Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ...
AmeKawa Touko Hachipisu Wan
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tổng hợp ngoại truyện

Câu chuyện về hiệp sĩ cận vệ hoàng gia và cận thần Oliver

6 Bình luận - Độ dài: 2,154 từ - Cập nhật:

Trans: Chí mạng

________________________

Đối với Kamil, một hiệp sĩ cận vệ, ngày hôm đó thực sự là một thảm họa. 

Ban ngày, anh đã mắc phải một sai lầm lớn và bị chủ nhân của mình, Arnold, khiển trách. 

Đang buồn bã và thất vọng, anh bị Elise, người bạn thuở nhỏ của mình, bắt gặp. Anh đã cố gắng lảng tránh và giả vờ như không có chuyện gì, sau đó còn giúp cô làm việc, nhưng lại làm rơi đồ giặt. 

Đỉnh điểm của ngày xui xẻo là khi anh vào thị trấn để mua quà xin lỗi Elise, anh đã vô tình chứng kiến một cảnh tượng không ngờ tới. 

(Làm sao lại có thể xui xẻo thế này…) 

Ở một con hẻm nhỏ, anh bắt gặp một cặp đôi đang hôn nhau. 

Kamil nghĩ rằng mình đã gặp phải tình huống không đúng lúc, nhưng người đàn ông tóc bạc nhìn anh và lên tiếng một cách điềm tĩnh. 

"Ồ, Kamil." 

"Oliver-sama!?" 

Không ngờ, một trong hai người đó lại là người quen của anh.  

Điều tồi tệ hơn nữa là người phụ nữ tóc vàng hôn Oliver lại là một người hoàn toàn xa lạ với Kamil. 

Người phụ nữ đưa ánh mắt quyến rũ về phía Kamil và hỏi Oliver. 

"Oliver, anh biết cậu bé này à?"  

"À, phải. Liên quan đến công việc thôi." 

"Ồ." 

Người phụ nữ rời khỏi Oliver và mỉm cười với Kamil. 

Khi nhìn thấy sự bối rối của Kamil, cô ta cười khúc khích và vẫy tay chào Oliver. 

"Vậy thì tôi đi đây. Gặp lại sau nhé, Oliver."  

"Đi đường ban đêm nguy hiểm lắm. Để tôi đưa cô về."  

"Không cần đâu. Nếu ai đó thấy tôi đi cùng anh, không biết sẽ bị ai đó đâm sau lưng nữa." 

"Haha, cô thật nghiêm khắc." 

Oliver nhún vai, nhưng có vẻ không bận tâm đến lời nói của người phụ nữ. 

Khi người phụ nữ đi ngang qua, một mùi hương nước hoa thoảng qua. Cô còn vẫy tay chào tạm biệt Kamil, khiến anh không khỏi cúi chào lại theo phản xạ. 

Sau đó, anh hỏi Oliver với giọng lúng túng. 

"O-Oliver-sama!! Vị này khác với người phụ nữ lần trước chúng ta gặp ở thị trấn, phải không!?" 

"Trước đây...?" 

Oliver nghiêng đầu, tỏ vẻ ngạc nhiên. 

"Ai nhỉ?"  

"Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài màu hạt dẻ và chiếc váy đỏ!" 

"À, cô ấy!" 

Cuối cùng, Oliver cũng nhớ ra, nhưng thật kỳ lạ khi anh ta lại mất thời gian lâu đến vậy. 

Oliver, với vai trò là người hầu của Arnold, luôn hoàn thành công việc một cách hoàn hảo và luôn thân thiện với các hiệp sĩ cận vệ như Kamil. 

Kamil đương nhiên cho rằng người phụ nữ mà Oliver đi cùng hôm trước là bạn gái của anh ta. Nhưng nếu đúng như vậy, thì người phụ nữ tóc vàng này là ai? 

(Đúng rồi, các tiền bối đã từng nói rằng, "Oliver trông thế mà lại là kẻ thù của phụ nữ". Điều đó không phải có nghĩa là anh ấy quá hấp dẫn với phụ nữ mà có lẽ là vì lý do như thế này!) 

"Tôi sẽ trả lời một cách mơ hồ. Dạo gần đây, tôi đi chơi với nhiều người khác nhau nên không thể nhớ ra ngay người phụ nữ nào."  

(...Có vẻ như đúng là như vậy...) 

Với Kamil, người hiếm khi có cơ hội tiếp xúc với phụ nữ và càng hiếm khi có dịp đi hẹn hò, điều này thật khó tưởng tượng. Nếu có cơ hội đi hẹn hò với Elise, chắc chắn anh sẽ không bao giờ quên. 

Nghĩ đến đó, anh lại nhớ đến những thất bại trong ngày hôm nay, khiến gương mặt trở nên ủ rũ. 

"..." 

"Sao trông cậu buồn thế? À, phải rồi." 

Oliver trông như thể đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, rồi một nụ cười tươi nở trên khuôn mặt anh ta. 

"Kamil. Sau chuyện này cậu có rảnh không?" 

"Tôi ư? Vâng, tôi đã xin phép ra ngoài rồi."  

"Tốt quá. Nếu không phiền, cậu có thể cùng tôi đi uống một vài ly được không?" 

"Ơ..." 

Bất ngờ trước lời mời, nhưng Kamil không có lý do để từ chối. 

Trong lúc còn đang bối rối, anh đã được dẫn tới một quán rượu ở cuối con hẻm, và thật ngạc nhiên là họ đã uống rượu cùng nhau một đối một. 

Đây là một quán rượu bình dân, đông đúc và ồn ào với tiếng nói cười của mọi người. 

Ngồi ở bàn trong góc, Kamil uống một ngụm bia và liếc nhìn Oliver với vẻ thoải mái, quen thuộc với không khí nơi này. 

"Tôi rất ngạc nhiên. Không ngờ Oliver-san lại uống rượu ở một quán như thế này."  

"Vậy sao? Trước đây tôi cũng từng là học viên hiệp sĩ mà. Sau khi huấn luyện xong, tôi thường được các tiền bối kéo ra đây." 

"...Ngài tự gọi mình là 'tôi' sao?" 

"Ừ, ngoài giờ làm việc thôi." 

Nói kèm theo nụ cười tươi tắn, vẻ đẹp của Oliver khiến Kamil lóa mắt. 

Từ góc nhìn của một người đàn ông như Kamil, khuôn mặt Oliver thật sự hoàn hảo đến khó tin. Nhưng điều đó cũng không quá khó hiểu. 

Dù sao thì Oliver cũng đứng cạnh Arnold mà không hề kém cạnh.  

Anh luôn nở nụ cười và làm việc một cách hoàn hảo, khiến anh rất được lòng phụ nữ. 

Khi Kamil được biết đến là hiệp sĩ cận vệ của Arnold, nếu có mười người hỏi anh về thông tin của Arnold, thì cũng có ba người hỏi về người hầu Oliver. 

Trong khi họ đang nói chuyện, một người phụ nữ trong quán tiến đến gần Oliver, mỉm cười với anh ta. 

Oliver cũng đáp lại bằng nụ cười mềm mại, tạo ra một bầu không khí thân thiện. Nhưng sau đó, Oliver nhanh chóng nhìn về phía Kamil. 

"Nhưng thôi, quay lại vấn đề chính. Kamil, đừng lo lắng về chuyện hôm nay." 

"...Chuyện hôm nay là về người phụ nữ xinh đẹp lúc nãy sao..." 

"Không phải thế. Ý tôi là chuyện bị Arnold điện hạ khiển trách, cậu có vẻ rất buồn vì chuyện đó, phải không?" 

Lời nói của Oliver khiến Kamil tròn mắt ngạc nhiên. 

"Điều đó... " 

"Không cần phải giấu giếm đâu. Trong buổi huấn luyện, rõ ràng cậu đã mất tinh thần kể từ lúc đó." 

Kamil cảm thấy xấu hổ khi bị nhận ra điều đó. 

