Engoku no Bara Hime: Seij...
Kirisaki Suzume , Passeri Cinkai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 1: Sự sụp đổ của Ciel-Terra

[1-8] Tiệc rượu không ca vũ

0 Bình luận - Độ dài: 1,587 từ - Cập nhật:

Eltalph là một thành phố cỡ vừa tọa lạc tại phía tây Ciel-Terra, trung tâm của lãnh địa Bá tước Keighley. Thành phố mở rộng xung quanh lâu đài nơi Bá tước cư trú, và được bao quanh bởi tường thành.

Mặc dù trời đã tối, khu phố sầm uất của Eltalph vẫn còn khá sáng sủa. Quán rượu Cá Nhảy, một trong những quán rượu trên con phố của những gã say rượu và chó hoang lang thang. Bốn mạo hiểm giả bao trọn quán rượu này với tấm biển "Hôm nay nghỉ" treo trước cửa.

"Dạ Mãng hả..."

Một phụ nữ trong bộ đồ tu sĩ phá cách thở dài nồng nặc mùi rượu, đồng thời rót rượu vào ly đã cạn của mình. Một cái tẩu dài kẹp giữa các ngón tay. Là một phụ nữ gần ba mươi tuổi toát ra bầu không khí hơi bất cần. Nốt ruồi quyến rũ và son môi đỏ như máu thu hút sự chú ý. Cô khoác trên mình bộ váy tu sĩ màu trắng và xanh đậm, nhưng trang trí ở nhiều nơi bằng phụ kiện màu kim loại và váy được xé rách tạo thành đường xẻ lớn. Đó là trang phục mà một nữ tu sĩ bình thường sẽ không bao giờ mặc. Cô ngồi tựa khuỷu tay lên bàn một cách lười biếng, hút thuốc và tiếp tục uống rượu. Tên cô là Diana. Cô là một mạo hiểm giả hạng 4 hoạt động ở thành phố này và là thành viên của đội "Long Hầu".

"Trụ sở chính của chúng ở lãnh địa khác, phải không?"

"Ừ. Hơn nữa, vì chúng có mạng lưới trên toàn quốc nên một lãnh chúa hành động cũng không thể tiêu diệt được chúng."

Người đáp lời Diana là một người đàn ông đang uống rượu trong bộ áo giáp dày. Anh ta có đặc điểm là đầu cạo trọc, tuy thân hình vạm vỡ nhưng chiều cao chỉ ở mức trung bình nên có vẻ hơi thiếu uy nghiêm cho một người đứng hàng đầu. Mang trên mình bầu không khí nhẹ nhàng nào đó mà thiếu uy nghiêm dù đang mặc bộ áo giáp nặng nề. Anh ta là Hugh, tanker của nhóm "Long Hầu".

Một người đàn ông đang gặm miếng thịt nướng gật đầu trước những lời nói đầy nghi ngờ của Diana và Hugh.

"Ngài Bá tước không muốn làm đến mức đó. Ông ấy chỉ muốn đuổi bọn chúng ra khỏi lãnh địa của mình."

Đó là một người đàn ông to lớn với khuôn mặt giống loài chó, cơ bắp cuồn cuộn được bao phủ bởi bộ lông màu nâu cháy. Đôi tai tam giác nhọn trên đầu.

Không cần phải nói, anh không phải là con người. Anh là một thú nhân gọi là Kobold.

Chính anh là thủ lĩnh của "Long Hầu". Benedict, một chiến binh.

"Tại sao không phải bây giờ nhỉ..."

"Phải là bây giờ. Ngài Bá tước vốn đã có động thái đẩy lùi Dạ Mãng từ lâu rồi. Nhưng không biết đất nước sẽ ra sao trong tương lai. Vì có thể tình hình sẽ thay đổi và không thể hành động được nữa, nên ông ấy muốn giải quyết dứt điểm, thậm chí còn đẩy nhanh kế hoạch."

"Tôi hiểu rồi."

Benedict là bạn với chủ quán rượu này, và hôm nay là ngày nghỉ, họ đang mượn quán làm phòng họp chiến lược cho nhóm. Họ tự ý uống và ăn, sẽ trả tiền sau.

Chủ đề họ đang thảo luận là về một loạt các biện pháp mà Bá tước Keighley, người cai quản thành phố này và vùng lân cận, đang thực hiện để đẩy lùi tổ chức tội phạm Dạ Mãng.

Benedict nghe nói rằng cuối cùng họ cũng đến giai đoạn quan trọng.

"Và công việc của chúng ta, như đã được thảo luận trước, là bảo vệ ngài Bá tước trong thời gian đó."

"Thủ lĩnh. Chúng ta thực sự nhận việc này sao?"

Đôi mắt màu đêm của Diana nhìn chằm chằm vào Benedict. Có vẻ rượu đã ngấm, cô ấy trông hơi buồn ngủ.

"Tôi không phiền. Nhưng điều nguy hiểm nhất là..."

"Em không sao đâu."

Một thiếu nữ đang ăn cá nướng một cách lịch sự đã ngắt lời Diana.

"Công việc của mạo hiểm giả mà."

Mái tóc vàng dài đến vai uốn sóng nhẹ. Đôi mắt màu tử đình với đôi má hồng. Chiếc áo choàng đen có mũ trùm hơi rộng tạo ấn tượng có phần vụng về.

Cô ấy là thành viên cuối cùng của "Long Hầu", Iris. Một pháp sư thiên tài mới 11 tuổi nhưng đã là mạo hiểm giả hạng 4.

Diana có vẻ không hài lòng khi Iris tiếp tục ăn với vẻ mặt bình thản.

"...Dù Iris nói vậy nhưng tôi vẫn phản đối."

"Tôi cũng không phải không quan tâm đến Iris."

Benedict lắc đầu như để biện minh.

"Em thực sự ổn chứ, Iris?"

"Diana. Em cũng là một mạo hiểm giả hạng 4 giống như mọi người."

"Đúng... vậy."

"Hơn nữa, nếu không có em thì Catherine sẽ ra sao?"

Hầu hết các thành viên trong gia đình Bá tước Keighley đều là hiệp sĩ hoặc mạo hiểm giả. Ngay cả phu nhân cũng từng là một nữ tu sĩ và có chút hiểu biết về phép thuật. Trong số đó, người được coi là không có khả năng phòng vệ nhất là Catherine, cô con gái 11 tuổi.

Nếu Dạ Mãng muốn đe dọa hoặc trả thù, cô bé có nguy cơ bị nhắm đến cao nhất. Ngài Bá tước cũng lo lắng về điều đó.

Trong nhiệm vụ bảo vệ mà Bá tước giao cho "Long Hầu", có cả việc Iris đóng vai trò thế thân cho Catherine.

Diana có vẻ muốn nói gì đó nhưng đã nuốt lại.

"Được rồi, vậy cũng được. Nhưng hãy cẩn thận đừng làm gì nguy hiểm. Tôi nghĩ cả bốn chúng ta sẽ không thua bất kỳ đối thủ bình thường nào. Nhưng đối phương là một tổ chức lớn, chắc chắn họ sẽ sử dụng mọi thủ đoạn bẩn thỉu có thể."

"Vâng, tất nhiên rồi."

"Vậy thì ngày mai chúng ta sẽ báo lại câu trả lời cho ngài Bá tước."

Thấy Diana cũng miễn cưỡng đồng ý, Benedict kết thúc cuộc thảo luận.

Nhưng tại đây, Hugh giơ tay lên trong khi vẫn uống bia bằng tay kia.

"Thủ lĩnh. Chuyện này thì ổn rồi, nhưng tôi nghĩ chúng ta không nên cứ mãi ở đây vì nghĩa vụ với ngài Bá tước."

"Hm..."

"Tôi không có gì phàn nàn về công việc của ngài Bá tước đâu. Ông ấy trả tiền đàng hoàng thật. Nhưng vấn đề là ở đây không có nhiều công việc phù hợp với trình độ của chúng ta. Phải thường xuyên đi xa để tìm việc thì mệt lắm. Tôi muốn đến một nơi có nhiều công việc tốt hơn."

Quy mô chi nhánh Hội Mạo Hiểm Giả ở Eltalph quản lý toàn bộ lãnh địa của Bá tước Keighley cũng không phải là lớn.

Là nhóm mạo hiểm giả hạng 4, "Long Hầu" được coi là nhóm trung cấp trong giới mạo hiểm. Họ không muốn nhận những nhiệm vụ dành cho thám hiểm cấp thấp như tiêu diệt chuột khổng lồ trong cống rãnh vì sẽ rất là mất thể diện, và hơn nữa thu nhập cũng kém. Tuy nhiên, trong một lãnh địa nhỏ hẹp như vậy, khó có thể có liên tục những nhiệm vụ phù hợp với nhóm mạo hiểm giả hạng 4. Vì vậy, "Long Hầu" đôi khi phải đi xa đến các lãnh địa lân cận, thậm chí đến tận kinh đô để kiếm việc làm.

Trước khi trở thành mạo hiểm giả, Benedict đã từng làm vệ sĩ cho Bá tước Keighley, anh vẫn luôn biết ơn Bá tước vì việc này. Và vì mối quan hệ đó, anh vẫn thường xuyên nhận được yêu cầu chỉ định từ Bá tước. Tuy nhiên, chỉ bằng những yêu cầu từ Bá tước thì không đủ sống.

"Không chỉ vậy, ngay cả việc ở lại đất nước này cũng nguy hiểm. Mặc dù cuộc đảo chính đã thành công và nội chiến đã kết thúc... nhưng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Tệ nhất là có thể xảy ra chiến tranh với Liên bang?"

"...Tôi sẽ cân nhắc. Tôi sẽ đưa ra kết luận trước khi công việc này kết thúc."

Benedict nói, hạ thấp đôi tai tam giác xuống.

Hugh là người am hiểu thời cuộc, có xu hướng suy nghĩ xa hơn, và có vai trò chỉ trích những điểm yếu trong suy nghĩ của Benedict. Tuy nhiên, thường có những trường hợp "dù vậy", và cuối cùng người đưa ra quyết định vẫn là Benedict.

"Xong rồi à? Vậy em về nhà trọ trước nhé."

Iris, người đã ăn xong cá nướng, đứng dậy, cho rằng cuộc họp đã kết thúc.

"Chị đưa em về nhé?"

"Không sao đâu. Gần đây mà, hơn nữa..."

Iris cầm cây gậy dựa vào tường. Đó là một cây gậy dài với nhiều vòng vàng giống như tsuba (miếng chặn tay cầm) của kiếm.

"Nếu có tên ngốc muốn làm chuyện xấu, em sẽ tẩn chúng một trận."

"...Ừ, đúng vậy."

Diana cười khổ và thở ra một làn khói mỏng từ miệng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận