Lumian rất hiểu ý mà Aurore muốn truyền đạt.
Từng là một kẻ lang thang, cậu hiểu rõ rằng không nên xem thường bất kỳ ai. Một vài kẻ lang thang trưởng thành đã phải chịu thiệt lớn vì đã đánh giá thấp cậu, cho rằng cậu yếu đuối. Đối với những người làm từ thiện, họ vì lòng tốt mà phân phát thức ăn, nhưng lại quên cân nhắc đến tình trạng cơ thể của những kẻ lang thang đã bị đói khát trong thời gian dài, dẫn đến những hậu quả không mong muốn. [note65171]
Sau một hồi suy nghĩ nghiêm túc, Lumian nói: "Có vẻ như 'mô tả về một sinh vật' mà có thể dùng để triệu hồi chính xác nó là rất giá trị."
Aurore gật đầu trang trọng:
"Đúng vậy. Một cuốn sổ tay ghi chép các chú văn triệu hồi sinh vật tương ứng là cực kỳ quý giá. Mỗi một chú văn, mỗi một câu mô tả, mỗi đoạn chú thích trong cuốn sổ đều được đánh đổi bằng vô số đau đớn, bằng máu, thậm chí bằng cả mạng sống."
"Chẳng hạn, khi chị triệu hồi Giấy Trắng, ba dòng mô tả nó là ‘linh hồn lang thang trong hư vô, sinh vật thân thiện có thể sử dụng, quả cầu yếu ớt có thể kết nối tâm linh với ta’. Câu cuối cùng này, em nghĩ nếu em tự mày mò, thì phải thực hiện bao nhiêu lần thử nghiệm thất bại thì mới có thể lắp ghép ra được? Đó là còn chưa kể mỗi lần thất bại đều mang theo rủi ro khổng lồ."
"Một người bình thường có thể nghĩ ra được những mô tả như vậy sao? Đặc biệt là các từ như ‘yếu ớt’ và ‘quả cầu’..." Lumian vừa thầm chỉ trích trong lòng, vừa hỏi: "Vậy tức mấy câu mô tả này là chị mua từ người khác?"
"Không." Aurore lắc đầu với vẻ mặt cay đắng: "Con đường 'Người Dòm Ngó Bí Ẩn' khác biệt với các con đường siêu phàm khác. Thỉnh thoảng, nó thỉnh thoảng sẽ bị truy đuổi bởi một lượng lớn tri thức, dù không muốn nhận cũng không được, và ngay cả khi không thể chịu được, cũng không thể cự tuyệt. Khi dùng ma dược để thăng cấp, tình trạng này thậm chí còn nghiêm trọng hơn nữa."
"Dù phần lớn kiến thức trong số đó là vô dụng, nhưng vẫn có một vài thứ rất quý giá. Chú văn triệu hồi Giấy Trắng chính là một trong số đó."
Lumian hiểu ra: "Tình trạng đó là do 'Hiền Giả Ẩn Nấp' gây nên phải không?"
Aurore nhìn cậu đầy ngạc nhiên: "Em biết cả chuyện đó sao? Quý cô kia dạy em à?"
"Ừm." Lumian gật đầu.
Aurore mím môi, rơi vào trầm tư.
"Từ kinh nghiệm cá nhân của chị, hiện tượng 'Tri Thức Truy Đuổi' không hẳn là đều đến từ 'Hiền Giả Ẩn Nấp'. Những lúc mà chị bảo là chị bị ‘ù tai’, thực ra là chị nghe thấy giọng nói của vị 'Hiền Giả Ẩn Nấp' kia và nhận được tri thức, nhưng luôn kèm theo đó là sự đau đớn, đầu của chị như sắp nổ tung, gần như sắp mất khống chế..."
"Nhưng thỉnh thoảng, đặc biệt là khi chị không ở trạng thái tốt và sắp sửa mất khống chế, chị có ảo giác rằng tất cả tri thức trên thế gian đều sống lại. Một số trong số đó sẽ đuổi theo chị và xông thẳng tới, nhưng chị không thể nào né tránh được. Chú văn triệu hồi Giấy Trắng đã xâm nhập vào não chị theo cách đó."
"Vào thời điểm dùng ma dược, 99% hiện tượng 'Tri Thức Truy Đuổi' là đến từ Hiền Triết Ẩn Giấu. 1% còn lại là liên quan đến việc tri thức sống lại."