Trước đó, nhị Hoàng tử, Theodore, cũng đã nói với anh như vậy. "Kamil, ngươi dễ để lộ cảm xúc lắm. Việc ngươi thích Elise, có lẽ ai cũng nhận ra, trừ cô ấy và hoàng tỷ của ta." 

"Nhưng tôi không muốn cậu quá chán nản. Arnold điện hạ chỉ chỉ trích những người có tiềm năng phát triển thôi." 

"... Thật sao?" 

"Ừ. Hơn nữa, những ai không được ngài ấy công nhận thì không thể trở thành hiệp sĩ cận vệ được." 

Oliver có lẽ đã mời Kamil ra đây để an ủi anh. 

"D-dù thời gian có trôi qua bao lâu đi nữa, tôi... tôi vẫn còn non nớt và chưa thể giúp ích cho Arnold điện hạ..." 

"Không phải vậy đâu. Việc bảo vệ Rishe-sama, ngài ấy chỉ giao phó cho những người đáng tin cậy. Ngài ấy đã tin tưởng rằng các cậu có thể bảo vệ vị hôn thê quý giá của mình, nên mới giao nhiệm vụ đó cho các cậu."  

"...!!" 

Nghe những lời này, Kamil gần như bật khóc. 

Oliver lắc ly rượu vang và cười khổ. 

"Nhưng đúng là những lời khiển trách nặng nề dễ làm tổn thương. Tôi sẽ nói với Arnold điện hạ..." 

"Không cần!!" 

Nhận ra rằng Oliver đã hiểu lầm, Kamil vội vàng lắc đầu. 

"Không phải vậy đâu! Tôi không chán nản vì bị Arnold điện hạ khiển trách." 

"Oh, vậy sao?" 

"Đúng vậy. Đó là vấn đề của chính tôi..."  

Kamil ôm chặt cốc bia bằng cả hai tay và trả lời. 

"Buổi huấn luyện hôm nay đòi hỏi phải có sự tập trung cao độ. Nhưng ngay trước khi kết thúc, tôi đã lơ là một chút."  

Arnold đã không bỏ lỡ khoảnh khắc đó. 

"Ngài ấy đã khiển trách tôi rằng 'Dù là trong huấn luyện, với tinh thần như thế thì sẽ bị thương.' Ngài ấy cũng nói rằng 'Nếu trên chiến trường thì ngươi đã chết rồi,' điều đó khiến tôi nhận ra sự chủ quan của mình. Rõ ràng là tôi đã có phần tự mãn vì nghĩ rằng chỉ là huấn luyện." 

"Chuyện bị thương trong huấn luyện sao..."  

"Arnold điện hạ luôn rất nghiêm khắc trong huấn luyện, nhưng ngài ấy cũng luôn đặc biệt quan tâm đến việc bảo vệ chúng tôi khỏi bị thương trong quá trình đó." 

Oliver cười mỉm, có điều gì đó khiến anh ta bật cười, nhưng Kamil không hiểu lý do tại sao và hạ ánh mắt xuống. 

"Tôi chán nản vì sự kém cỏi của mình và vì đã để sự chán nản ảnh hưởng đến bạn thân từ thời thơ ấu của tôi, khiến cô ấy phải lo lắng." 

"Ừ, nếu chỉ có vậy thì không có vấn đề gì." 

"Sao cơ?" 

Oliver uống một ngụm rượu vang rồi nói:  

"Không nên chán nản vì bị khiển trách, mà hãy suy nghĩ về nội dung bị khiển trách. Người có thể làm được điều đó sẽ phát triển. Khi thay đổi đó được nhìn thấy, Arnold điện hạ sẽ hài lòng."  

"...Oliver-sama..." 

Kamil cảm thấy lòng mình nóng lên, như có lửa đang bùng cháy bên trong. 

Oliver tiếp tục với một nụ cười nhẹ nhàng: 

"Hơn nữa, người bạn thân từ nhỏ mà cậu nhắc đến, chắc là Elise-san phải không? Với cậu, cô ấy sẽ dễ dàng tha thứ cho những lỗi lầm nhỏ nhặt." 

"..." 

Nghe vậy, Kamil nhớ lại cảnh tượng với Elise lúc trước. 

Khi anh vụng về làm rơi tấm ga trải giường xuống đất, Elise đã nhìn anh với ánh mắt lo lắng và nói: 

"Kamil, cậu ổn chứ? Nếu cảm thấy không khỏe, hãy ăn nhiều và nghỉ ngơi... Thịt, cá, đậu." [note60234]

"Elise..." 

Kamil cúi đầu xuống bàn, mặc dù không say nhưng lại nói những điều như một người say. 

"Elise là... thiên thần của tôi..." 

"Haha, thật đáng ghen tị." 

Trong suốt một tiếng đồng hồ sau đó, Kamil đã uống cạn ba cốc bia khi nói chuyện với Oliver. 

Đến lúc tính tiền, Oliver nói: "Để tôi trả". 

Kamil kiên quyết từ chối và thực sự muốn đãi Oliver vì đã lắng nghe tâm sự của mình, nhưng Oliver ngăn lại: "Cậu không cần trả cho tôi. Thay vào đó, nếu có hiệp sĩ cận vệ nào khác gặp khó khăn, hãy mời họ một ly và lắng nghe họ". Kamil không còn biết nói gì ngoài lòng biết ơn sâu sắc. 

"… Dù sao đi nữa, Oliver-sama quả thực rất tuyệt vời." 

"Hửm? Sao cơ?" 

"Ngài làm tốt công việc của mình và thậm chí còn quan tâm đến cả hiệp sĩ cận vệ cấp dưới như tôi." 

"Hahaha cảm ơn." 

Oliver thật sự là một người nhân hậu. Dù có thể hơi lãng tử với phụ nữ, nhưng ngoài ra, anh gần như là một vị thánh. 

Kamil cảm thấy như vậy từ tận đáy lòng và tiếp tục nói khi họ rời khỏi quán rượu. 

"… Và ngài cũng không hề e ngại khi đưa ra lời khuyên cho Arnold điện hạ." 

"À…" 

Oliver, với khuôn mặt đỏ hồng vì rượu, nói trong khi bỏ ví vào áo khoác. 

"Điều đó không khó như cậu nghĩ đâu."  

"Huh!? Thật sao? Vì đó là Arnold điện hạ mà." 

"Ừ. Thực sự, không có gì lớn lao cả." 

Oliver mỉm cười một cách điềm tĩnh như thường lệ và nói một cách dứt khoát.  

"Vì tôi sẵn sàng chấp nhận cái chết dưới tay Arnold điện hạ." 

"――――Hả…" 

Không phải mùa đông, nhưng không khí đột nhiên lạnh lẽo. 

Tuy nhiên, Oliver không hề tỏ ra lo lắng. 

"Vậy thì, cậu hãy trở về thẳng doanh trại nhé. Tôi có hẹn nên chúng ta sẽ tạm biệt tại đây." 

"Dạ, vâng…" 

Kamil tiễn Oliver, người đang vẫy tay chào và bắt đầu bước đi. 

(Đúng là, người được chọn làm cận thần của Arnold điện hạ không phải là người bình thường…) 

Nhận thức được sự thật này, Kamil quyết tâm rèn luyện chăm chỉ hơn. 

Và vài ngày sau, khi được Arnold khen ngợi về kỹ năng kiếm thuật, Oliver đã đứng phía sau vỗ tay nhỏ như một sự động viên. 

Ghi chú

[Lên trên]
chị Rishe dạy em à:>
chị Rishe dạy em à:>
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Oliver hóa ra là một tay chơi à:))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
AI MASTER
Fun fact: Oliver là một người rắc rối trong chuyện tình cảm. Anh qua lại với 5 người phụ nữ cùng một lúc, 5 người phụ nữ đều biết điều ấy và vẫn chấp nhận mối quan hệ đó. :>
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
:"))) hiểu sao mà khi Oliver nói về chuyện tình yêu của Anorld với Rishe thì Anorld lại tỏ vẻ chán ghét rồi, với lại 2 chị em Rishe và Elise chậm tiêu quá :)))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
AI MASTER
Bình luận đã bị xóa bởi Chí mạng