Kujibiki Tokushou: Musou...
Miki Nazuna ( 三木なずな )
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 21 : Nếu Có Thêm 1 Tờ Nữa...

1 Bình luận - Độ dài: 1,700 từ - Cập nhật:

~ Translator : Kinniku

~ Edit : All For Love

Đón xem chương mới sớm tại web team dịch.

Chương 21 được Update vào lúc 18h00. Chúc các bạn đọc vui vẻ.

________________________________________________________

CHƯƠNG 21: NẾU CÓ THÊM 1 TỜ NỮA…

Buổi tối, tại phòng tắm của lâu đài.

Ở bên trong nhà tắm giống với khu tắm công cộng có thể chứa tới 20 người, tôi để Miu chà lưng cho tôi.

[ *u~sho*, u~sho*…]

Cuộn tròn cái khăn, Miu đang nổ lực hết sức chăm chỉ cọ rửa lưng cho tôi 1 cách đáng yêu.

[Làm mạnh hơn 1 chút nữa.]

[Vâng!]

Khi tôi yêu cầu, Miu làm theo những gì tôi đã nói và chà mạnh hơn 1 chút nhưng nó lại không kéo dài được lâu.

Sức lực của em ấy từng chút 1 yếu dần đi, em ấy thở ra với 1 giọng [Fumyu….].

Dù đã làm đến kiệt sức nhưng em ấy không nói 1 lời phàn nàn nào.

Đôi lúc, em ấy hít 1 hơi thật sâu, giữ nó lại và chà mạnh hơn 1 chút.

Nhờ vậy, em ấy đã tạo ra 1 chút sức lực nhưng ngay lập tức hơi thở biến mất và sức lực lại trở nên yếu.

Tôi biết em ấy đang cố gắng như thế nào vì vậy tôi không có bất kì sự bất mãn nào.

[Có thứ gì mà em muốn có không Miu?]

Tôi thử hỏi em ấy thay vì nói chuyện. Đằng nào thì từ giờ trở đi tôi sẽ sử dụng tiền nhiều hơn.

[ *u~sho*….. Thứ mà em muốn……*u~sho*….. ấy hả?]

[Ừm, bất cứ cái gì cũng được.]

[Thật ạ……*u~sho*….. Cái gì cũng được sao?]

[Ờm, nói thử thứ em muốn xem.]

Sau khi chà thêm 1 lần nữa, Miu nói 1 cách nhút nhát.

[Em muốn….. 1 cái đồ cọ rửa.]

[Đồ cọ rửa?]

Tôi bật dậy với cảm giác kì lạ khi em ấy vừa nói hết câu. Vì đó là câu trả lời ngoài dự đoán của tôi nên tôi bất ngờ 1 chút

[Xin, xin lỗi. lúc nãy chỉ là—]

[Không, không phải là anh tức giận. Đồ cọ rửa đó nó như thế nào?]

[Ettou, hình dáng của nó giống như 1 cái găng tay, nó thô ráp, nếu chà xát nó thì những thứ dơ dáy có thể được lấy ra, đó là 1 cái đồ cọ rửa rất dễ chịu (kimochiiiiiiiiii)] (mua về để chà cho thằng ml này)

Miu giải thích.

Không hiểu sao tôi thấy vui khi nghe như vậy.

[Cái đó, giá khoảng bao nhiêu?]

[Etou, vài tiền đồng—]

nó quá rẻ đúng như dự đoán của tôi. Nếu qui ra tiền yên nói thẳng ra nó chỉ là hàng 100 yên.

[Em ấy chỉ xin tôi thứ chỉ đáng là hàng 100 yên thôi sao?]

Tôi bất giác biến suy nghi của tôi thành lời. tôi bối rối về nó. Miu cũng đã lo lắng (khi nghe thấy câu hàng trăm yên mà tôi bất giác nói ra.).

[Không được sao?]

[Không phải. Đúng hơn là em hãy mua nó, anh đã giao cho em số tiền được coi là phí sinh hoạt phải không. Hãy dùng nó để mua đi.]

[Vâng!]

