Góc dịch giả: Mình sẽ chỉ nói một câu thôi: Cuối tháng có thể có bom (nhỏ) :V
Mọi ý kiến đóng góp của các bạn về bản dịch đều được chào đón dù gạch đá hay ko và những lời comment của các bạn là động lực mình dịch truyện
H xin mời bạn đọc truyện
Trans: DeadSoul
Edit : Katsuki
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi trở lại chỗ bức tượng nữ thần phía sau phòng boss.
Những thay đổi xảy ra với tất cả thành viên đang cùng cầu nguyện.
Mề đay Hiếm xuất hiện trước mặt Jofre và Elise, 10 xu bạc rơi xuống Carol và bọt biển với Oregeru.
Tôi lên tiếng,
“Haru, em có biết gì về phép thuật Sinh hoạt không?”
Tôi hỏi Haru nhưng em ấy không trả lời.
Thay vào đó là Oregaru.
“Phép thuật Sinh hoạt là loại phép thuật cần thiết cho sinh hoạt. Nếu ta nhớ đúng, ngươi có thể sử dụng phép thanh tẩy (làm sạch) lúc đầu. Nó là phép thuật làm sạch một vùng không gian xung quanh.”
“… Tôi hiểu rồi… vậy là nó chẳng có tác dụng giúp chúng ta thoát khỏi đây… à đúng rồi, Jofre, có thể cho tôi mượn chiếc Nhẫn Tình bạn không? Đồng thời tôi cần một ít hương đuổi quái vật nếu cậu có.”
“Ah, tất nhiên rồi. Như lời cảm ơn vì chỗ thức ăn.”
Jofre quỳ xuống, lấy Nhẫn Tình bạn và cây hương xua đuổi quái vật từ chiếc túi trên vai và đưa nó cho tôi.
Với những thứ này…
“Haru … anh nhờ chút được không?”
“……….!? Ah, vâng, chuyện gì vậy ạ?”
Haru đang chìm trong suy nghĩ về thứ gì đó giật mình khi bị tôi vỗ vai và đáp lời.
“Hãy đeo chiếc Nhẫn Tình bạn này. Carol và anh sẽ rời phòng boss trước và thu hút kẻ thù. 5 phút sau khi bọn anh đi, hãy dẫn tất cả mọi người trốn thoát tới tầng 23.”
“Nhưng chủ nhân, việc này quá nguy hiểm. Em sẽ làm chim mồi …”
“Không, anh là người duy nhất ở đây có khả năng làm điều đó. Haru, cứ tin vào anh. Jofre. Elise, hai người hãy mang ông già đằng kia đi bằng Centaur. Oregeru là một quý tộc nên có thể sẽ được tặng thưởng nếu hai người hộ tống cậu ta lên tới mặt đất đấy.”
“Ah, đã rõ, chúng tôi sẽ vận chuyển phần thưởng tới mặt đất!” (Jofre)
“Chúng tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ cho dù có ngã xuống.” (Elise)
Thứ được vận chuyển đâu phải phần thưởng, là Sebastan mà. Nhưng dù sao cái tàu bùn mà Elise chú ý đến cũng không sai. Nó là một cái tàu bùn khiến cho cái của con lửng chó [note3516] trong Núi Kachi-kachi trở nên mờ nhạt. [note3517]
“Carol, lên lưng anh! Chúng ta sẽ mở đường máu!”
“… Vâng.”
Carol do dự với nét mặt u ám một chút trước khi gật đầu rồi leo lên lưng tôi, vòng đôi tay qua cổ tôi.
Nhẹ thật… giống như Miri vậy.
“Vậy thì, đi thôi.”
Tôi vụt qua phòng boss và mở cửa với một cú đá.
Khu vực trước mặt… đã trở thành hang ổ của lũ Minotaur.
… Nhưng …
“「Slash」!”
Tôi dùng chân đá và hét to.
Một luồng kiếm khí xuất hiện, 2 con minotaur đã bị tiêu diệt trong khi một con khác đang quằn quại vì vết thương. [note3518]
Cùng lúc đó, một con đường được mở ra.
