặt tái mét của Balbud. Tasha cũng đứng dậy và cùng Cale ra khỏi phòng giam.

Sau khi tất cả đã ra khỏi phòng giam thì Tasha ra lệnh cho thuộc hạ đứng canh trước cửa, rồi lại tiếp tục dẫn nhóm của Cale trở lên mặt đất.

Khi đang leo cầu thang thì Tasha hỏi Cale một câu vu vơ.

“Cậu thấy Elf thế nào?”

Câu hỏi của cô vừa có cả sự cảnh giác lẫn cả sự tò mò.

Hôm nay, Cale đã để Hans và Pendrick ở một quán trọ khác rồi mới tới đây. Lý do là bởi mối quan hệ phức tạp giữa Elf và Dark Elf.

“Elf thì muôn đời vẫn là Elf thôi.”

“Hmm, thế à? Thiếu gia đã bảo vệ nhánh của Cây Thế Giới nên cậu chắc phải trở thành ân nhân cả đời của họ rồi ấy nhỉ.”

“Raon cũng ở đó lúc ấy nữa.”

Raon. Tasha hiểu ý của Cale khi cậu nói rằng có Rồng ở đó vào lúc ấy, cô vừa gật đầu vừa trầm trồ.

“Chắc là khi ở đó cậu chẳng khác gì Thánh Tử nhỉ.”

Cale không thể nghĩ ra lời nào để phản bác. Thấy Cale trông như đã thừa nhận điều cô nói, Tasha ngầm hỏi Cale.

“Rốt cuộc thì cậu định bán cái gì ở Whipper mà Alberu lại cười một mình như thế không biết?”

“......Điện hạ cười một mình ư?”

Cale cảm thấy cảnh đó đúng là kinh dị.

Cậu không hề muốn thấy Alberu cười một mình chút nào.

“Vâng. Mỗi lần tôi tới để nhận phê duyệt thì Alberu lại bảo rất mong chờ xem thiếu gia Cale sẽ làm gì và cười một mình.”

“Cũng có thể lắm chứ”

Tasha thấy nụ cười giống hệt của Alberu đang nở trên môi Cale. Đúng như Tasha nghĩ, hai người họ rất giống nhau. Và cô cũng chắc chắn được một điều.

“Vậy đó không phải chuyện có lợi cho Whipper nhỉ?”

“Tất nhiên rồi. Tôi là công dân của Vương quốc Roan mà.”

Phản ứng thờ ơ đó khiến Tasha cảm thấy nhẹ nhõm. Tasha che giấu sự nhẹ nhõm của mình trong khi mở cánh cửa lên mặt đất và gửi lời động viên tới Cale.

“Mong rằng cậu sẽ giải quyết mọi chuyện ổn thỏa cả. Sau đó thì cùng làm vài ly nhé”

“Được thôi.”

Cale vừa mới bước lên mặt đất thì đã nghe thấy Raon nói vào trong tâm trí.

- Nhưng mà việc chúng ta sắp làm không phải là lừa đảo sao?

Raon đã nghe toàn bộ cuộc đối thoại của Cale và Ableru cũng như chứng kiến tất cả những thứ mà Cale đã làm.

‘Đâu phải lừa đảo.’

Không phải lừa đảo mà chỉ là bán một nửa số lượng.

- Dù sao thì chỉ cần phá hủy Ma Tháp theo ý ngươi, là ngươi sẽ cho ta 10 xu bạc đúng không?

Nghe thấy lời nói đầy kỳ vọng của Raon, Cale bật cười và khẽ thì thầm.

“Ta sẽ cho ngươi 1 xu vàng.”

- Ôi, chúa ơi!

Rồng con tỏ ra cảm kích.

Cale tưởng tượng.

Màn trình diễn sẽ mở ra khi Ma Tháp bị phá hủy. Vở kịch ấy chắc sẽ rất thú vị. Đang định đi lên xe ngựa thì Cale dừng lại vì câu hỏi của Raon.

- Vậy giờ chúng ta đi gặp Cá Voi lớn và Chuột hả?

Cale gật đầu và lên xe ngựa.

Không lâu sau đó Hans và Pendrick đi lên cùng xe ngựa với Cale và hướng về bờ biển của vùng đông bắc của Roan, nơi có căn cứ hải quân của lãnh địa Ubarr.

***

Cale từ từ nhìn quanh bờ biển của lãnh địa Ubarr, sau nhiều tháng rồi cậu mới tới ghé thăm. Cậu đã bảo Ron và Beacrox đến Vách đá của Gió để đón Witira, rồi mới đi cùng với Choi Han, Lock và Pendrick.

On và Hong đã đi về chỗ ở trước với Hans vì chúng ghét nước.

-Nhân loại.

Dĩ nhiên Raon cũng đi cùng cậu.

-Nhân loại. Cái kia. Cái kia kìa!

Raon gọi Cale vài lần nhưng không nói rõ thành câu. Nhưng không phải chỉ có Raon là như thế.

