Chương 21: Thu hoạch dọa người!
Chạng vạng tối, bên trong một căn biệt thự cao cấp tại thành phố X nước Trung Hoa, Tô Nhược Yên đã nấu xong món cuối cùng, sau đó dùng tạp dề lau sạch tay. Ngắm nhìn lại bốn món ăn cùng một tô canh mà mình đã chuẩn bị, Tô Nhược Yên khẽ mỉm cười, sau đó hướng về phía tầng hai mà hét lên " Thủy Nhi, xuống ăn cơm!"
"Đến đây chị ơi." Một giọng nói nữ tính từ tầng hai vọng xuống, chỉ chốc lát sau một thiếu nữ 17 tuổi rất xinh đẹp từ cầu thang đi xuống mà chân nhún nhảy từng bậc một. Cô chính là Hồng Nhan Hát Thủy trong trò chơi, tên thật là Tô Thủy Chân, vẫn được gọi là Thủy Nhi, hiện tại vừa mới 17 tuổi còn đang học tại trường cao trung, dĩ nhiên bây giờ đang trong kì nghỉ nên cô đang ở nhà chị họ của mình. Chị họ của cô là Hồng Trần Yên Vũ chính là Băng Sơn Mĩ Nữ kia, tên thật là Tô Nhược Yên, năm nay mới 22 tuổi xuân.
"Hanhh ~ la la ~ “ Tô Thủy Chân nhẹ nhàng ngâm nga một bài hát, vừa tới ngồi vào ghế, sau đó nhìn thấy món ăn yêu thích nhất của mình- chân gà hấp tàu, hét to một tiếng "Oa, có chân gà hấp thật kìa, chị họ là tuyệt nhất!"
"Béo chết em mới thật ý." Tô Nhược Yên đùa cợt "Hôm nay em sao thế, nguyên ngày hôm nay không nhìn thấy em đâu cả, không chăm luyện cấp sao theo kịp Công hội được."
Trong game luôn luôn có những chức nghiệp luyện cấp rất cực khổ, chẳng hạn như Mục sư, tình huống bình thường Mục sư đều luyện cấp theo tổ đội, đánh như thế thì không quá nguy hiểm nhưng tốc độ cũng quá chậm. Vốn dĩ Tô Thủy Chân phải cùng tổ đội Công hội đi luyện cấp, nhưng hôm nay không thấy mặt mũi đâu, Tô Nhược Yên cũng có chút tò mò.
"Đúng rồi, đúng rồi, chị họ, hôm nay em cùng anh rể làm một chuyện vô cùng phi thường đấy!" Nhắc về việc này, mặt mũi của Tô Thủy Chân đầy vẻ tự hào khoe khoang.
"Anh rể? Anh rể của chị nào thế?" Tô Nhược Yên thoáng cái không phản ứng kịp.
"Của chị chớ ai, chính là người mấy hôm trước sờ ngực chị trước mặt mấy vạn người ý." Tô Thủy Chân thành thật nói.
Nhắc tới chuyện này Tô Nhược Yên đỏ mặt lên, ngày hôm qua cũng không biết tại sao lại cho hắn sờ soạng, hiện tại ngẫm lại cũng không biết chính mình lúc ấy nghĩ như thế nào, nhưng mà giờ hối cũng không kịp. Thế tại sao hắn ta làm thế nào lại biết Thủy Nhi chính là em họ mình chứ, làm sao tìm tới được Thủy Nhi? Tô Nhược Yên hoàn toàn không biết rằng cô em họ yêu quý đã bán đứng mình trên trên diễn đàn rồi.
"Hắn ta làm sao tìm được em? Hắn có biết em là em họ của chị không? Hắn có hay quấy rối em không?" Tô Nhược Yên tra khảo có vẻ khá tức giận.
"Ế, chị họ chị hiểu nhầm rồi." Tô Thủy Chân nhìn thấy Nhược Yên nhíu mày, sợ chị mình hiểu lầm Lí Hoài Lâm, vội vàng giải thích " Là em ngẫu nhiên gặp được anh rể, sau đó nói cho anh ấy biết."
"Ừm......" Tô Nhược Yên gật gù, sắc mặt tốt hơn một chút " Vậy...vậy tên dâm dê đó có ăn hiếp em không, cái con bé ngốc nghếch này bị hại mà còn không biết."
"Anh rể không có ăn hiếp em đâu , anh rể đối xử với em tốt lắm cơ." Tô Thủy Chân lập tức ba hoa “Anh rể còn dạy em chiêu lợi hại nhất của mình."
"Chiêu lợi hại nhất của mình? Là cái gì thế?" Tô Nhược Yên tò mò hỏi.
Tô Thủy Chân kiêu ngạo ưỡn ngực ra khoe "Ăn cướp."
"Hả?" Tô Nhược Yên rất sửng sốt "Em đứng lại cho chị, em nói ăn cướp liệu có phải chính là cái khái niệm ăn cướp mà chị đang nghĩ trong đầu."
"Đương nhiên, chính là trấn lột tiền mà." Tô Thủy Chân gật đầu.
"Tên dâm dê đó ngang nhiên lôi kéo em đi ăn cướp?" Sắc mặt Tô Nhược Yên trong nháy mắt đen lại.
"Đúng rồi, hai anh em cướp chặn cả ngày trời luôn, anh rể quá lợi hại, có lúc chỉ cần trừng mắt là xong, đối phương ngoan ngoãn giao nộp tiền ra luôn đấy." Nghĩ đến đây Tô Thủy Chân liền cảm thấy thân ảnh Lí Hoài Lâm trở lên cao lớn hơn rất nhiều, chính mình còn nhiều điều cần phải học.
"Lại còn lợi hại? Em có biết ăn cướp là làm chuyện xấu không?" Tô Nhược Yên bị chọc cười vui lên một chút.
"Biết chứ." Tô Thủy Chân gật đầu đồng ý "Nhưng mà cùng ảnh rể cùng nhau ăn cướp thật sự rất thú vị, em chơi game từ trước đến bây giờ cũng không cảm thấy thú vị như vậy."
"Em....em về sau không được phép giao du với tên dâm dê kia đấy, hắn sẽ lại dạy hư em nữa mất." Tô Nhược Yên lập tức cấm cửa.
"Hông chịu đâu, anh rể rất lợi hại, đi với anh rể cùng nhau chơi vui lắm." Thật vất vả cho Tô Thủy Chân tìm được chỗ thú vị như thế, đương nhiên là không chịu buông bỏ rồi.
"Ngày mai em đi hoàn trả lại tiền, bằng không chị sẽ rất tức giận đấy." Tô Nhược Yên lập tức đanh mặt lại, nghiêm túc nhắc nhở.
"Trả lại á? Vì cớ gì chị, thiệt có nhiêu tiền đâu, có 20 đồng vàng chứ mấy." Tô Thủy Chân rõ ràng đau lòng ra mặt.
"Khụ....khụ khụ....." Tô Nhược Yên thiếu chút nữa phun cả cơm ra "Bao....bao nhiêu?"
"Có 20 đồng vàng à, em cũng anh rể chặn cướp tổng cộng được hơn 44 đồng vàng, anh rể nói cho em một nửa, em được nhận 22 đồng vàng nè." Tô Thủy Chân thành thật khai báo.
"22 đồng vàng?" Thế này Tô Nhược Yên thật giật mình, hiện tại sever mới mở được 1 tuần, tổng tài sản của đa số người chơi cũng chỉ tầm 20-30 đồng bạc, 1 đồng vàng trở lên đã là một người thuộc giai cấp khá giả. 22 đồng vàng, nói thật trong Công hội Hồng Sắc Nương Tử Quân tổng có có 43 nàng, có cộng toàn bộ tài sản của các nàng lại cũng không nổi 22 đồng vàng.
"Hai ngươi ăn cướp như thế nào? Ăn cướp cả Công hội sao?" Tô Nhược Yên vội vàng hỏi.
"Công hội? Ế, đúng vậy, hai anh em trấn lột của phó hội trưởng Linh Giới Công hội 10 đồng vàng nè, bọn em còn trấn của một trong 10 đại cao thủ Phong Diệc Lưu gì đấy 14 đồng vàng, trừ những lần đó ra bọn em còn cướp hơn 200 người chơi nữa." Tô Thủy Chân nói với vẻ đầy tự hào.
"Khụ....khụ khụ......" Tô Nhược Yên bị dọa choáng váng cả người.
"Đúng rồi, anh rể quá lợi hại đi, ngay cả Lưu Diệc Phong cũng bị đánh bại bởi hai đường kiếm của anh rể, em thật sự quá hâm mộ anh rể." Tô Thủy Chân nói đến chuyện này mà hai mắt lấp lánh ánh sao.
"Thật sự? Tên dâm dê đó lợi hại như vậy?" Tô Nhược Yên cảm thấy rất khó tin được.
"Đương nhiên là thật rồi, em tận mắt chứng kiến mà, đúng rồi em ngố quá, bỗng nhiên quên chức năng ghi hình lại, thảm rồi, bằng không có thể cho chị họ xem bộ dạng anh tuấn của anh rể khi chiến đấu, cơ hội tốt như vậy mà mình lại quên mất, mình thực có lỗi với anh rể." Tô Thủy Chân vừa nói vừa tỏ bộ dáng rất tiếc nuối nữa.
Tô Nhược Yên trầm mặc một chút, là em họ chính mình nên cô đương nhiên hiểu, nói như thế đều là sự thật, nếu nói như thế thoạt nhìn tên khốn đó so với cao thủ Lưu Diệc Phong có phần lợi hại hơn, mà cao thủ vì cớ gì lại đi ăn cướp vô vị như vậy, chẳng lẽ chỉ bởi muốn chơi với em họ mình thôi sao?
Tô Thủy Chân chớp mắt nhìn Tô Nhược Yên , cùng anh rể chơi vô cùng thú vị, hơn nữa anh rể đối đãi mình tốt như vậy, phải hỗ trợ giúp anh ấy chút mới được "Chị họ, chị họ ơi, ngày mai chúng ta cùng đi tìm anh rể đi, anh rể đều trông mong gặp lại chị, mỗi giờ mỗi phút đều nhắc tới chị."
"Chị không đi, ngày mai Công hội ta có hoạt động, Phó bản cấp 15 Độc Xà Huyệt Động, em cũng không được phép đi nữa, Công hội hôm nay thật vất vả mới tập hợp được bốn người cấp 15 đấy, ngày mai giúp Phiêu Đới luyện cấp nữa, vừa vặn tập hợp đủ 5 người cấp 15 đánh phó bản." Tô Nhược Yên còn nói thêm "Còn chuyện tiền nong của em thì chị sẽ nói cho chị Nguyệt vào ngày mai, số tiền đó xử lí thế thế nào thì nghe chị Nguyệt quyết định."
"Ể? em muốn đi tìm anh rể." thực sự thì Tô Thủy Chân đối với phân chia tiền nong hoàn toàn không thèm để ý, nhưng mà không thể đi tìm anh rể chơi cùng thì là chuyện lớn.
"Không được phép, Công hội chúng ta tính cả em là một Mục sư cấp 15, em không đi chị làm thế nào hạ phó bản được, em đừng gây thêm phiền toái cho chị Nguyệt nữa." Tô Nhược Yên càng lo lắng chính là con nhỏ này rất vô tư, sợ bị tên dâm dê kia lừa mất.
"Đừng mà....." Tô Thủy Chân vừa nói vừa cúi mặt xuống, chợt mắt chớp chớp, trong lòng nảy ra kế hoạch, nhưng mà miệng nói không hề có chút vui vẻ nào " Được rồi..em nghe lời chị họ."
"Ừ." Tô Nhược Yên không cảm thấy quá khác thường, đơn giản chỉ gật đầu.
2 Bình luận