Mio đã bỏ về nhà, có lẽ vì xấu hổ nên cô ấy đã tức giận và rời đi.
Với tính cách của Mio, cô ấy sẽ không bao giờ rút lại những lời đã nói. Nếu cô ấy đã nói “Hết rồi!” thì có nghĩa là mọi chuyện đã thực sự chấm dứt. Bây giờ tôi có đến xin lỗi thêm nữa thì với tính cách hay xấu hổ đó, cô ấy sẽ chỉ càng nổi khùng hơn và chẳng thể nào làm lành được nữa.
Tôi ngồi nhìn chiếc bánh éclair ăn dở rơi trên sàn với ánh mắt oán trách, tự hỏi tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một tiếng đồng hồ trôi qua, tôi đứng dậy. Rồi cứ thế, tôi đi thẳng sang nhà Mio bên cạnh. May mắn thay, mẹ cô ấy đang ở nhà nên tôi được mở cửa vào.
“Takeru-kun! May quá! Mio tự dưng về nhà khóc lóc ầm ĩ, rồi chạy thẳng về phòng luôn rồi …”
“Cháu xin lỗi. Cháu với Mio có cãi nhau một chút … Cháu đến để làm lành … cháu vào được không ạ?”
“Tất nhiên rồi!! Cứ thoải mái nhé con!”
Mình phải làm gì đây!? Ah, vì đã được mẹ Mio đồng ý, nên tôi tự tin bước vào nhà và tiến thẳng đến trước cửa phòng Mio.
Đương nhiên là cửa phòng bị khóa. Nhưng may là, đây là loại khóa khẩn cấp, nên có thể dùng một đồng xu để mở ra từ bên ngoài, Bình thường thì loại tay nắm cửa này hay được dùng ở cửa nhà vệ sinh, ấy vậy mà nó lại được gắn ở phòng của Mio.
(Cạch!) Tôi mở cửa và nhìn vào trong phòng, đúng như dự đoán, trong phòng tối om, và cô ấy đang ngủ với vẻ mặt hờn dỗi.
“Mio…”
Cô ấy khẽ giật mình khi nghe thấy giọng tôi, nhưng không động đậy gì thêm. Có vẻ như cô ấy vẫn còn đang xấu hổ lắm. Cũng phải thôi, thời gian qua cô ấy đã làm nũng với tôi nhiều đến thế mà …
Có lẽ cô ấy đã hiểu lầm rằng tôi không thích kiểu người hay nhõng nhẽo, nên đã cố gắng giấu kín điều đó. Chính vì thế, việc được người khác nuông chiều đối với Mio dường như là một điều gì đó rất xấu hổ.
Dù cho tôi có nói gì, cô ấy cũng chẳng chịu lắng nghe, chẳng chịu phản ứng gì hết. Kinh nghiệm sau từng ấy năm quen nhau đã mách bảo tôi như vậy.
Tôi từ từ ngồi xuống bên giường Mio và khẽ thì thầm vào tai cô ấy bằng một giọng nhỏ nhẹ.
“Em sẽ yêu Kobayashi Takeru. Cho dù Takeru có không mạnh mẽ, cho dù Takeru có thích ăn đồ ngọt, em vẫn sẽ yêu Takeru mãi mãi, tuyệt đối không bao giờ ghét bỏ. Và Mio sẽ luôn làm nũng với Takeru …”
Mio lại khẽ giật mình lần nữa.
“Lần thôi miên này sẽ không có “chìa khóa giải trừ ám thị” nào cả. Nó sẽ kéo dài suốt đời. Phép thôi miên này sẽ không bao giờ được hóa giải.”
Mio bắt đầu cựa quậy. Rồi sau đó, để thêm vào một chút kịch tính, cô ấy tỉnh dậy, đôi mắt mơ màng, gần giống như là tôi vào lúc đó vậy …
Chỉ có một điểm khác biệt, đó là khuôn mặt Mio đang đỏ bừng lên …
------HẾT------


13 Bình luận
Ak mà nếu đc thì bách dịch bộ này đc k🐧
Đây
Tks trans
1000 hơi ít k🐧🐧🐧🐧🐧🐧