"… Hoa anh đào ư ?"
Những từ mà tôi vừa thốt ra gần như là vô thức ,cất lên theo những cánh hoa đang bay trong không khí .
Có rất nhiều cây hoa anh đào đang nở rộ dọc trên con đường tôi đi , Khung cảnh nên thơ tuyệt đẹp với những cánh hoa nhẹ trôi theo những cơn gió phảng phất trước mặt lọt vào tầm mắt trong khi tôi vẫn đang cưỡi trên lưng của Neguseo.
Các cây hoa anh đào được trồng bao quanh lối vào của thị trấn và được mở rộng từ đó . Hoa anh đào gần như chiếm trọn toàn bộ con phố chính và khiến tôi không thể rời mắt khỏi .
Khi tôi đi thẳng về phía trước, hiện ra trước mắt là một ngọn núi lớn . Không có hoa anh đào ở đó, nhưng ngọn núi có rất nhiều cây tạo ra một màu xanh lá cây đậm , và nó rất là đẹp tựa như ngọn núi được bao quanh bởi những cây hoa anh đào khi nhìn cảnh quan nơi đây .
"Nó vẫn chưa nở hoa , nhưng nó vẫn tuyệt đẹp như thường lệ "
Kuzuha-chan nhảy xuống khỏi Neguseo và quay trở lại với hình dạng con người.
Với tông nền là những cánh hoa đào nơi đây có lẽ đó là một sự kết hợp hoàn hảo cho em ấy trong bộ quần áo Nhật Bản. Hình dáng và hình nền của bé cáo đã tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Lắc lắc đôi tai cáo đầy màu sắc của mình, em ấy nhìn lại chúng tôi với một nụ cười tươi rói .
"Chị thấy thế nào Arge-san ? Đây là một trong những điểm đến du lịch của Cộng hòa Yotsuba, đây là Sakura-zaka! Nơi đây được biết đến như là một địa điểm nổi tiếng với cây hoa anh đào đã được mang về từ thành phố thủ đô Sakura-nomiya! "
"Ha, chị thấy rồi . Nơi đây chắc hẳn là một nơi tuyệt vời nên em mới dẫn chị đến , phải không? "
Mặc dù nó mang một cái tên khác nhưng tôi đành chấp nhận nó. Đây thực sự là một cảnh quan tuyệt đẹp để ngắm ..
Đó là một cảnh tượng mà tôi cảm thấy rất quen thuộc .
Không đề cập đến đường phố chính, nơi hoa anh đào bao quanh, có nhiều người ở đây cũng mặc những bộ quần áo Nhật Bản, những tòa nhà nơi đây cũng được làm bằng gỗ, tất cả đều có mái bằng ngói
Như thể tôi đã đặt chân đến một thủ đô thời xa xưa của Nhật Bản vậy . Trong một khoảng khắc tôi gần như đã quên mất rằng đây là một thế giới khác.
Nó cảm giác như là tôi đang bị thu hình trên một bộ phim truyền hình vậy . Tôi muốn đi dạo quanh thị trấn này để ngắm cảnh.
Trong mọi trường hợp, nó khá là nguy hiểm khi cưỡi một con ngựa để vào thị trấn. Suy nghĩ như vậy, tôi nhảy xuống khỏi Neguseo.
Khi tôi đặt chân xuống mặt đất , tôi có thể cảm nhận được hương thơm thanh khiết của hoa anh đào đã trở nên mãnh liệt hơn. Tôi cảm thấy như bản thân mình đang rơi vào một cảm xúc khá hoài niệm .
... Tôi đã không được nhìn thấy những đóa hoa anh đào nở rộ như thế này trong nhiều năm rồi .
Vào thời điểm đó, tôi thậm chí còn không thể bước chân ra ngoài nữa. Cơ hội để xem hoa thật đã bị mất mãi mãi.
Đã từng có ai đó thay bình hoa, nhưng cô ấy không bao giờ mang hoa anh đào cắm ở phía trước căn phòng .
