Truyện sáng tác
Tác giả: Võ Thành
Họa sĩ: Võ Thành
Cập nhật cuối

Tóm tắt

Minh Giới biến động, Tứ Hung hiện thế tàn phá bốn phướng. Dưới tình huống bất đắc dĩ người bị điều động đi giải quyết mọi chuyện lại chỉ có mình Rin. Tại thế giới ngập trong bạo loạn này, tâm tình người thanh niên bị nhiều biến động, cậu gặp được thêm những người bạn mới đồng thời chân tướng đằng sau thân phận cũng nằm ở cuối cuộc hành trình.

Xem thêm
Nhóm dịch
Danh sách chương
Các tập khác
Tập 1: Thân phận mập mờ
Bình luận (203)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

203 Bình luận

Thi đến đít rồi còn đăng truyện làm phân tâm thế
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
:v
Xem thêm
Tác sắp thi đại học à?
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Vâng bác :v
Xem thêm
@Võ Thành (Cuồng Cháu Gái): tôi cũng thế. Đang cố 120% công lực ôn thi để vào ftu hà nội đây
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
chạy deadline đi bruuhh 1f427.png








Xem thêm
chào đồng chí, 2 năm có tiến bộ ko ?
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Shiba_Itachi
Illust tự vẽ hả Author?
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Vâng tự làm á bác
Xem thêm
@Võ Thành (Cuồng Cháu Gái):Bác vẽ bằng gì ấy?
Xem thêm
Xem thêm 11 trả lời
Truyện khá là cuốn cho dù có vài chỗ tôi đọc thấy mệt. Cốt truyện tôi thấy hay. Cảm ơn tg nhiều :)
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Xin cám ơn bác.
Xem thêm
Tạm thời thì toi mới đọc hết chương 5 và nghĩ nên dừng lại được rồi. Toi không có ý gì đâu nhưng toi khá khó thở khi đọc. Có những đoạn dài dằng dặc mà toi chỉ kiếm được 1 dấu phẩy, có những đoạn còn chẳng có dấu phẩy cơ. Điều khiến toi buộc phải dừng lại là một đống tường chữ ở chương 5, nhìn ngại đọc lắm, thề.
Xem thêm
Chương mở đầu và chương 1 khá hấp dẫn, nhất là khi Airi và Rin biết tin cha mẹ mất, toi nghĩ sẽ có đột phá ở phía sau. Nhưng các chương kế tiếp toi lại không tìm thấy điểm thú vị, hoặc là mấy cái hấp dẫn phải ở mấy chương sau nữa mới xuất hiện. Mọi thứ trong truyện kiểu cứ trôi đi nhàn nhạt, nhàn nhạt. Có lẽ là do lời thoại, câu văn không được tự nhiên, thiếu điểm nhấn.
Xem thêm
Lại nhắc tới hội thoại, nó thiếu tự nhiên lắm tác ạ. Ví dụ như đoạn này:
“Em lại chạy bộ như thường à?”
“Vâng, cô cũng vậy.”
Ok, cái "cô cũng vậy" toi thấy nó thừa thực sự luôn. Cả cái này nữa:
“May cho bọn mày là ban nãy tao chẳng dùng đến răng đó!”
Ngượng ngượng kiểu gì ấy tác ạ. Toi nghĩ tác nên thử vài câu thoại đơn giản, từ ngữ bình thường cho quen đi cái đã.
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
lâu quá nhở
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Đang bị bí bác ạ :v
Xem thêm
Nói đi cũng phải nói lại. Ban đầu mị chưa thấy việc bạn dùng Hán Việt là lậm bởi lâu lâu mới có một từ xuất hiện, nhưng càng về sau càng nhiều, tần suất trong mỗi đoạn cũng dày hơn. Dĩ nhiên nó chưa đến mức báo động nhưng cũng đủ để mị thấy bất an rồi đấy.

Đã đi xa được đến mức này chẳng lẽ bạn lại quay trở lại lối viết lậm Hán Việt ban đầu?
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Dạ cám ơn mod đã nhắc nhở ạ, em sẽ chú ý khắc phục điều này ở các chương sau.
Xem thêm