Như dự kiến, nhờ sự tăng lv lúc trước, sức tấn công của tôi đã tăng lên đáng kể.
“Bám chặt lấy anh!”
Lũ minotaur do dự khi tấn công, chúng biết là sát thương sẽ lan sang Carol nếu làm vậy.
Dù không cảm thấy tốt lành gì khi dùng Carol như một tấm khiên nhưng đây là cơ hội của tôi.
Rồi nó sẽ hoạt động.
Tôi đá con minotaur còn độc một chân khụy xuống trên cầu thang như đang quỳ (con mà tôi đã chém trước khi tiến vào phòng boss) và lên gối vào cằm lũ minotaur trên cầu thang, khiến chúng lăn xuống. Tránh lũ đang lăn, tôi lách trái phải để né lũ minotaur tiếp theo và vượt qua trong một lần.
Chúng tôi bình an đặt chân lên tầng 24.
Tuy nhiên, dù ở đây, lũ minotaur vẫn tràn ngập khắp mọi nơi.
Chúng tôi sẽ tới cầu thang lên tầng 23 nếu đi về bên trái. Tần số xuất hiện của lũ minotaur sẽ giảm nếu lên được tầng 23 nhưng lại khiến tầng 23 không còn an toàn nữa.
Nếu thế thì, tôi bắt đầu di chuyển về phía bên phải.
“Cúi thấp đầu xuống!”
Tôi hét lên khi sử dụng khoảng trống giữa 2 cái sừng trên đầu một con minotaur như điểm tựa để bật nhảy và tiến về phía trước.
Suýt thì cụng đầu vào trần nhà, nếu Carol ngẩng đầu lên hoặc tôi nhảy cao hơn một chút thôi, Carol đã không toàn vẹn như này.
Sau khi đạp qua 3 cái đầu minotaur, tôi thành công rơi xuống một chỗ không có kẻ thù.
Đã tới được đây rồi, điều duy nhất còn lại là trốn thoát.
Sau khi nhẹ nhàng đá xoay đòn Slash chính xác về phía sau để cản lũ quái, tôi bắt đầu chạy trên tầng 24.
【Ichinojo Level up】
Hẳn là vì việc giữ được một khoảng cách nhất định so với lũ minotaur đang đuổi phía sau, tôi thoát khỏi trạng thái chiến đấu và lên lv.
【Kỹ năng Trai bao: 「TĂNG Khéo léo (không đáng kể) 」đã nhận được】
Geh, tôi vẫn đang ở nghề Trai bao. Dù thấy vui vì đã nhận được một kỹ năng có vẻ ngon nhưng thật ngạc nhiên khi tôi vẫn có thể one hit lũ minotaur. Hình như Kiếm sĩ Tập sự không thể lên cấp nữa nên tôi thay Trai bao thành Người sử dụng Búa.
“Erm …”
“Chuyện gì vậy?”
“Xin hãy bỏ Carol lại và chạy trốn đi! Anh không thể thoát khỏi nơi đây một mình được với gánh nặng là Carol đâu.”
“Vậy sao? Em vẫn đang nhìn chứ? Cứ với tiến triển này, anh có thể mở đường máu để chúng ta cùng thoát.”
“Lũ minotaur hiện tại vẫn đang ngơ ngác nhưng chỉ một chút nữa thôi chúng sẽ tới và bắt Carol đi. Khi đó, anh sẽ không thể trốn thoát một cách dễ dàng được nữa.”
“Là Ichinojo.”
Tôi nói.
“Tên anh là Ichinojo. Hãy nhớ lấy nhé.”
“… Ichinojo-san, em là Carol.”
“Sao em lại ước muốn cái chết? Chết rất đáng sợ đấy em biết không?” [note3519]
Bởi vì tôi đã chết một lần rồi. Tôi chẳng muốn trải nghiệm nó lần thứ 2 đâu. Dù là một ngày nào đó tôi rồi cũng sẽ chết.
Trong khi đang nói chuyện, một con minotaur xuất hiện phía trước.
Có phải chúng xuất hiện ở gần đây để bù lại con minotaur tôi vừa mới thịt không?
Chỉ có một lính, tôi đá chân với Slash và con minotaur lún xuống mặt đất.
【Ichinojo Level up】
【Kỹ năng Người sử dụng Búa: 「Trang bị Búa」 đã nhận được】
【Nghề nghiệp: Thợ rèn Tập sự đã mở khóa】
【Kỹ năng Người sử dụng Búa: 「Đột kích Chấn động」 đã nhận được】
Oh, tôi khá tò mò về chúng nhưng tất nhiên là phải tạm gác lại chuyện đó đã.
Tôi tiếp tục chạy trong khi chờ đợi câu trả lời của Carol.
“Cha mẹ của Carol đã bị quái vật giết chết.”
“… Anh hiểu, nhưng đó cũng đâu phải điều quá kì lạ ở thế giới này … chẳng lẽ là”
“Vâng, chuyện đó xảy ra vào cái đêm năng lực của Carol thức tỉnh.”
Vậy ra cha mẹ em ấy đã chết bởi chính kỹ năng của con gái mình.
Chuyện đó…thật đau đớn.
“Cha mẹ Carol là Người bán hàng rong. Họ mượn tiền từ Guild Thương gia và bắt đầu kinh doanh. Họ bị giết và hàng hóa bị tổn hại nên Carol trở thành nô lệ vì Carol không thể trả tiền nợ. Cho đến giờ, em vẫn tin rằng đó là sự trừng phạt dành cho mình. Nhưng mà, em không thể chịu được nó nữa. Carol không thể chịu nổi khi thấy người khác bị hại bởi năng lực của chính mình.”
“… Carol, anh vẫn chưa kể với Haru chuyện này, cha mẹ của anh cũng đã mất. Do một vụ tai nạn. Khi anh còn đang học cao trung … ah, không, khi anh còn đang ở tuổi đi học. Anh cũng là nguyên nhân của vụ tai nạn đó."
Đó là vì, ngày mà bố mẹ tôi mất cũng là sinh nhật của em gái tôi. [note3520]
Bố, mẹ và tôi đã định tạo cho Miri một bất ngờ.
Trong khi tôi đưa Miri ra ngoài chơi, bố mẹ sẽ lái qua thị trấn gần đó để mua chiếc bánh mà Miri đã từng nói rằng con bé muốn ăn. [note3521]
Khi mẹ đến nhận chiếc bánh, bố sẽ đến tiệm sách gần đó để mua cuốn kĩ thuật động cơ hơi nước mà Miri muốn. Đó là kế hoạch của tôi. [note3522]
Nhưng, trên đường, bố mẹ đã gặp tai nạn và ra đi.
Hôm đó, vốn phải là ngày tuyệt vời nhất cho Miri đã trở thành ngày tồi tệ nhất.
Sau đó, tôi bỏ học.
Tôi tin rằng mình không xứng đáng có được hạnh phúc. Nếu mình không đề nghị một bữa tiệc bất ngờ, bố mẹ đã không phải chết. Đó là điều tôi nghĩ.
Và, Miri đã rất tức giận khi con bé biết tôi bỏ học. Tất nhiên, tôi không hề hối hận, nhưng Miri cực kỳ giận dữ đã thuyết giáo tôi một trận.
“Cô em gái nhỏ ấy đã nói rằng tại đất nước của anh, điều quan trọng nhất trong tất cả các điều luật được ban bố, chỉ cần không làm trái luật lệ, tất cả mọi người đều có quyền theo đuổi hạnh phúc. Đó là điều anh học được từ cô em gái từng ở độ tuổi như em đấy.”
Tôi chỉ cho Carol chiều cao của Miri hồi đó, chỉ tới thắt lưng tôi.
Từng ngôn từ mà Miri nói lúc đó luôn hằn sâu trong tâm trí tôi.
Đó chính xác là một điều khoản trong mục 13 của Hiến Pháp Nhật Bản. [note3523]
Tất cả mọi người đều được tôn trọng quyền cá nhân của mình. Quyền được sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc, trong chừng mực không gây trở ngại tới hạnh phúc cộng đồng, là ưu tiên tuyệt đối trong luật pháp và các chính sách khác của chính phủ. [note3524]
Tôi bắt đầu với nó.
Gây trở ngại tới hạnh phúc cộng đồng, nói cách khác, miễn là bạn không gây khó dễ tới những người xung quanh, nhưng xét đến việc năng lực của Carol gây rắc rối cho những người xung quanh, tôi sửa nó thành miễn là em ấy không dùng nó với mục đích xấu.
Tới giờ, điều duy nhất tôi nhớ trong Hiến pháp Nhật Bản là Mục 13 và dòng đầu của Mục 27. Ấn tượng của tôi về Mục 13 sâu sắc vậy đó.
Bởi vì quá khó tin trước cô em gái bé nhỏ vẫn đang học tiểu học mà đã thuộc lòng trôi chảy Hiến pháp Nhật Bản. Sau chuyện đó, tôi đã đọc đi đọc lại điều khoản đó vô số lần.
Tình cờ, dòng đầu tiên trong Mục 27 là một thứ khá đơn giản.
Tất cả mọi người đều có quyền và nghĩa vụ làm việc.
Đó là một nghĩa vụ mà tôi đã không thể thực hiện. Tới tận bây giờ, tôi vẫn ăn năn vì theo đuổi lẽ phải mà bỏ bê nghĩa vụ. Dù hiện tại nó cũng không quan trọng. [note3525]
“Vì thế, sẽ không sao nếu Onii trở nên hạnh phúc. Anh không phải một kẻ không xứng được theo đuổi hạnh phúc, là điều em gái nói với anh. Cha mẹ Carol chắc chắn cũng sẽ nói điều tương tự thôi … nếu em vẫn nghĩ rằng mình không xứng đáng với hạnh phúc …”
Tôi nhe răng cười và nói.
“Anh sẽ bắt em phải hạnh phúc. Carol, đeo chiếc nhẫn này vào bất kì ngón nào em thích.” [note3526]
Tôi đưa chiếc Nhẫn Tình bạn cho Carol trên lưng mình và bảo em ấy đeo vào. [note3527]
“Mở bảng trạng thái, Carol.”
Tôi kiểm tra chỉ số của Carol.
Tên: Carol
Chủng tộc: Bán nhân tí hon
Nghề nghiệp: Kẻ cám dỗ Lv1
HP: 15
MP: 20
Phy Atk: 4
Phy Def: 8
Mag Atk: 6
Mag Def: 5
Tốc độ: 9
May mắn: 10
【Trang bị】
Vòng cổ Nô lệ Quần áo Sợi gai Giày Da thú
【Kỹ năng】
Không
【Kỹ năng Độc nhất】
「Nguyệt Ái Hương [note3528] 」
【Danh hiệu Nhận được】
「Kẻ chinh phục Mê cung」
【Nghề nghiệp Có thể Thay đổi】
Thường dân Lv3
Kẻ cám dỗ Lv1
Được rồi, thiết lập party đã xong.
Tôi bảo Carol làm vài việc.
“Carol, hãy nhìn vào bảng trạng thái của em đi! Đây sẽ là bước đầu tiên để tiến tới hạnh phúc của Carol!”
------------------------------------
Đôi lời của Tác giả:
Bình luận, đánh giá, nhận xét, bookmark, chúng đều rất phấn khởi. Tôi đã rất căng thẳng sáng nay khi nhìn thấy số đánh giá đã đạt tới con số 777.
Cảm ơn các bạn rất nhiều.
Tôi thật sự rất xin lỗi khi không thể trả lời từng cmt được.
Với đó, vol 2 đã sắp kết thúc, Miri và nữ thần đang làm rất nhiều thứ phía sau sân khấu nhưng tôi tự hỏi mọi chuyện thế nào rồi? Đến cả tôi cũng ko hiểu chính mình nữa.
Tôi muốn thưởng thức cuộc sống chậm rãi ở vol 3.
Mà chắc là không được rồi, dù sao ngay từ đầu Growth cheat đã là mặt đối lập của chậm mà.
Team (mắc) dịch: thế bao h bọn này dc nghỉ ngơi?
18 Bình luận
thx trans
thật thú zị
*Cắn
if you know what I mean ;))
thx trans