Tuy tôi không gắn mắt trên lưng nhưng tôi có thể tưởng tượng 1 cách đơn giản khuôn mặt vui mừng của Miu khi nghe câu trả lời vui vẻ của em ấy.

Em ấy tiếp tục chà lưng cho tôi.

Đột nhiên, tôi nghe thấy âm thanh tiếng gõ cửa.

Âm thanh phát ra từ lối ngoài(phòng ngoài), vì Miu không nghe thấy nên tôi đã chỉ cho em ấy.

[Miu, có ai đó đang gõ cửa, em hãy đi xem thử đi.]

[Eh, em, em hiểu rồi!]

Miu luống cuống bước ra khỏi phòng tắm, nhanh chóng mặc trang phục maid, em ấy đi đến lối ngoài bằng những bước chạy nhỏ.

Tôi nghe thấy âm thanh gì đó trong lúc em ấy di chuyển, có vẻ như em ấy vừa bị ngã, tôi đã khóc 1 chút, nhưng dù vậy em ấy vẫn không chùn bước và tiếp tục tiến về lối ngoài.

Tôi nên tăng số lượng maid nhỉ, 1 mình Miu gánh quá nhiều trách nhiệm.

Vì là mua sắm lớn, 300 đồng xu sẽ được 1 tờ vé số, nên tôi sẽ đặt hàng Salamans để nó vừa đủ vượt qua số tiền để có được vé.

Một lúc ngắn sau, Miu vội vàng quay trở lại

[Thưa chủ nhân, đó là khách của ngài.!]

[Người như thế nào và có chuyện gì với ta?]

[Ettou, người đó giống như 1 mạo hiểm giả nam.]

[…….Ahh]

Bằng cách nào đó mà tôi đã đoán ra, lại đến vì chuyện đó à.

[Em hãy hỏi họ muốn gì, nếu là chuyện về Party thì nói với họ là ta từ chối và kêu họ về đi.]

[Em hiểu rồi.]

Miu đi ra lối ngoài theo như những gì tôi nói, chỉ 1 lúc sau em ấy đã quay lại.

Quả nhiên là anh ta đến mời tôi gia nhập vào Party, anh ta nói là sẽ quay lại lần nữa.

Dù có quay lại thì tôi chỉ việc từ chối.

Sau đó, tôi để Miu tiếp tục chà lưng tôi 1 cách nghiêm túc, tôi vào bồn tắm với 1 cảm giác kimochiiiiii.

Tôi để cho Miu làm tất cả mọi thứ cho đến khi tôi tắm xong và thay quần áo, tôi cảm thấy như toàn bộ sự mệt mỏi đã hoàn toàn biến mất.

Thay vào đó, Miu đã trở nên kiệt sức

[Miu]

[vâng, có chuyện gì sao chủ nhân?]

Khi bị tôi gọi tên, em ấy làm ra vẻ nhút nhát

[Anh sẽ mofumofu.]

[—Vâng!]

Miu ngạc nhiên trong 1 lúc nhưng ngay sau đó nụ cười của em ấy đã hiện lên

Đêm đó, tôi đã chậm rãi và mofumofu Miu 1 cách cẩn thận.

     ☆☆☆☆☆

Ngày hôm sau, tôi đi đến nơi mà tôi đã đánh nhau với quái vật, tôi tìm kiếm kỹ xung quanh và đã nhặt được vé số.

Cộng thêm những tờ vé mà tôi đã nhận được khi mua hàng tôi đã có được 10 tờ, tôi đi đến nơi quay sồ xố ngay lập tức.

Vị khách lúc trước đã ở trong phòng sổ xố, tôi nhận ra người đàn ông này.

[Oh, anh là người khi đó.]

[Các xúc tu…]

Người đàn ông nhờ vào tờ vé số có được ở các khu mua bán, đã trúng giải nhất ngay trước mắt tôi, [Xúc Tu] là tên Skill mà người đàn ông đó nhận được.

[Vậy à, anh ta cũng là người được chuyển sinh.]

[Ahah]

[Mọi chuyện vẫn tốt chứ?]