“Thiếu gia”

“Mm. Cale-nim.”

“Ôi trời…”

Cale bỏ ngoài tai phản ứng của Lock, Choi Han và Pendrick. Dù đang nhìn quanh căn cứ hải quân nhưng thứ kia vẫn cứ đập vào mắt của cậu.

‘May là việc những người ngoài ra vào căn cứ được quản lý rất nghiêm ngặt.’ 

Nhờ có Alberu cực kì cảnh giác với gián điệp của Liên Minh Phương Bắc mà căn cứ hải quân này được bảo mật chặt chẽ. Vậy nên Cale vẫn cảm thấy thật may khi nhìn thấy cảnh trước mắt.

Choi Han chỉ ngón tay về phần biển của Henituse.

“Cale-nim. Kia, kia là thuyền đúng không?”

“Ừm. Thuyền đấy.”

Dĩ nhiên đây cũng là lần đầu tiên Cale trực tiếp thấy con thuyền này. Cậu chỉ nhận được vài báo cáo về quá trình đóng thuyền thông qua thiết bị liên lạc hình ảnh mà thôi.

Choi Han đang lẩm bẩm một cách ngớ ngẩn với vẻ mặt choáng váng. Một con thuyền cực lớn đang sừng sững trước mắt cậu.

“.....ai nhìn cũng biết được đó là thuyền của Henituse.”

Cale thản nhiên gật đầu. Cale – Kim Rok Soo đã cảm thấy an tâm khi thấy con thuyền sắp được hoàn thành. Nó có hình dạng khác với Chiến Thuyền Rùa mà cậu biết.

Có vẻ Choi Han chỉ thấy ngạc nhiên vì hình dáng của con thuyền kia chứ không hề liên tưởng tới Chiến Thuyền Rùa của Hàn Quốc.

Không giống như Chiến Thuyền Rùa trong kí ức của Cale, phần trước của boong tàu rất rộng và không có mái che, mặt hai bên của thuyền là hai bức tường hình elip như mai rùa.

Những thiết bị ma thuật sẽ được lắp đặt bên trong 2 bức tường hình mai rùa hơi bóp cong vào bên trong ở hai mặt bên của thuyền. Ma thuật sẽ được phóng ra từ hai cái mai rùa ấy.

“Haaaa.”

Cale thở dài khi nhìn con tàu.

Cậu đã xem nhẹ tài sản của cha mình cũng như tài sản của gia tộc Henituse.

Giọng nói của Raon lại tiếp tục phát ra sau một hồi lâu im lặng.

- N, Nhân loại, thứ kia là vàng hết đó hả? Cái thứ màu vàng kia là vàng thật đó hả? Thứ lóng lánh lóng lánh kia là vàng thật hả?

Choi Han thốt lên.

“Rùa Vàng ư”

Con thuyền với hai mặt bên hình mai rùa vàng. Hơn nữa còn có tượng điêu khắc rùa rất uy nghiêm ở mũi thuyền. Cả trên cột buồm cũng có hình rùa nữa. Và tất nhiên tất cả đều tỏa ánh hoàng kim.

Ánh hoàng kim ấy càng rực rỡ hơn dưới ánh mặt trời chói lóa trên biển.

“Thiếu gia, thì ra ngài xuất thân từ một gia tộc rất giàu có.”

Thậm chí cả Pendrick vốn không quan tâm đến của cải vật chất cũng phải trầm trồ khi nhìn con thuyền tỏa ánh sáng hoàng kim kia. Cale nhìn họ và khẳng định một cách rõ ràng cho họ biết. Vì nhỡ đâu họ lại hiểu nhầm nên cậu cần phải nói trước.

“Ta nói trước để mọi người đỡ hiểu lầm.”

Cale thấy Mueller đang chạy tới từ bờ biển, và cả Witira, Ron và Beacrox đang tới đây từ Vách Đá Của Gió. Sau đó cậu lại nhìn những người đang có mặt tại đây.

Bằng vẻ mặt nghiêm túc Cale chậm rãi nói với những người đang chờ đợi xem cậu sẽ nói gì.

“Mạ vàng đấy.”

Không phải toàn bộ đều được làm từ vàng.

Choi Han và Pendrick nhìn Cale một cách hoang mang trong chốc lát nhưng Cale đã nói xong nên cậu phớt lờ họ. Cậu chào đón Witira, người tới nơi trước Mueller.

“Lâu rồi không gặp cô.”

“Vâng, thiếu gia Cale. Cậu vẫn khỏe chứ?”

Trái lại với lời chào vui vẻ của mình, sắc mặt của Witira không được tốt.

“Tôi vẫn ổn. Cơ mà sắc mặt của cô thì không ổn thì phải?”

Cale hỏi thẳng luôn vì không muốn vòng vo làm gì. Witara gật đầu như thể đã biết trước là Cale sẽ phản ứng như vậy. Cô ấy cũng không muốn lãng phí thời gian nói chuyện vòng vo.