"Thật kỳ diệu và cũng hết sức đáng sợ... Câu chuyện này có thể doạ cho cả làng khiếp sợ." Lumian thở dài đầy cảm xúc, đồng thời cậu cũng đang suy nghĩ cho chị mình liệu có cách nào giải quyết vấn đề 'Tri Thức Truy Đuổi' hoặc giảm thiểu ảnh hưởng của nó không.
Aurore cười cay đắng: "Chính vì chị thường xuyên chịu đựng sự tra tấn như vậy nên chị không muốn em trở thành Người Phi Phàm. Nhưng trong tình cảnh hiện tại, trở thành Người Phi Phàm vẫn tốt hơn là một người bình thường..."
Để Lumian khắc cốt ghi tâm sự điên cuồng và nguy hiểm của con đường siêu phàm, cô chỉ tay vào đầu mình.
"Sau khi bị 'Tri Thức Truy Đuổi' và chịu đựng đau đớn trong thời gian dài, chị cảm thấy tinh thần và tính cách của mình đã xuất hiện một sự biến đổi nhất định."
"Chẳng phải chị luôn nói với em rằng chị sợ giao tiếp xã hội, nhưng đôi khi chị lại rất nói rất nhiều, thích ra ngoài tán gẫu với các bà già trong làng, kể chuyện cho bọn trẻ, thỉnh thoảng còn nổi điên và mượn con ngựa nhỏ của Phu Nhân Pualis để phi thẳng vào núi và hét lên."
"Về việc thỉnh thoảng nói nhiều quá mức, đó là do chị đã ở nhà trong thời gian dài, lại không thể trở về quê hương, cộng thêm áp lực đến từ con đường siêu phàm, đã dẫn đến một phản ứng ngược, khiến chị nói nhiều quá mức..."
"Còn về sự điên rồ thỉnh thoảng xảy ra thì..."
Nói tới đây, Aurore cười khẽ và nhìn Lumian.
"Em không có nghĩ là chị chỉ đang nói quá đúng không?"
Lumian im lặng, cảm nhận nụ cười của chị mình đầy tự chế giễu, mất mát và chất chứa nỗi đau cũng như sự đấu tranh không thể diễn tả.
Aurore thở dài.
"Những lúc đó, chị thậm chí còn không nhận ra chính mình."
Lumian cảm thấy rất bất lực. "Chắc chắn phải có cách giải quyết."
"Hy vọng là vậy. Chúng ta tiếp tục nhé..." Aurore nói, chỉ tay về phía tế đàn. "Sau khi chúng ta ký khế ước với sinh vật từ linh giới được triệu hồi, việc triệu hồi nó lần sau sẽ dễ dàng hơn. Chị có thể thay đổi mô tả cuối thành ‘sinh vật khế ước chỉ thuộc về Aurore Lee’. Như vậy sẽ rất chính xác, đúng không? Hơn nữa, trước khi khế ước bị hủy, không ai khác có thể triệu hồi nó được."
Lumian lo lắng hỏi, "Mỗi người chỉ có thể ký khế ước với một sinh vật thôi sao?"
"Không hẳn. Chị không chắc giới hạn tối đa là bao nhiêu, nhưng chắc chắn là hơn một, nhất là với một số Danh Sách đặc biệt. Khi triệu hồi, hãy nói rõ sinh vật khế ước thứ nhất hay thứ hai của người đó để phân biệt," Aurore giải thích. "Ngoài ra, việc triệu hồi sinh vật từ linh giới sẽ tiêu tốn linh tính của em. Triệu hồi càng nhiều, tiêu hao càng lớn. Với linh tính của một Thợ Săn, chị ước tính em chỉ chịu đựng được tối đa là một sinh vật khế ước."
Biết rõ tính cách của em trai mình, Aurore nhanh chóng ngăn chặn mọi ý đồ gian lận mà Lumian có thể nghĩ tới.
"Mỗi sinh vật từ linh giới chỉ có thể ở lại hiện thực trong một khoảng thời gian giới hạn sau khi được triệu hồi, sinh vật càng yếu thì thời gian tồn tại càng lâu. Nên là em đừng hòng nghĩ đến việc triệu hồi một con, xong chờ linh tính phục hồi thì lại triệu hồi tiếp, trừ khi em chọn một sinh vật cực kỳ yếu cộng với việc linh tính của em đã mạnh hơn đáng kể so với hiện tại."