[Không tệ lắm.]

[Không tệ sao. Cũng không tệ lắm nhỉ?.]

Anh ta chỉ vào đằng sau lưng tôi, thứ mà tôi mang theo. Chỉ vào Eleanor trong dạng người.

Vì anh ta cười 1 cách nham nhở, có lẽ anh ta đã hiểu nhầm chuyện gì đó theo hướng khác.

Dù thế nào thì tôi cũng kệ nó, tôi trả lời qua loa.

[Vậy, việc cậu đến đây có nghĩa là cậu cũng đã thu thập vé số à?]

[Ahah]

[Vậy à, xin lỗi nhưng vì tôi đã đến trước, nên tôi sẽ quay trước.]

[Ừm]

Khi tôi gật đầu, người đàn ông đã đi về hướng nhân viên.

Sau đó, anh ta đã đưa ra 1 đống vé số.

[Nee-chan, đây là 100 tờ.]

[Xin đợi 1 chút— vâng, đúng 100 tờ, 110 lần, xin mời.]

[Yoshi. Trước chỉ có 30 tờ, lần này nhất định tôi phải dành giải thưởng.]

Sự hăng hái của người đàn ông, khi nghe những lời đó tôi đó không khỏi ngạc nhiên.

100 tờ, lần trước là 30tờ ?

Anh ta nói như vậy tức là anh ta đã thu thập tổng cộng 130 tờ à ? Về phía tôi Cả lần này thì chỉ có 20 tờ vậy mà, không hiểu anh ta làm nó bằng cách nào.

…… Tôi đã nghĩ lát nữa có lẽ nên hỏi anh ta cách thu thập.

Người đàn ông quay 1 cách hăng hái.

Garagaragara, goton..

Sau khi âm thanh quay của máy quay kết thúc thì âm thanh rơi của quả bóng cũng nối tiếp sau đó.

Những quả bóng đen cứ liên tục rơi ra, thỉnh thoáng cũng có những quả bóng trắng.

Hầu hết chúng đều là giải thưởng tham gia, ờ mức độ may mắn nào đó thì cuối cùng anh ta cũng trúng được giải 5.

Điều đó kéo dài liên tiếp suốt —-110 lần.

[Ahah, đm! Không lẽ lần này cũng trượt hết toàn bộ hả trời.]

[Đáng tiếc quá nhỉ!]

[Hết cách rồi. Cũng may là bóng trắng cũng ra khá nhiều, tôi sẽ dùng nó cho các nữ kị sĩ.]

Tôi cảm thấy có điều gì đó vô lý ở đây nhưng tôi đã không hỏi nó.

Người đàn ông nhận lấy 1 cái túi rồi nhét những quả bóng ma thuật vào.

Tôi lấy tất cả 10 tờ ra và đưa nó cho nhân viên.

[Chỉ 10 tờ thôi à?]

Người đàn ông hỏi từ bên cạnh tôi

[Tôi đã không thu thập được nhiều hơn.]

[Cậu đùa phải không. lúc Nãy cậu đã thấy tôi rồi phải không? Cậu không thể nào trúng được chỉ với 10 tờ.]

[Có vẻ đúng vậy nhỉ.]

Tôi đã biểu hiện 1 chút cay đắng trên mặt, đúng là sau khi nhìn thấy tinh thần của tôi cũng mất theo.

Tôi đã rất nổ lực trước khi đến đây, vì vậy dù chỉ là bóng trắng thì tôi cũng muốn bổ sung nó rồi sử dụng nó khi về.

Tôi nghĩ như thế rồi quay.

Garagaragara, boton.

[……Eh?]

[CLGT?]

Người đàn ông ôm đầu và hét lớn

Chỉ 1 phát—- bóng vàng

Tiếng chuông vang lên.

[Xin chúc mừng, là giải 4.]

Nhân viên chúc mừng tôi, người đàn ông càng ngày càng rên rỉ nhiều hơn

Đằng sau tôi, Eleanor người đã quan sát từ đầu đến cuối đã bật cười với âm thanh nhỏ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận