Thay vì trở thành IT - vu...
chỉ yêu mình em Tiến bộ khoa học công nghệ của loài người (AI)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 1: Những ngày đầu tại thế giới khác

Chương 04: Hội mạo hiểm giả và chỉ số của phụ phẩm

0 Bình luận - Độ dài: 2,287 từ - Cập nhật:

Sau một hồi lâu trò chuyện, tôi cũng đã hiểu sơ qua về tình hình hiện tại.

Tu sĩ này để lại cho tôi ấn tượng không tốt mấy. Nói sao nhỉ? Ý tôi là cách nói chuyện của cô ta có phần… công nghiệp.

Suốt cả buổi, cô ấy trưng ra một vẻ mặt rầu rĩ, hối lỗi nhưng trong đôi mắt lại toát lên cái nhìn vô cảm và lạnh lẽo. Cô ta cứ như một cái máy vậy, được lập trình để trả lời mấy câu hỏi dạng này.

Mà cũng phải thôi, một năm nơi này đón tiếp không biết bao nhiêu kẻ xui xẻo như tôi.

“Chúng tôi nhận ra có gì đó bất thường, tần suất triệu hồi dũng giả đã tăng đột biết trong vài năm gần đây.”

Vậy ra đó là lí do cho phản ứng của trưởng làng nọ, những kẻ như tôi đã đột nhiên xuất hiện nhiều hơn bình thường.

 “Vậy tôi sẽ phải làm gì bây giờ?”

Đây cũng là vấn đề mà tôi quan tâm nhất lúc này. Tôi của hiện tại không nhà, không gia đình, sẽ phải tồn tại ra sao.

“Chúng tôi chỉ có nhiệm vụ giải thích và hỗ trợ ban đầu cho dũng giả chứ hoàn toàn không can thiệp vào dự định của ngài.”

Hả? Là sao?Tôi phát cáu với cái lí luận trơ trẽn này mất, bị cuốn vào chuyện này hoàn toàn là lỗi do họ mà giờ lại dùng cái giọng văn “không can thiệp”, nghe hệt như giọng điệu của mấy thằng fckboy vậy.

“Tuy nhiên, chúng tôi đề xuất công việc mạo hiểm giả, quái vật vùng này đa phần dễ đối phó nên không quá nguy hiểm. Còn nếu ngài có kiến thức về kinh tế thì có thể ứng tuyển vào các thương hội.”

Tất nhiên là một thằng vừa tốt nghiệp cấp ba như tôi chỉ biết tính số mol là cùng chứ lấy đâu ra kiến thức kinh tế, mà thôi trước hết cứ đến xem qua hội mạo hiểm giả đi đã rồi tính sau.

“À còn về phần hỗ trợ…”

Tôi được cung cấp hai bộ quần áo, tuy không gọi là đẹp nhưng nhìn tốt chán so với bộ đồ dân làng mặc, nó sẽ làm tôi bớt bị chú ý. Hai đồng tiền bạc Grifin và mười năm đồng tiền đồng cùng một số đồ đạc cá nhân khác.

Grifin là tiền tệ chính của nơi đây, chắc là tôi sẽ tìm hiểu sau.

Sau cuộc trò chuyện, trời đã sầm tối, tôi được mời ở lại một đêm. Được yêu cầu ngồi chờ một lúc cho đến bữa tối, tôi tranh thủ xem xét qua mấy quyển sách trên kệ.

May quá nó là Tiếng Việt, sự trùng hợp thú vị này khiến tôi cảm thấy có phần may mắn. Ý là họ nói cùng ngôn ngữ với tôi nhưng không chắc là cùng chữ viết giờ thì ổn rồi. Mấy trang chữ này đem cho tôi cảm giác thân thuộc, như đang ở nhà vậy.

Ờ, về nội dung bên trong thì giống như mấy cái định lí hình học không gian, tôi đọc mà chẳng hiểu gì.

Sau khoảng một lúc thì có tu sĩ đưa tôi đến nhà ăn. Nhà ăn nằm dưới tầng hầm, được chia thành hai phần, cho khách và cho tu sĩ.

Phòng khách hôm nay ngoài tôi ra còn có thêm ba người nữa. Chúng tôi cùng ngồi bên một chiếc bàn dài, chắc bình thường có nhiều khách hơn, hôm nay thì khá vắng.

Thực đơn gồm món súp và thịt nướng, đã mấy ngày rồi tôi mới được ăn ngon thế này. Món nước ăn cũng bình thường, tôi tự tin Phở trên khắp Việt Nam đều ăn đứt. Thịt nướng thì rất ngon, dù tôi chẳng biết đây là thịt con gì, hay do lâu ngày không được ăn thịt mà tôi cảm thấy thế.

Phần ăn của các tu sĩ cũng tương tự. Tôi có chút bất ngờ vì họ ăn thịt như bình thường, nhưng nghĩ lại cũng khá hợp lí, vị thần mặt trời này nghe qua đã biết hiếu chiến, thì tu sĩ ăn chay làm gì.

Tôi được xếp cho ngủ trong căn phòng cho khách, phòng khá bé chỉ có giường và một bộ bàn ghế nhỏ. Nhưng do lạ phòng hay sao mà mãi không ngủ được.

Nghĩ kĩ thì có chút kì lạ, tại sao những dũng giả được triệu hồi như tôi lại bị mọi người không ưa như thế. Dũng giả cứu giúp loài người người gì mà lại yếu xìu, tôi hẳn không phải trường hợp duy nhất, có nhiều người khác cũng vậy.

Ngẫu nhiên người yếu người mạnh chăng? Hay còn sự khác biệt gì giữa những người bị triệu hồi.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng ồn ào bên ngoài, ngay từ sáng sớm đã có rất nhiều người đến cầu nguyện.

Sau khi chào tạm biệt tu sĩ, tôi lên đường tới hội mạo hiểm giả cách đó khá xa. Hội mạo hiểm giả là một tòa nhà khá lớn, cao ba tầng, kiến trúc không có gì đặc biệt ngoài bảng hiệu to đùng đề tên hội.

Từ sáng sớm nơi này đã rất nhộn nhịp. Tôi có phần choáng ngợp, ngay từ ngoài đâu đâu cũng là những người trang bị giáp với đủ loại vũ khí trên tay, đủ loại người từ gầy đến béo, từ thư sinh đến bặm trợn, cả nam và nữ. Điểm trung là họ đều khá ồn ào.

Tôi có chút do dự khi quyết định bước vào cửa. Đặt ngay bên cửa ra vào là một cái bảng bằng gỗ khá lớn, có chút giật mình khi đọc thấy “danh sách mạo hiểm giả mất tích tháng này” với chi chít thông tin tên họ dán bên trên.

Rồi cái đoạn “không mấy nguy hiểm” mà bà tu nữ lọ nói là chuẩn chưa vậy? Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng nhiều đến thế này thì…

Đang chăm chú xem xét thì thì có hai người đàn ông đi tới bất ngờ va vào người tôi.

“Thằng chó mày ngứa đòn à em, thích va vào người tao không?” – Một tên hét lên.

Bằng tất cả kinh nghiệm xem anime thì tôi vội chạy đi ngay nếu không muốn rụng vài cái răng, bỏ lại lời chửi bới ầm ĩ.

Trên tầng hai là quầy tiếp tân, nhưng thay vì hay thấy trên phim, quầy không hề có nổi một cô gái trẻ đẹp. Mấy bà cô già tầm 50 tuổi đang tiếp khách bằng chất giọng chát chúa cùng khuôn mặt nhăn nhó, cả hàng người dài xếp hàng chờ đợi đang khiến công việc của họ rất bận rộn.

Người thì trả đơn hoàn thành nhiệm vụ, người thì thông báo mất tích, thậm chí có cả một người đàn ông bê nguyên cái tay bê bết máu đến bắt đền vì đã giao ông ta nhiệm vụ quá khó. Nhìn cảnh này khiếp thật đấy.

Tôi đứng vào hàng ít nhất, cái không khí hơi người nóng nực pha đầy máu và mô hôi này làm tôi ngạt thở. Mới sáng sớm mà đã thế này.

Sau tầm một tiếng xếp hàng chờ đợi thì cũng đến lượt.

“Cô cho cháu hỏi muốn biết thêm thông tin về hội thì làm thế nào ạ?” – Tôi lễ phép hỏi.

Bà cô lễ tân không thèm trả lợi mà chỉ tay đến kệ sách gần đó, ánh nhìn đầy vẻ khó chịu. Dịch vụ tệ quá đấy! Sau này tôi sẽ vote một sao.

Trên kệ là hàng sách giống hệt nhau: ”Hướng dẫn cho người mới.”

Tuy nhiên chẳng thấy dòng hướng dẫn nào mà chủ yếu là kể lể về lợi ích với giọng văn đa cấp:

“Khi tham gia với chung tôi bạn sẽ nhận được nhiều quyền lợi đặc biệt. Lương thưởng hậu hĩnh, cam kết an táng đàng hoàng nếu chết trong lúc làm nhiệm vụ,…”

Những lời quảng cáo dài như sớ làm tôi nghi ngờ liệu có ai sẽ thèm tham gia khi đọc được không. Đoạn sau có dòng làm tôi đặc biệt chú ý.

“Đặc biệt, ưu đãi cho người mới, nếu bạn đăng kí ngay hôm nay sẽ được một lần đo chỉ số miễn phí tại tầng ba.”

Đo chỉ số à? Nghe thú vị phết đấy chứ. Nó chỉ yêu cầu điền đủ thông tin vào đơn đăng kí chứ chưa cần nộp nên tôi làm luôn.

Bên trên tầng ba thưa người hơn, lễ tân cũng sếp thành hàng ngồi chờ trước bàn, tôi đặc biệt chú ý tới một quả cầu xanh lá khá lạ mắt.

“Xin chào, ngài cần gì ở chỗ chúng tôi?”

Thái độ khác hẳn với mấy bà cô bên dưới, sau khi nộp tờ đơn tôi liền hỏi:

“Đo chỉ số là gì vậy ạ?”