Cô lấy Giấy Trắng làm ví dụ.
"Nếu chị không để Giấy Trắng trở thành vật chứa cho năng lực của mình, nó có thể ở lại hiện thực trong mười hai giờ. Nếu chị chia sẻ năng lực đặc biệt từ đôi mắt của mình cho nó và để nó thực hiện công việc thay cho chị, nó chỉ có thể tồn tại tối đa ba giờ, và linh tính của chị sẽ liên tục bị hao mòn trong khoảng thời gian đó."
Lumian thất vọng. Cậu đã định tạo ra một đội quân sinh vật từ linh giới.
Cậu suy nghĩ một lúc rồi hỏi, "Chỉ có thể triệu hồi sinh vật từ linh giới thôi sao? Chỉ có thể triệu hồi linh hồn thôi à?"
"Không," Aurore lắc đầu. "Chúng ta cũng có thể triệu hồi sinh vật thuộc về linh giới, thế giới hiện thực lẫn tinh giới, cũng như sinh vật từ thế giới khác hoặc các hành tinh khác, dù cho sinh vật đó có là linh hồn hay không, nhưng những việc như thế này đều rất nguy hiểm. Phần lớn những Người Phi Phàm từng thử đều chết thảm, một số ít thì biến mất bí ẩn và chỉ có cuốn sổ ghi chép để lại là cho biết họ từng làm gì."
Lumian tò mò hỏi, "Có thể triệu hồi thứ gì đó từ thế giới hiện thực sao?"
Aurore suy nghĩ một lúc rồi đáp:
"Về lý thuyết, miễn là đối tượng có mối liên hệ chặt chẽ với linh giới hoặc đạt đến một cấp độ nhất định, chúng sẽ nghe thấy lời triệu hồi và quyết định có phản hồi hay không. Tuy nhiên, những tồn tại như vậy thường rất đặc biệt hoặc rất mạnh mẽ. Nếu em còn muốn sống lâu, thì đừng có thử."
"Hơn nữa, khi mục tiêu triệu hồi không phải là linh hồn, yêu cầu cho nghi lễ tương ứng sẽ cao hơn. Sẽ cần nhiều linh tính hơn và có thể cần cả một lượng lớn vật phẩm hiến tế. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể mở được Cánh Cửa Triệu Hồi cho những sinh vật không phải linh hồn."
"Em chỉ vừa đủ linh tính để triệu hồi Giấy Trắng. Nếu muốn thử triệu hồi cái gì mạnh hơn, em chỉ có thể khẩn cầu tới một vị thần hoặc một tồn tại bí ẩn nào đó, và trong những trường hợp đó, em cần phải chuẩn bị thứ gì đó chứa đầy linh tính làm vật hiến tế."
Lumian đã đại khái hiểu được cách triệu hồi thông qua ma pháp nghi thức.
"Vậy tiếp theo, chị sẽ niệm chú và hoàn thành việc triệu hồi?"
"Sao có thể chứ?" Aurore cười khẩy. "Nghi thức đã bị gián đoạn quá nhiều lần, sao có thể tiếp tục được? Thực ra, thông thường chỉ cần làm theo quy trình, chúng ta có thể tiếp tục từ bất kỳ điểm gián đoạn nào. Tuy nhiên, chị chủ yếu đang giải thích, và không tập trung để thực hiện các bước tương ứng."
Chứ không phải là chị quên thực hiện à... Lumian nghĩ thầm nhưng không dám nói ra.
Aurore tiếp tục, "Tuy vậy, bây giờ chị thực sự muốn tiến hành một nghi thức triệu hồi. Một mặt, chị muốn cho em thấy toàn bộ quá trình một cách hoàn chỉnh. Mặt khác, chị muốn tìm kiếm sự trợ giúp."
"Tìm kiếm sự trợ giúp?" Lumian ngạc nhiên hỏi.
Triệu hồi sinh vật mạnh mẽ từ linh giới để giúp đỡ sao?
Aurore giải thích:
"Trong vô số sinh vật từ linh giới, chỉ có một số rất ít có thể làm sứ giả. Sứ giả riêng, ừm, sứ giả có thể được người khác ngoài chủ nhân triệu hồi dựa trên khế ước đặc biệt."
"Ví dụ, nếu chị có một sứ giả đã ký khế ước, ai đó ở Trier có thể triệu hồi nó và đưa cho nó một lá thư viết tay. Nó sẽ lập tức đi qua linh giới và chuyển lá thư tới chị."
"Do sự đặc thù của linh giới và cùng với sự liên hệ của khế ước, việc chuyển thư này chỉ mất một hoặc hai giây."
Lumian cảm thán từ đáy lòng. "Thật đáng kinh ngạc. Nhanh như điện báo vậy."
Trong đầu cậu lại nghĩ: Mình cũng muốn có một sứ giả như vậy!
"Đừng có nghĩ tới chuyện đó" Aurore đọc được suy nghĩ của cậu. "Việc triệu hồi một sứ giả rất khó khăn. Trừ khi em có được một chú văn chính xác, còn không gần như không thể chỉ dựa vào việc mày mò mà ra được. Và chỉ một vài Danh Sách đặc biệt mới có thể nắm giữ được một chú văn chính xác. Chị gái của em cũng không có."
Lumian thất vọng hỏi:
"Chị định triệu hồi sứ giả của người khác và viết thư cầu cứu họ sao?"
"Đúng vậy" Aurore gật đầu. "Cô ấy là một trong những người trong nhóm tụi chị đã đi xa nhất trên con đường siêu phàm. Cô ấy có sứ giả riêng. Chị không kỳ vọng cô ấy sẽ cứu mình, nhưng ít nhất cô ấy có thể cho chị một vài lời khuyên."
E rằng điều đó rất khó. Quý cô bí ẩn kia từng nói rằng chúng ta chỉ có thể tự dựa vào bản thân... Lumian tò mò hỏi:
"Nhóm của tụi chị? Ý chị là những người bạn qua thư sao?"
Aurore gật đầu, nhưng rồi lại bối rối hỏi:
"Sao em biết về vụ chị có những người bạn qua thư?"
"Chị nói cho em biết hồi ở vòng lặp trước, không, là vòng lặp trước trước đó." Lumian thành thật trả lời.
"Được rồi." Aurore lấy tay ôm trán. "Thực ra, đó là một tổ chức hỗ trợ lẫn nhau, được hình thành dần dần bởi những người không thể trở về quê hương như chị. Tụi chị dựa vào những bức thư để trao đổi hằng ngày, chia sẻ kiến thức và giải quyết vấn đề. Đôi khi có những buổi tụ họp quy mô nhỏ hoặc trao đổi qua sứ giả. Người mà chị muốn viết thư đấy là phó hội trưởng của tổ chức, cũng là một trong những người khởi xướng việc thành lập tổ chức. Mật danh của cô ấy là ‘Hela’."
"Mật danh?" Lumian hơi thắc mắc.
Aurore khẽ gật đầu. "Trong tổ chức, mọi người đều dùng mật danh mà không tiết lộ tên thật. Khi viết thư, họ sẽ nhấn mạnh rằng đó là bút danh để tránh bị phát hiện bởi chính quyền."
"Mật danh của chị là gì?" Lumian rất tò mò.
Aurore im lặng một lúc rồi thở dài trả lời:
"Muggle." [note65170]
"Nó có nghĩa là gì?" Lumian thắc mắc.
Mắt Aurore thoáng u ám khi cô trả lời:
"Người bình thường không có siêu năng lực."
Lumian biết rằng chị gái mình mong muốn trở thành một người bình thường và sống yên bình tại quê hương, nên cậu nhanh chóng đổi chủ đề.
"Tên của tổ chức kia là gì?"
Biểu cảm của Aurore trở nên phức tạp.
"Ban đầu, mọi người muốn đặt một cái tên sang trọng, nhưng xét thấy tụi chị sẽ viết thư mỗi ngày, một cái tên quá nổi bật sẽ thu hút sự chú ý của một số thế lực. Vì vậy, cuối cùng tụi chị quyết định chọn một cái tên nghe giống như một nhóm yêu động vật."
"Là gì vậy?" Lumian sốt sắng hỏi.
Aurore đáp lại với vẻ ngượng ngùng:
"Hội Nghiên Cứu Khỉ Đầu Chó Lông Xoăn."
1 Bình luận