Hoa anh đào rất yếu . Đôi khi nó khô héo dần ngay khi nó được cắm . Tôi tự hỏi cô ấy bây giờ đang làm gì vào lúc này . Bởi vì cô ấy là một người tốt bụng. Tôi hy vọng cô ấy sẽ có một cuộc sống tốt ở thế giới đó .
Đã là một khoảng thời gian kể từ khi tôi nhìn thấy hoa anh đào thô, giống như một cánh hoa chạm vào má và tóc của tôi. Ôi thật hoài niệm mà .
"Arge-san, có chuyện gì vậy?"
"Ah không có gì, Kuzuha-chan, thế em muốn làm gì ở thị trấn này vậy ?"
"Tee hee hee, chị sẽ biết ngay khi chúng ta đến đó. Lại đây nào , chúng ta hãy cùng đi đến đó , trong khi vẫn còn đang nắm tay nhau nhé . "
Kuzuha-chan nắm lấy tay tôi với vẻ mặt hớn hở . Tay phải của em ấy thì nắm lấy dây cương của Neguseo, trong khi tay trái còn lại của em ấy đang nắm lấy tay tôi.
Bởi vì tôi không chống cự lại khi bị lôi đi bởi bàn tay mềm mại của em ấy , đôi chân của tôi sẽ tự nhiên đi theo Kuzuha-chan. Neguseo thì có vẻ khá ngoan ngoan theo sau ngay Kuzuha .
Những cây hoa anh đào và đường phố nơi đây đang được phản chiếu xung quanh tầm nhìn của chúng tôi, .
Khi tôi bước đi, nỗi nhớ nho nhỏ như khi tôi ở chỗ lối vào nó trở nên mạnh mẽ hơn.
Tôi có thể cảm nhận được sự "hài hòa" từ cảnh quan ở đây đó nơi này , và sự ấn tượng của toàn bộ cảnh quan nơi đây vẫn mang đến tôi một cảm xúc "hoài niệm". Nhưng kể cả vậy tôi vẫn chưa có ngửi được mùi của nước tương đậu nành và súp miso .
... Nếu như nơi này chỉ có duy nhất con người là đang đi qua tôi , tôi sẽ cảm thấy rằng tôi đang thực sự không được tỉnh táo lắm trong thế giới cũ của mình .
Những người đi bộ và đi qua tôi phần lớn là con người, nhưng nhiều người thì không.
Một người đàn ông với đôi tai thú tộc trông giống như Kuzuha-chan.
Một người có làn da màu nâu hình như là con người lai bò sát, anh ta có cơ thể được bao phủ bởi vảy .
Một người thì cả khuỷu tay của cả hai bên là đôi cánh chim, từ phần đầu gối cho đến đầu là của con người nhưng đôi chân thì lại là của một con chim .
Rõ ràng, tôi đang được tiếp xúc với các chủng loài khác nhau ở nơi đây , không chỉ riêng con người ở thế giới cũ của tôi .
Phải nói là nơi đây có rất nhiều người với những chủng tộc khác nhau , thậm chí nó còn nhiều hơn so với vương quốc, tỷ lệ bán nhân ở đây cũng khá là cao . Vì tôi không nhớ được tên của thành phố này một thời gian trước đây, tôi muốn gắn một biệt danh thú vị cho nơi này .
Tôi tiếp tục nói chuyện với Kuzuha-chan, tôi nên ngăn vẻ mặt lém lỉnh của em ấy lại , tại vì lúc này em ấy dễ thương quá đi ah .
"Có rất nhiều chủng tộc khác nhau không phải chỉ riêng con người nhỉ ."
"Đây chỉ là một điểm tham quan thôi ạ , mọi người tụ tập đến đây từ nhiều nơi khác nhau"
"Hầu hết mọi người đều mặc kimono ... có vẻ như họ rất thích mặc kimono nhỉ ."
"Có cửa hàng để thuê kimono đấy ạ ."
"Nó trở nên khá giống như 'Eiga-mura'." (Một bộ phim truyền hình Nhật Bản , của hang Toei Kyoto Studio Park)
"Eiga-mura?"
"Ồ, không, không có gì đâu ."
Tôi hiểu rằng Kuzuha-chan không biết đến một từ như vậy, vì với em ấy đó lại là một câu chuyện ở thế giới khác.
Mặc dù Kuzuha-chan quay đầu lại với những lời nói của tôi, em ây ngay lập tức quay trở lại dẫn đường.
Để không bị bỏ lại phía sau, tôi vôi đi theo em ấy trên con đường chính được bao phủ bởi những cánh hoa anh đào. Sau một lúc , thì ở cuối con đường chính hiện ra một tòa nhà rất đẹp .
Đó là một tòa nhà kiểu Nhật Bản với một ngọn núi lớn ở phía sau, như thể nó còn cao hơn cả ngọn núi đấy nếu nhìn gần . Bên cạnh đó nó là một cửa hàng hai tầng, hơn nữa còn không phải là một cửa hàng nhỏ như những cái khác .
Với một lối vào lớn mà bạn có thể nhìn thoáng qua là đã có thể nhận ra rằng đó là một cửa hàng chứ không phải là một ngôi nhà, và nó có một cái biển với kí hiệu bằng gỗ trên đó. Chữ cái trên biển hiệu không phải là ngôn ngữ mà tôi biết, nhưng nó rất dễ giải mã ý nghĩa. May thay là tôi có loại kỹ năng đó.
Gần như đồng thời tôi có thể hiểu nó viết gì trên biển báo. Kuzuha-chan nói với tôi.
Đó là Sakura-zaka là "Vườn Sakura" Đó là nhà trọ Onsen! "
"Ōbōna misa?"
"Đó là 'vườn hoa Sakura'."
Tôi hài lòng với những gì tôi không thể làm trước đó và suy nghĩ về lý do tại sao Kuzuha-chan quay trở lại đây.
... Tôi muốn được đi tắm .
Mặc dù tôi có thể làm cho cơ thể tôi trở nên sạch sẽ với ma pháp phục hồi của tôi , nhưng nó vẫn sẽ thật là dễ chịu khi được tắm .
Mặc dù vậy, tôi vẫn thích đi ngủ hơn là đi tắm, tôi không nghĩ rằng có bất kỳ vấn đề đặc biệt nào trong phong cách không cần phải đi tắm chỉ bằng cách loại bỏ bụi bẩn bởi ma pháp phục hồi.
Tuy nhiên, tôi hiểu cảm giác đó nó không được gọi là trang nhã cho lắm . Thật vậy, Kuzuha-chan luôn bị buộc phải làm việc.
Vẫn còn rất nhiều điều em ấy muốn làm. Hơn nữa em ấy vừa mất đi người thân , tôi không nghĩ em ấy đã vượt qua được nỗi buồn đó , ngay cả tôi cũng vậy . Có thể nhẹ nhàng đắm mình trong nước nóng có thể làm cho em ấy bình tĩnh đồng thời khiến cho tâm trạng của em ấy tốt hơn .
"Có chỗ nào đó ổn để cho Neguseo nghỉ ngơi không em ?"
"Vâng, tất nhiên là có ạ !
"Cảm ơn em . Neguseo, anh có thể đến đây không ? "
"Ồ, tôi hiểu"
Tôi có thể hiểu từ sự hướng dẫn của Kuzuha-chan , mà tôi biết rằng em ấy biết rõ về khu phố này.
Có lẽ em ấy đã tới đây nhiều lần. Có lẽ em ấy đã ở đây cùng với gia đình mình , mà bây giờ không còn nữa .
Đó có lẽ là một cảm xúc còn hơn cả sự mệt mỏi hoặc chấn thương. Tôi có thể cảm nhận được nỗi cơ đơn cũng như cảm xúc của em ấy .
Vậy nên , bây giờ tôi sẽ để cho em ấy được một mình vào lúc này , nếu em ấy muốn tâm sự , tôi sẽ lắng nghe. Tôi kéo dây cương của Neguseo và đi theo hướng dẫn của em ấy
4 Bình luận