Cô tiếp tân liền trưng cho tôi vẻ mặt bất ngờ nhưng cũng đáp lời ngay:

“Mỗi người chúng ta từ khi sinh ra đều có những phẩm chất riêng, với việc đo chỉ số sẽ giúp đánh giá tổng quát về khả năng của từng cá nhân.”

Kiểu chỉ số trong game á hả. Tôi được yêu cầu chạm hai tay vào quả cầu trên bàn. Sau khi lễ tân lẩm bẩm gì đó thì quả cầu đột nhiên phát sáng, màu xanh lá phát ra khiến nó trông như món trang sức đắt tiền làm từ lục bảo.

Tôi được hiệu bỏ tay ra, sau đó cô ấy lấy ra một tờ giấy màu tím lau quanh quả cầu, nó tắt dần ánh sáng. Cô ấy đưa tôi tờ giấy, trên giấy là những dòng chữ xếp dọc nối tiếp nhau.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tuổi: 18

Cao: 1m73

Nặng: 66kg

Sứ mệnh cao cả: 1

Sức bền: 8

Sức mạnh: 8

Nhanh nhẹn: 12

Phòng thủ: 0

Kháng phép: 0

Mana: 15

Khéo léo: 6

Kĩ năng: Không

Kĩ năng phép thuật: Không

Thành thạo vũ khí: Không

Sự chúc phúc của thần thánh: Không

Hấp dẫn: 7

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cái quái gì vậy?

“Trung bình các chỉ số của con người là 10, riêng phòng thủ ở người bình thường mặc định là 0. Sức mạnh là biểu thị cho sức khỏe vật lí thông thường. Nhanh nhẹn là chỉ số về tốc độ, khả năng phản xạ. Phòng thủ là khả năng chống lại các tác động vật lí.” 

Người bình thường? Con người? Tôi hiểu rằng thế giới này tồn tại rất nhiều chủng tộc, vậy ra tất cả các loài đều có thể đo bằng chỉ số.

“Kháng phép đo đạc khả năng chống lại phép thuật, sức bền là thể lực của cậu, khéo léo là chỉ đo lường về độ khéo léo cần thiết trong các ngành nghề như thợ rèn, thợ làm gốm,...Mana là chỉ số liên quan đến khả năng sử dụng các kĩ năng. Còn hấp dẫn có tác dụng đánh giá khả năng thu hút người khác giới dựa theo một số tiêu chí chung.”

Cái gì cơ?

Trước giờ tôi luôn tự tin đánh giá nhan sắc của mình trên mức trung bình. Thế quái nào lại điểm bảy, thậm chí không nổi trung bình. Tôi thật sự nghi ngờ về mắt nhìn trai của phụ nữ bên này và cả các tiêu chí chung gì đó nữa. Nếu không có chuyên môn thì dẹp mẹ đi, ai cần đánh giá.

À quên mất.

Đây không phải thứ cần quan tâm lúc này. Vậy là trừ mana với nhanh nhẹn ra thì tôi dưới trung bình mọi thứ.

“À mà "sứ mệnh cao cả" là gì vậy ạ?”

“Đó là chỉ số phát triển, mặc định là 1, mỗi khi tiêu diệt quái vật hoặc làm thành tựu gì đó có ích ngài sẽ được tăng điểm và từ đó học được “kĩ năng” và "kĩ năng phép thuật" cùng tỉ lệ tăng trưởng các chỉ số còn lại.”

Đại khái giống kiểu LV trong game đúng không?

“Chỉ số phòng thủ măc định ở loài người là 0, có thể tăng lên khi trang bị các phụ kiện như áo giáp. Mana sẽ tiêu tốn khi ngài sử dụng “kĩ năng phép thuật” và "kĩ năng". Tóm lại là ngài có mana khá cao nhưng hiện tại không thể sử dụng.”

Ặc, có cái trên trung bình thì lại không dùng được.

“Còn thành thạo vũ khí có thể có được khi luyện tập với loại vũ khí đó. Sự chúc phúc của thần thánh là khả năng đặc biệt, các kĩ năng này là của đặc trưng người sở hữu, người khác không thể có được. Nó rất mạnh mẽ tuy nhiên cũng rất khó có được.” – Cô ấy nói thêm.

"Làm sao để tôi tăng chỉ số?"

"Nhanh nhẹn, sức bền, sức mạnh và khi lên LV hoặc khi cậu luyện tập, phòng thủ và kháng phép thì tăng theo trang bị, thông thạo vũ khí tùy vào sự luyện tập của chủ nhân. Riêng sự chúc phúc của thần thánh thì như kiểu kĩ năng đặc trưng của từng người, không phải ai cũng có."

Nói chung là nghe giải thích qua cũng khá lằng nhằng, sau này tôi sẽ tìm hiểu sau.

Còn hấp dẫn thì hết cứu.

Với đống chỉ số này liệu tôi có thể sống sót khi trở thành mạo hiểm giả không nhỉ? Hay ra đường ăn xin cho an toàn.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận