Tôi Đã Hôn Em Gái Người Y...
Misora Riku Sabamizore
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02

Chương 18.3

0 Bình luận - Độ dài: 524 từ - Cập nhật:

Phải thừa nhận rằng mày rất biết cách ra vẻ, phải không Hiromichi Sato?

Tôi thầm mắng bản thân khi rời khỏi phòng em ấy.

Mày đã phấn khích như một con khỉ khi chứng kiến tấm lưng tuyệt đẹp của em ấy, rồi lại ra vẻ với một câu ngầu lòi như vậy?

Chẳng hay ho chút nào, và mày không hề có ý định rút lui.

Thế nhưng, điều tôi nói không phải là dối trá.

Tôi khó xử vì thỉnh thoảng đã thấy hình ảnh Haruka thông qua Shigure.

Chẳng cần phải nghi ngờ việc trong thâm tâm, tôi thích Haruka hơn Shigure.

Thực tế, khi Shigure tỏ tình với tôi, tôi đã có thể nói rằng tôi yêu Haruka hơn.

Tôi tự tin tình cảm của mình sẽ luôn hướng về Haruka.

Nên… chẳng quan trọng Shigure suy nghĩ thế nào về tôi.

Chỉ là… ừ thì…

“... Mình muốn hôn cậu ấy một lần nữa.”

Tôi muốn nhớ lại. Tôi muốn cảm nhận lại nụ hôn đó.

Tôi muốn cảm nhận đôi môi của cô ấy, người con gái tôi yêu nhất, trân trọng nhất.

Tôi không tài nào kìm được những khát khao ấy.

Nhưng vì đã bị cưỡng hôn bởi Shigure nên tôi không muốn đặt gánh nặng cho thứ tình cảm thuần khiết của Haruka.

Tôi muốn thứ gì đó… một thứ có thể khiến Haruka cảm nhận được khát khao tương tự.

Đang đăm chiêu suy nghĩ thì tiếng chuông cửa vang lên.

Không có chuông cửa màn hình nên tôi đành nhòm qua mắt thần xem ai đến.

“Ai vậy nhỉ?”

“Đây là Hãng Vận Chuyển Satake. Chúng tôi đến chuyển gói hàng được gửi từ Hoa Kỳ.”

“Oa, Mỹ cơ à…”

Từ nơi… xa vậy à? Từ bố chăng?

Nhân tiện thì tuần trước bố tôi có gửi thư nhắn rằng một gói hàng đang trên đường tới, và tôi nên nhét nó vào tủ.

Tôi lấy con dấu[note67236] trong cái tráp đặt trên giá giày rồi đi ra ngoài. Nhận hàng.

Gói hàng gồm hai hộp các tông to đùng và một túi nhựa lớn. Khá lá khổng lồ, và phủ đầy bụi. Shigure sẽ nổi thịnh nộ nếu tôi ném chúng vào tủ ngay.

Để xem thứ gì ở trong…

“Đây là…!”

Mắt tôi trợn tròn khi nhìn vào bên trong.

Vào giây phút tôi thấy được thứ bên trong hộp các tông, một viễn cảnh bật lên trong tâm trí của tôi.

Đó là khung cảnh lãng mạn khi tôi và Haruka trao nhau nụ hôn bên bờ biển buổi đêm, trên trời sao sáng lấp lánh.

“Thứ này dùng được!” Tôi nghĩ.

Đúng là căn thời gian hoàn hảo.

Nếu vượt qua bài kiểm tra cuối kỳ diễn ra vài tuần nữa, tôi sẽ đón kỳ nghỉ hè mong ngóng từ lâu.

Thế nhưng có một vấn đề, tôi không thể tự mình sử dụng món này.

Tôi cần một “người lớn” giúp đỡ.

Trong đầu tôi chỉ có một người có lẽ là phù hợp nhất.

Tôi lập tức cầm điện thoại, và nhắn cho thằng Tomoe Wakabayashi.

Ghi chú

[Lên trên]
Inkan
Inkan
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận