Trans: Kdun
Chúc mọi người ngày mới vv ^^
-------------------------------------------------------------------------------------------------
(Góc nhìn của Emi)
Tôi đã bỏ học được một tuần kể từ ngày hôm đó.
Tôi nhanh chóng bỏ cuộc sau khi không tìm ra được lí do cho những giọt nước mắt của mình ngày hôm đó.
Bởi vì tôi hiểu rõ hơn ai hết là câu trả lời sẽ chỉ càng khiến tôi đau đớn hơn.
Rất nhiều người đã gọi cho tôi. Chỉ là vài câu trao đổi qua e-mail thôi, nhưng chúng lại khiến tôi cảm thấy thật ấm áp và lâng bâng.
Chúng cổ vũ tôi. Chứng minh con người tôi.
Chúng khiến tôi có cảm giác mình là “Người đúng” và “Đáng thương”.
Đó là vào hôm thứ Ba khi tôi tới trường.
Nỗi sợ của tôi về việc sự thật về sự cố đó có thể sẽ bị lật tẩy đã không còn là một nỗi lo.
Không có một lời nào nói rằng đó là lỗi của tôi.
Thay vào đó, tôi đã được biết rằng đó là tội lỗi…của cậu ấy…đang bị lan truyền đi như một tin đồn.
Mọi người đều hỏi là “Chuyện đó có thật không?”. Tôi nghiến chặt môi và nhìn xuống.
Đó là một quá khứ cay đắng đối với tôi. Tôi không thể ngăn bản thân phải giữ kín miệng.
Tôi đã không nói gì.
Mọi người đều tin tôi. Nên đó không phải là lỗi của tôi.
Tôi không phải là người đã lan truyền tin đồn đó. Tôi không biết bọn họ là ai, nhưng bọn họ mới là người tự mình quyết định.
Đó không phải là lỗi của tôi.
Chuyện đó đã xảy ra khi mà tôi không hề biết một điều gì. Cứ nói vậy đi, tôi cũng là một “nạn nhân”. Quá khứ của tôi đã bị đào bới.
“Tôi” thật “đáng thương”.[note45973]
Nhưng có một điều khiến tôi lo lắng.
Đó là Maika.
Hôm qua cô ấy đã nhắn tin cho tôi, nhưng hôm nay thì tôi chưa hề nói chuyện với cô ấy một lần nào. Cô ấy chỉ ngồi yên tại chỗ và không hề đến gần tôi.
Có lẽ nào…?
Tôi cũng biết về việc tờ giấy đó có nhắc tới Maika.
Tôi cảm thấy tiếc thương cho cô ấy.
Nhưng tôi nghe nói là cô ấy đã ở bên cậu ấy trong suốt tuần qua.
Cô ấy nói rằng là cô ấy lo lắng cho tôi, nhưng cô ấy lại đi gặp cậu ấy.
“Một lần nữa, cứ như vậy…”
Có lẽ là cô ấy đã biết. Kể cả khi cô ấy không biết, thì cô ấy vẫn đáng nghi.
Có một vài điều mà cô ấy đã nói và làm với tôi khi bỏ học đã minh chứng cho điều đó.
Tôi phải làm gì đó.
Nếu tôi không làm gì đó, thì tôi sẽ lại phải quay trở về khoảng thời gian đó một lần nữa.
Đây chỉ là tự vệ thôi. Không còn cách nào khác.
Tiện thay, cậu ấy cũng có vẻ như là không đến trường hôm nay.
Tôi sẽ ổn thôi. Chỉ cần tôi còn là “nạn nhân”.
Thì sẽ luôn có một ai đó đến cứu tôi.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
120 Bình luận