「... và đó thật sự chính là lá cờ mà chị đã nghĩ ra vào lúc đó」 (Arge)
「Ý chị là sao, Arge-san?」 (Kuzuha)
「Không, đừng bận tâm tới nó, Kuzuha-chan, chị chỉ đang nghĩ về tinh linh đó」 (Arge)
Thở dài, tôi tiếp tục công việc.
Chúng tôi đang nấu một bữa ăn vào lúc này . Và những gì tôi đang làm là một bữa ăn để mà có thể giúp người ăn có thể dễ tiêu hóa một cách tối đa nhất có thể , tôi nấu cơm với nhiều nước. Và nó được gọi là cháo.
Trên thực tế mà nói thì , tôi muốn để lại việc nấu ăn cho người khác, nhưng có một số lý do cho việc này.
「Chị không thể ngờ rằng tất cả mọi người ngoại trừ chúng ta đều phải nằm liệt giường bởi vì say sóng…」 (Arge)
Ngay khi tôi nói những lời đó, con tàu đột nhiên rung lắc và tôi mất thăng bằng.
Nếu tôi còn ở trên đất liền, tôi có thể dễ dàng sửa tư thế của mình, nhưng bây giờ tôi đang đứng trên một chiếc thuyền đang lắc lư trong khi đang cầm một cái nồi. Và sau đó bỗng nhiên Kuzuha-chan ôm từ phía sau để đỡ tôi khi tôi sắp ngã.
「Uhm ... chị không sao chứ, Arge-san?」 (Kuzuha)
「Ah, quả là một cái gối thiếu thốn ...!」 (Arge)
「Uhm ... chị đang nói cái gì vậy?」 (Kuzuha)
Mặc dù tôi đang nghĩ về ngực, tôi nghĩ là mình không cần thiết phải trả lời câu hỏi đó . (Chả lẽ lại nói ngực em nhỏ quá ah :V)
Trong khi đánh giá cao sự mềm mại và nhẹ nhàng từ hai đôi bàn tay em ấy đang ôm lấy eo mình, tôi tránh xa khỏi Kuzuha-chan.
… Nó hơi lắc lư một chút
Tôi không nói về ngực. Đó là về con tàu.
Tôi nghe từ Zeno-kun rằng biển khá dậy sóng vào thời điểm này trong năm, và dường như nó có vẻ đúng.
Felnote-san, Zeno-kun và Richelle-san nữa. Lúc đầu, khi chúng tôi đi thuyền, thì mọi thứ vẫn ổn vì biển không quá dậy sóng , nhưng ngay sau khi con tàu bắt đầu lắc lư do sóng, họ
đều nằm liệt giường vì say sóng và không thể cử động được.
Tôi cũng có thể sử dụng ma pháp phục hồi để chữa bệnh say sóng, nhưng ngay sau khi tôi chữa trị cho họ, họ lại bắt đầu bị say sóng một lần nữa, vì vậy ba người họ đã nghỉ ngơi trong phòng của mình.
Lúc đầu thì Felnote-san cũng có thể gắng gượng hồi phục sau khi bị say sóng với phép thuật phục hồi của chính mình, nhưng chị ý không thể giữ nó lâu và thành ra là đang nằm thẳng cẳng trên giường vào lúc này .
Neguseo thì cũng chả khá khẩm hơn gì cho cam , và anh ta cũng nằm chổng cả bốn chiếc vó lên trời và miệng còn sủi bọt nữa kìa .
Đối với tôi mà nói , thì cơ thể của tôi dường như rất khỏe mạnh khi mà có thể chống lại được việc say sóng nhưng tôi vẫn cảm thấy bực bội với sự lắc lư liên tục này. Tuy nhiên, không có bất kỳ vấn đề nghiêm trọng nào xảy ra cả.
Kuzuha-chan cũng có vẻ bị làm phiền bởi sự lắc lư như không có hồi kết này, nhưng em ấy dường như cũng không bị say sóng.
「Chị đã được cứu vì Kuzuha-chan vẫn có thể di chuyển」 (Arge)
「Vậy sao ạ ?」 (Kuzuha)
「À, nó sẽ quá là khó chịu nếu chị là người duy nhất có thể di chuyển, và sau khi đến lục địa quỷ, chị chắc chắn sẽ không muốn di chuyển dù chỉ một chút nào 」 (Arge)
「Arge-san ah chị thật là rắc rối đó nhé , phải không?」 (Kuzuha)
「Chị thực sự như vậy, chị không thể không lười biếng và phiền phức, chị chỉ giống như bụi bặm tích tụ ở góc cửa sổ vậy 」(Arge) (R: biết thế thì thôi lười biếng mà giúp người khác đi)
「Ý em không phải như thế!」 (Kuzuha)
「Dù sao thì, chị cũng đã được cứu bởi Kuzuha-chan vì đã ở đây với chị. Cảm ơn em」(Arge)
「... Eee, à, không có gì」 (Kuzuha)
Kuzuha-chan trả lời khi em ấy nhắm mắt lại. Có vẻ như em ấy đã từ bỏ việc diễn vai Tsukkomi với tôi. Và rồi em ấy mở mắt ra một lần nữa và nhìn tôi cẩn thận từ đầu đến chân.
「Nhân tiện thì , Arge-san, bộ đồ này thực sự hợp với chị」 (Kuzuha)
「Fue?」 (Arge)
Sau khi được bảo, tôi nhìn vào cơ thể của mình lần nữa.
Bởi vì tôi đã được tái sinh như một cô gái, cơ thể của tôi thậm chí còn trở nên tinh tế hơn cơ thể của cuộc sống trước đó của tôi vốn đã mảnh mai.
Và khi tôi nhìn vào chiếc gương ở bên cạnh bản thân , tôi thấy một cô gái xinh đẹp với mái tóc bạc. Trên trái đất, ma cà rồng không xuất hiện trong gương, nhưng ma cà rồng trong thế giới này có vẻ hơi khác một chút.
Hiện ra trên chiếc gương kia xuất hiện hình ảnh một cô gái xinh đẹp là tôi kia thường mặc một chiếc áo choàng - ý tôi là - Ngay bây giờ, tôi đang mặc một thứ gì đó giống như quần áo hầu gái và nó hoàn toàn được nhuộm bằng một màu trắng.
Nó còn được biết đến với cái tên gọi là đồng phục nấu nướng . Trong kiếp trước của mình , những người hầu trong gia đình tôi đã mặc nó trong một thời gian dài, vì vậy nó giống như một bộ trang phục hầu gái quen thuộc với tôi.
Kuzuha-chan có sở thích là may vá quần áo, nên đây dần là trò tiêu khiển mới mà em ấy có gần đây. Bởi vì con tàu cứ lắc lư, tôi cần phải mặc nó, cũng bởi vì do bộ quần áo rất rộng rãi và dễ dàng di chuyển xung quanh.
「Đây là đồng phục nấu nướng , phải không?」 (Arge)
Kuzuha-chan gật đầu và trả lời.
"Vâng. Đó là quần áo lý tưởng cho phụ nữ khi làm việc,
Nó khá là phổ biến ở nước Cộng hòa!
Ah, và bộ quần áo mà chị đang mặc ý thì nó khá giống của em ... và em, em mong là có thể cùng Arge-san mặc nó và làm súp Miso với em mỗi ngày ... 」(Kuzuha) (R: Hí hí cầu hôn rồi kìa, sao chưa chấp nhận thế gái)
「Ha, nó khá rắc rối. Chị muốn ai đó làm súp miso cho chị mỗi ngày thay vì điều đó hơn 」(Arge) (R: phũ vcl ra)
Không, sẽ tốt hơn nếu tôi có một người có thể nấu 3 bữa một ngày thay vì súp miso, và thậm chí tốt hơn nếu người đó để tôi ngủ 30 tiếng mỗi ngày,Tôi sẽ vui vẻ khi bị chán nản sau khi chuyến đi này kết thúc.
Haa ~, tôi tự hỏi liệu bằng cách nào đó tôi có thể tìm được một người sẽ nuôi tôi cho dù tôi không khác gì một kẻ ăn không ngồi rồi ... một người tử tế như vậy chả biết có tồn tại không nhỉ ?.
Chà , đó không phải là một bộ quần áo đáng xấu hổ, và tôi không cảm thấy tệ khi bỗng nhiên được khen, vì vậy tôi sẽ ngoan ngoãn chấp nhận nó.
「Nó cũng rất phù hợp với Kuzuha-chan nữa」 (Arge)
「E~he~he, Cả hai chúng ta đều giống nhau」 (Kuzuha)
Kuzuha-chan cũng mặc quần áo nấu ăn giống như tôi.
Hai cô gái cùng trang phục đang nấu ăn cùng nhau. Cả hai chúng tôi trông khá trẻ, vì vậy từ phía bên này sẽ trông giống như một buổi học nấu ăn ở trường tiểu học hay gì đó.
Và Kuzuha-chan nhớ lại điều gì đó, em ấy nói khi chuẩn bị bữa ăn.
「Nói điều này là thì có vẻ không đúng ...
Nhưng nhờ Richelle-san bị say sóng, chúng ta không phải lo lắng về việc nguyên liệu bị bay màu . 」(Kuzuha)
「Ừm… chị cũng thực sự lo lắng, nhưng chị nghĩ rằng đó là một điều tốt để làm cho sự thèm ăn của Richelle-san bị yếu đi」 (Arge)
Richelle, người một mình có thể tiêu thụ thức ăn bằng 10 người cộng lại , trở nên khá kín tiếng sau khi bị say sóng.
Có vẻ như cô ấy không thể thực hiện khả năng hành động thông thường của mình khi ở trong cabin.
Thậm chí tôi muốn đưa cô ấy trở về quê hương càng sớm càng tốt nhưng ngay lúc này chúng tôi đang đi bằng tàu, nên tôi không thể làm gì ngoài việc để cho con tàu tự động di chuyển theo hướng đã chỉ định .
「Chị đã đi để xem tình trạng của cô ấy một lúc trước đây, tình trạng của cô ấy hơi tệ ... có vẻ như cô ấy chỉ có thể ăn 5 bát cháo thôi 」 (Arge)
「Cái đó ..., chị có chắc là cô ấy không thèm ăn không?」 (Kuzuha)
「Chà ... nhưng nếu em so sánh với cô ấy lúc cô ấy trong trạng thái bình thường thì sao?」 (Arge)
「Em không thể nói trước bất cứ điều gì cả ...」 (Kuzuha)
Trong khi nhìn tôi nấu cháo trong một cái nồi lớn, Kuzuha-chan thở dài.
Bởi vì chúng ta không thể ăn nhiều, chúng tôi cảm thấy như đang ném đi một lượng lớn thức ăn ra ngoài cửa sổ vậy, Gluttony thật đáng sợ.
12 Bình luận
kakaka, đáng đời Argento, ngày nào cũng làm biếng và lăn ra ngủ... giờ cũng phải " thân chinh " đi nấu cháo cho cả team ........... này thì lười......
Tự hỏi con elsee mà thấy cảnh con arge mặc đồ nội trợ thì nó có chảy nước không =]]
pick elsee đi arge ngày nó bao ăn đủ 3 bữa cho ngủ và ngày nó la liếm với hôn và cắn khoản 30 lần thôi
Vậy là con kaiju trong bụng của dark elf cũg bị say sóng à