Cô đi thẳng vào vấn đề chính.

“Vì chuyện của Nhân Ngư mà chúng tôi đã liên hệ được với Đông đại lục.”

Khi ấy, Ron và Beacrox nhìn Witira. Đông đại lục là quê nhà của họ và là nơi mà Cale không biết rõ.

“Cũng nhờ thế mà chúng tôi đã thu thập được thông tin, nhưng có chuyện khá khó để phía chúng tôi có thể xử lý. Tôi tới gặp thiếu gia vì biết đâu...”

“Cô định nhờ vả tôi đấy à?”

“Không, tôi muốn trao đổi thông tin.”

Cale biết là sẽ thế này mà.

Khi nghe nói Tộc Cá Voi sẽ trực tiếp tới gặp thì Cale đã chắc mẩm được rằng đó không phải chuyện nhỏ nhặt. Dù thế nhưng cậu cũng không thể giả vờ không biết mà làm ngơ họ được. Vì cần phải biết thì mới né tránh được chứ?

Chắc chắn lại là chuyện liên quan tới tổ chức bí ẩn. Cale nghĩ rằng nếu thấy khó có thể đảm đương được thì sẽ đùn đẩy sang cho người ngoài như là Elf, Thế Tử hay là Kim Long chẳng hạn.

“Nói đi.”

Cale nhìn Witira với ý hối thúc cô nhanh nói. Trước ánh mắt ấy của Cale, Witira thận trọng mở lời.

“Chủng tộc cung cấp thông tin cho chúng tôi từng được gọi là chủng tộc mạnh nhất của Đông đại lục.”

Chủng tộc mạnh nhất? So với từ ấy thì Cale để tâm nhiều hơn vào phần ở thì quá khứ ‘từng được gọi’. Đột nhiên, cậu thấy lạnh gáy dù trời không có gió.

“Họ là Tộc Hổ đã suýt bị xóa sổ bởi tổ chức đó. Chúng tôi liên hệ được với Chú Thuật Sư của họㅡ”

Tộc Hổ.

Những lời khác của Witara chẳng thể tới tai Cale được nữa. Tộc Hổ. Đầu óc cậu đơ ra khi nghe thấy từ ngữ ấy, Cale chớp mắt.

“…Tộc Hổ?”

Cale hỏi lại xem mình có nghe nhầm không.

Nhưng Witira thì tưởng Cale không hiểu ý mình nên cô ngừng nói lại và trả lời Cale một cách thân thiện.

“Vâng. Tộc Hổ. Tộc nhân thú gốc hổ.”

Chỉ nghe tên thôi cũng thấy đó có vẻ là một trong những chủng tộc mạnh nhất ở Đông đại lục. Cái tộc ấy còn có Chú Thuật Sư nữa chứ.

        

_______________

Trong tiếng hàn thì từ 호족: ngoài nghĩa Hổ Tộc thì còn có nghĩa chỉ gia tộc giàu có, nên Witira mới nghĩ Cale hiểu sai ý mình nha!

*Chiến Thuyền Rùa của Hàn thời xưa:

u41062-124837bb-b606-431f-93ed-a39981c7c990.jpg

                 

Bình luận (69)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

69 Bình luận

Raon mà biết hồi xưa Cale cũng dùng 1 xu vàng để mua bánh mì thì không biết biểu cảm thế nào :)))
Xem thêm
T sẽ báo công an thằng main bóc lột lao động con nít
Xem thêm
Dc 1 xu vàng raon rất hạnh phúc:))
Xem thêm
Sao này khi nhận thức đc giá trị của đồng tiền bé rồng nhớ lại và kiểu =}}
Phá hủy nguyên cái ma tháp 1 có 1xu vàng =}}
Xem thêm
Nhưng nghĩ kĩ lại chút thì mấy đứa nhỏ vẫn được cho tiền tiêu vặt hằng ngày, dù chi phí sinh hoạt, ăn uống ngủ nghỉ rồi mua sắm đồ mấy đứa nhóc có tốn đồng nào đâu=))
Xem thêm
sck
Nghĩ theo 1 hướng nào đó thì main đã giúp cho bé rồng thấy đc thế giới bên ngoài nhỉ ????
Xem thêm
Thì đúng rồi mà còn hướng nào đâu
Xem thêm
tiền dụ rồng :))
Xem thêm
Raon vĩ đại thì vẫn là trẻ con thôi :v
Xem thêm
Thuyền rùa mà mui tàu là đầu rồng :))) ok
Xem thêm
tội nghiệp Raon, bị bóc lột sức lao động mà vẫn tưởng mình đang được ban phúc :((
Xem thêm
Nói vậy chứ raon có thiếu cái gì đâu, cần cái gì là có main cho cái đó còn chẳng phải đụng đến con heo tiết kiệm rồi gì nữa
Xem thêm